Tòa nhà hành chính Ngô Đông ở tầng 32.
Kim tổng giám của giải trí Lyme nhìn vào tấm gương chải chuốt không tì vết và cắt tỉa mái tóc không quá dày, trong ngày thường ở giải trí Lyme gã la lên hét xuống còn bây giờ khi đến tòa nhà Ngô Đông, gã lo lắng đề phòng vì sợ mình sẽ nói sai khiến vị kia mất hứng.
Không phải Kim tổng giám nhút nhát sợ phiền phức, chỉ là vị Ngô Đông này thực sự khó lừa, trên phố truyền rằng đã gặp qua là không quên được, lại quá nghiêm khắc hoàn mỹ, trên công tác có tỳ vết nào cũng bị soi ra ngay lập tức.
"Thư ký Chu, Hạ tổng tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì vậy?" Kim tổng giám không quá yên tâm.
Thư ký Chu cười lịch sự nói: “Đừng lo lắng, Hạ tổng chỉ hỏi thăm tình hình công việc của Lyme giải trí trong quý này như thường lệ.”
Nói xong, anh ta dẫn Kim tổng giám vào văn phòng.
Hạ Tri Cẩn đang cầm một ly rượu hình vuông, với chất lỏng màu hổ phách đung đưa trong ly, hắn cao hơn Kim tổng giám một cái đầu, người có vóc dáng cao có vẻ cường thế hơn, nhìn sơ qua hắn là biết không phải nhân vật dễ chọc.
“Ngồi đi.” Hạ Tri Cẩn nói một câu, nhấp một ngụm rượu rồi ngồi xuống ghế sô pha.
Kim tổng giám không dám ngồi, đành dùng hai tay đưa tài liệu trên tay ra: “Hạ tổng, đây là bản tóm tắt các dự án phim điện ảnh và truyền hình do Lyme giải trí đầu tư trong quý này.”
Hạ Tri Cẩn giơ tay lấy kính từ trong túi áo ra, đặt lên sống mũi và hết sức chăm chú đọc hết trang này đến trang khác.
Kim tổng giám nín thở ngưng thần, mongchờ nhìn hắn.
Ba phút sau, Hạ Tri Cẩn gấp tài liệu trong tay lại, ngẩng đầu lên, đôi mắt bình tĩnh sau cặp kính mỏng: “Chỉ vậy thôi sao?”
Trái tim Kim tổng giám đập thình thịch, gã sắp xếp lại lời nói: "Đây là những bộ phim điện ảnh, truyền hình và web drama được chuyển thể từ các IP lớn được đầu tư vào quý này, ngoài ra, còn có một số web drama kinh phí nhỏ được đầu tư."
Lyme giải trí đang tham gia vào việc chuyển thể các IP quy mô lớn và nắm giữ nhiều bản quyền, thỉnh thoảng đầu tư vào một số bộ phim truyền hình trực tuyến có chi phí thấp để thử nghiệm, nhưng đó chỉ là một số tiền nhỏ, những khoản này không được tính vào báo cáo công việc của quý này, trước kia Hạ Tri Cẩn chưa bao giờ hỏi về điều đó.
Hạ Tri Cẩn nhìn gã, Kim tổng giám lập tức hiểu ra, gã cầm tài liệu trên bàn lên nói: "Hạ tổng, ngài chờ một lát, tôi sẽ bảo trợ lý đến giao ngay."
Nửa giờ sau, Kim tổng giám trình lên một phần tài liệu mới.
Lần này, Hạ Tri Cẩn cẩn thận xem xét, chậm rãi lật qua đến trang cuối cùng: “Nói cho tôi biết chuyện này đi.”
"Thật sự thích em" là một bộ phim truyền hình thần tượng dành cho giới trẻ trong vườn trường thanh xuân, chúng tôi đã đầu tư hai triệu." Kim tổng giám làm đến cái chức này cũng có chút đầu óc: "Buổi thử vai vừa mới hoàn thành ngày hôm qua, việc tuyển chọn một số diễn viên cũng khá tốt. "
“Thật sao?” Hạ Tri Cẩn có vẻ không có hứng thú chút nào.
Kim tổng giám do dự một lát, khó đoán lòng vua nhưng vẫn nói tiếp: “Tôi rất lạc quan về Chu Kha, người đóng vai nam chính, cậu ta được giải trí Cự Hoa đưa vào đoàn làm phim.”
"Hết rồi?"
Kim tổng giám vỗ trán nói: ""Cự Hoa đầu tư 500.000 nhân dân tệ vào bộ phim này và hợp tác sản xuất với Lyme."
“Chỉ vậy thôi à?” Hạ Tri Cẩn nhìn gã, gõ gõ tài liệu trên bàn.
Kim tổng giám lòng nóng như lửa đốt, không biết tâm tư tổng tài, đừng đoán nữa, có cố đoán cũng không thể đoán được, gã cúi xuống lau mồ hôi lạnh trên đầu: "Hạ tổng đây là báo cáo thử vai của các diễn viên khác."
Hạ Tri Cẩn khẽ nâng cằm, ra hiệu tiếp tục.
Kim tổng giám hít một hơi thật sâu nói: “Đối với vai nam thứ hai, cá nhân tôi hài lòng hơn với số 7 và số 19. Đây là lý lịch của hai người đó.”
Hạ Tri Cẩn nhìn hai chàng trai trong bản lý lịch, nheo mắt, đưa tay lấy ra bản lý lịch bên dưới, góc trên bên trái có một ngôi sao giới thiệu đặc biệt, đầu ngón tay gõ nhẹ vào bản lý lịch.
Kim tổng giám lập tức hiểu ra và cười rạng rỡ: ""Hạ tổng con mắt thật tinh tường, cậu này thực sự rất có thần thái nghị lực."
Trước khi ra cửa, lưng cảu Kim tổng giám ướt đẫm, cuối cùng cũng bảo vệ được bát cơm của mình.
*
Vệ Tinh trả lời cuộc gọi từ đoàn làm phim, nhảy bật khỏi ghế, giơ điện thoại di động và hét lên: "Tô Kiều, "Thật sự thích em" đã quyết định chọn cậu!"
Tô Kiều cầm đũa cẩn thận gắp tỏi băm trong dưa chuột mà không ngẩng đầu lên: "Bao nhiêu tiền?"
"Tám vạn!" Vệ Tinh tràn đầy tự hào và rạng rỡ vui mừng.
Tô Kiều cau mày nói: "Chỉ có tám vạn?"
“Tám vạn cũng khá nhiều, đây là bộ phim đầu tiên của cậu đấy.” Vệ Tinh lục ví lấy ra hai tờ tiền nhàu nát: “Lần trước tôi không mời cậu được nhưng tối nay tôi sẽ đãi cậu xiên, chúng ta đi đường Hồ Dương thôi.”
Tô Kiều không hiểu tại sao Vệ Tinh lại vui vẻ như vậy với tám vạn nhân dân tệ? Gióng trống khua chiêng chúc mừng sao?
Về địa điểm trên đường Hồ Dương, Tô Kiều đã đến đó một lần, cậu có một người bạn ăn chơi trác táng uống rượu đập bãi ở Hồ Dương rồi cậu lái xe qua đó vớt ra.
Trên đường phố tràn ngập đồ nướng, dầu nấu ăn, mặt đất đầy vết vấy mỡ đen tuyền, mọi người chen chúc ăn, những xiên thịt nướng chưa được rửa sạch sẽ thật sự Tô Kiều không thể bỏ vào miệng.