【Mây đen u ám ngưng tụ trên bầu trời, bắt đầu đổ mưa nhỏ giọt, nhưng không thể dập tắt sự nhiệt tình của những khán giả đang chờ mong bước trên con đường lầy lội. "Có nghe gì chưa? Rạp xiếc Loya sắp ra mắt một buổi biểu diễn mới! Tôi nghe nói nó rất tuyệt!" "Đúng rồi đúng rồi! Nghe nói là một buổi biểu diễn quái vật lạ! Ha ha, Bob thân mến, đừng khách sáo, hôm nay cứ đi với tôi, vé vào cửa tôi mời! Chỉ cần anh đồng ý giới thiệu em gái anh cho tôi......" Chiếc lều xiếc khổng lồ nằm trong khu vui chơi giải trí ở trung tâm thành phố Taliyah nhỏ bé này, khán giả vào xem xếp hàng nối liền không dứt. Lúc này, tiếng hoan hô hò reo của khán giả vang lên trong lều xiếc được trang trí lộng lẫy và sặc sỡ. Bên dưới khán phòng, trên sân khấu trống trải, một chiếc l*иg sắt khổng lồ được cô gái tóc vàng nóng bỏng đẩy ra.
Một con quái vật với khuôn mặt đáng sợ, vóc dáng cao lớn, toàn thân đầy vết chỉ khâu đang cuộn mình trong l*иg, ánh mắt đầy sợ hãi. Không! Hãy để tôi đi! Đừng bỏ rơi con, phụ thân của con!】 — trích từ《 The Wrath Of Cthulhu 》
*
Chu Vũ thở hổn hển, mồ hôi chảy ròng trên làn da tái nhợt, cả người dường như vừa mới vớt lên khỏi mặt nước, mồ hôi nhỏ giọt.
Chu Vũ nhìn đôi tay bị trầy xước đầy máu không rõ nguyên nhân, trong mắt hiện lên vẻ bối rối.
Lần này cậu lại trở thành ai?
Sau khi vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán ra sau đầu, Chu Vũ bắt đầu quan sát nơi xa lạ này.
Đây dường như là một tầng hầm ngầm, với một số đường ống lớn xuyên qua trần nhà, trông giống như đường ống dẫn nước.
Trong phòng đặt rất nhiều đèn dầu khiến cả căn phòng vô cùng sáng sủa, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy bất cứ góc nhỏ nào.
Trong góc phòng có đặt hai kệ gỗ to, một cái đựng đầy những cuốn sách dày nặng có vẻ như là lịch sử cổ xưa, cái kia đựng đầy những ống nghiệm thuỷ tinh chứa những chất lỏng không rõ. Chất lỏng trong những ống nghiệm này có màu sắc khác nhau. Vì khúc xạ của thủy tinh cực kỳ trong suốt, nó mang đến cho người ta một loại vẻ đẹp kỳ ảo.
Chính giữa căn phòng có một chiếc giường giải phẫu khổng lồ dính đầy vết máu và chất lỏng màu nâu xám không rõ nguồn gốc, trông rất bẩn, không biết trước đây đã đặt cái gì trên chiếc giường này.
Mà bên cạnh cậu là một bàn thí nghiệm đựng đầy đồ dùng bằng bạc.
Nhìn dao mổ, kim dài, kìm và những đồ dùng kỳ dị khác không thể gọi tên trên bàn thí nghiệm, Chu Vũ nhíu mày.
Có vẻ như đây là một phòng thí nghiệm tư nhân rất bất chính.
Chu Vũ vừa mới tỉnh lại nằm trên mặt đất, bên cạnh có mấy cái ống nghiệm vỡ nát, trong phòng còn có một ít dấu vết lộn xộn, giống như nguyên chủ đã làm một số thí nghiệm nguy hiểm rồi sau đó đã xảy ra một vụ nổ nhỏ tại đây.
A!!!
Đầu Chu Vũ đau nhói, như có một cây búa nhỏ đập liên tục vào đầu, Chu Vũ vì đau, phải chống đỡ bệ thí nghiệm mới đứng vững được.
Ký ức thuộc về nguyên chủ dâng trào như thủy triều, tác động đến linh hồn còn đang suy yếu của Chu Vũ, cậu cắn chặt răng chịu đựng đau đớn không ra hình người này.
Ký ức dần dần dung hợp, lông mày nhíu chặt của Chu Vũ cũng từ từ giãn ra.
Nguyên chủ là một thanh niên tên Khalil với tính cách hoang tưởng, cố chấp điên cuồng, đúng như những gì Chu Vũ dự đoán, hắn đã hôn mê vì một thí nghiệm nguy hiểm, ngã tại căn phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất này.
Nguyên chủ sinh ra trong một gia đình quý tộc sa sút ở kinh đô San Lorenzo. Bởi vì sinh khó nên mẫu thân của nguyên chủ đã qua đời, phụ thân Barrow sau đó vẫn luôn đối xử lạnh nhạt với hắn. Khi nguyên chủ được hai tuổi, liền cưới một nữ tử tước trẻ tuổi làm phu nhân, và sinh ra em gái hắn là Katherine trong cùng năm.
Katherine nhận được tất cả yêu thương từ khi cô mới sinh ra, mà vốn nên là người thừa kế hợp pháp — nguyên chủ lại nhận hết mọi lạnh nhạt, dưới sự cố ý làm lơ của mẹ kế, khi còn nhỏ hắn thậm chí còn không có đủ cơm ăn. Tất cả đã làm cho nhân cách của nguyên chủ trở nên vặn vẹo, một lòng muốn thành danh để trả thù gia đình phụ thân.
Ban đầu hắn theo học tại một trường quý tộc với sự hỗ trợ của gia tộc mẫu thân, có hy vọng sau khi tốt nghiệp sẽ trở thành một quý tộc xuất sắc mới. Nhưng ở thời điểm thí nghiệm khả năng thi pháp, hắn bị phát hiện là chất dẫn ác linh, căn bản không thể học tập pháp thuật. Nguyên bản cái này cũng không có gì, hắn cũng có thể tới học viện giả kim thuật nghiên cứu máy móc, cũng là một phương án tốt.
Nhưng cố tình em gái nguyên chủ được phát hiện là một thiên tài pháp thuật, được một vị đại nhân ma pháp sư nổi danh nhận làm đồ đệ. Cô ta được nam tước Barrow trực tiếp chỉ định làm người thừa kế, nam tước vì muốn giữ gìn địa vị người thừa kế hợp pháp của Katherine nên đã mạnh mẽ ra lệnh buộc nguyên chủ phải nghỉ học, rời khỏi đế đô.
Nói đến đây phải nói đến lai lịch của thế giới này.
Thế giới này tương tự như thời Trung cổ ở phương Tây trên trái đất, công nghệ đã phát triển đến mức máy hơi nước có mặt ở khắp mọi nơi.
Con người trên thế giới này sử dụng động cơ hơi nước đến cực điểm. Khí cầu hơi nước, tàu ngầm hơi nước, rô bốt hơi nước đều đã xuất hiện, nhưng không có bóng dáng về sự xuất hiện của thời đại điện khí. Chỉ có thể nói rằng đây là một thế giới có công nghệ hoàn toàn khác với thế giới ban đầu của Chu Vũ.
Mà cùng với thời đại này còn có học thuyết về thần bí học (*), ma pháp sư, ác linh, ma thú tuy rằng số lượng rất hiếm, nhưng đều tồn tại.
(*)(Thần bí học: (Tiếng anh: occult) là môn tri thức về những điều thần bí (huyền bí), sự hiểu biết về những hiện tượng siêu linh, trái ngược với những sự thật và "tri thức đo lường được" thuộc phạm vi của khoa học. Thuật ngữ "khoa học thần bí" được sử dụng vào thế kỷ 16 để chỉ chiêm tinh học, giả kim thuật và phép thuật tự nhiên. Trong cuốn sách Văn hóa nguyên thủy năm 1871, nhà nhân chủng học Edward Taylor dùng thuật ngữ "thần bí học" như một từ đồng nghĩa với "ma thuật". Hơn nữa, thế giới này rất lớn, lớn hơn trái đất rất nhiều. Chỉ cần nhìn vào quốc gia của nguyên chủ, Taliyah có dân số gần 500 triệu người, nhưng nó chỉ là một quốc gia xếp hạng trung bình trên lục địa này.
Taliyah chiếm gần 2/3 diện tích đất của quốc gia Z đời trước, nhưng so với Đế Quốc Farron hùng mạnh nhất trên đại lục, nó chỉ chiếm một phần nhỏ rất nhỏ của đại lục.
Chưa kể đến còn có 2/3 diện tích đại lục này con người vẫn chưa khám phá, mà thế giới này cũng chưa phát hiện được có lục địa nào khác ở đầu bên kia đại dương hay không, chỉ riêng những điều này đã khiến Chu Vũ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Diện tích rộng lớn của thế giới này có thể nói là một kỳ tích, ước tính một cách dè dặt thì nó có thể lớn bằng hai trái đất!
Trở lại chuyện chính, hậu quả việc hoành hành của thần bí học chính là nhân loại rất kính sợ những ma pháp sư có thể thi triển pháp thuật. Một khi trở thành đồ đệ của ma pháp sư, cho dù là thành chủ cũng sẽ đối đãi cực kỳ lễ phép.
Vì vậy, trở thành một ma pháp sư vĩ đại luôn là ước mơ của Khalil và là tiền đề quan trọng nhất để hắn trả thù, nhưng chỉ nửa năm trước, ước mơ này đã hoàn toàn tan tành.
Gia đình mẫu thân cũng từ bỏ, không tài trợ cho hắn nữa, dù sao họ cũng chỉ là một gia tộc thương gia có chút tiền tài, lúc đầu mẫu thân Khalil đã gả đến gia tộc Barrow chính là vì muốn được quý tộc che chở. Bây giờ việc Katherine trở thành người thừa kế hợp pháp đã thành ván đã đóng thuyền, bọn họ sẽ không mạo hiểm đắc tội với nam tước Barrow để giúp một kẻ vô dụng như hắn.
Trên thế giới này, ngoại trừ ma pháp sư thì quý tộc là tồn tại có địa vị cao nhất, mọi người đều phải sống dưới sự thống trị của hai giai cấp này, quyền lực của giai cấp tư sản kém xa so với đời trước.
Chu Vũ cảm thấy rất hứng thú đến dân số phi khoa học của thế giới này và sự tồn tại của ma pháp sư, từ trong trí nhớ của nguyên chủ, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, sinh mạng của thường dân giống như cỏ dại mọc bên lề.
Mặc dù pháp luật có bảo vệ quyền lợi của thường dân, nhưng so với quý tộc thì thường dân vẫn bé nhỏ không đáng kể, nếu quý tộc gϊếŧ thường dân thì có thể được miễn hình phạt nếu nộp đủ tiền phạt, nếu dân thường làm hại quý tộc thì sẽ bị kết án tử hình.
Thế giới này có thể đạt được sự bùng nổ dân số dưới một quy luật tàn bạo như vậy mà vẫn chưa có một sự kiện mang tính cách mạng nào. Không thể không cảm ơn sức mạnh đàn áp của tầng lớp ma pháp sư cùng sản lượng lương thực cao trên thế giới này.
Khalil, người biết rõ sức mạnh của tầng lớp giai cấp, đương nhiên không cam lòng cứ trở thành thường dân như vậy.
May mắn thay, nguyên chủ học rất giỏi về giả kim thuật, hắn từ chối lời đề nghị đưa hắn đến một thị trấn xa xôi của nam tước phụ thân. Chủ động nói muốn một số tiền để rời nhà rèn luyện với người phụ thân chưa bao giờ nhìn hắn, cũng hứa hẹn sẽ không bao giờ trở lại ngôi nhà này và sẽ không làm lung lay địa vị của Katherine người thừa kế hợp pháp. Sau đó hắn mới được bình an rời khỏi đế đô.
Lúc sau hắn được nhận vào một học viện giả kim thuật ở một nơi hẻo lánh. Sau khi tham khảo rất nhiều tài liệu trong thư viện học viện, hắn quyết định tự mình tạo ra những sinh vật chỉ có trong thần thoại, truyền thuyết. Chỉ cần có thể tạo ra chúng thì hắn sẽ nổi tiếng khắp nơi trên thế giới! Trả thù đám người nhà lạnh lùng, tàn nhẫn!
Vì vậy, hắn xin phép học viện nghỉ học, thuê một ngôi nhà trong khu ổ chuột với số tiền ít ỏi còn lại, bắt đầu tiến hành các thí nghiệm bí mật dưới tầng hầm ngầm của ngôi nhà.
Nguyên chủ kiếm được tiền bằng cách bán các loại dược giả kim bất hợp pháp ra thị trường chợ đen, mua một lượng lớn xác của những sinh vật lạ bị các nhà thám hiểm tàn sát và đánh cắp xác chết của những người được chôn cất từ
các nghĩa trang gần đó để hoàn thành các thí nghiệm điên rồ mà không được hỗ trợ về mặt lý thuyết của mình.
Tất nhiên, hắn đã thất bại.
Hôm nay, tạo vật mà hắn tiêu phí thời gian hai tháng đã thức tỉnh, gây ra một vụ nổ mạnh trong phòng thí nghiệm, cũng làm cho nhà khoa học điên bị dọa đến hôn mê bất tỉnh.
Có lẽ vì quá phấn khích khi tạo ra sinh vật này, nên hắn không cảm thấy tạo hình của sinh vật này khủng khϊếp đến mức nào. Phải khác người đến đáng sợ ở mức độ nào mới có thể làm cho hắn sợ hãi đến ngất xỉu khi sinh vật này thức tỉnh.
Khi nguyên chủ niệm câu thần chú mà hắn có được từ một cuốn sách cổ, ánh sáng màu xanh lam bao trùm căn phòng, con quái vật trên giường giải phẫu thức tỉnh, nhìn về phía nguyên chủ.
Con quái vật khủng khϊếp đó có dáng người to lớn, nanh vuốt sắc bén cùng khuôn mặt dữ tợn.
Nguyên chủ đã ngất đi hoàn toàn khi nhìn thấy đôi mắt giống như ác ma làm người sợ hãi rồi chìm vào bóng tối vĩnh viễn.
Đây là tất cả ký ức của nguyên chủ.
Chu Vũ xoa huyệt thái dương, vẻ mặt cô đơn.
Thật ra cậu cũng không muốn được sống lại nhiều lần như thế này, cậu không rõ nguyên nhân gì, vì sao cứ tiếp tục sống lại vô lý như vậy.
Cậu chỉ biết rằng người yêu của cậu đã không còn ở bên cạnh nữa, cậu lại trở về với cô đơn như trước kia.
Chu Vũ nhớ tới đời trước, thời điểm cậu sống thọ chết tại nhà, Phong Hạnh vì muốn đồng hành với cậu nên đã cố ý biến khuôn mặt trở nên già nua.
Tên chiếm hữu biếи ŧɦái kia, không biết sẽ đau lòng đến mức nào......
Chu Vũ chớp mắt liên tục, nhằm loại bỏ hơi nước trong suốt đang ngưng tụ.
Tất cả là do kiếp trước cậu sống hơn 80 tuổi mới chết, được Phong Hạnh chiều chuộng cả đời khiến tính cách của cậu cũng càng ngày càng mềm yếu.
Già rồi, đa sầu đa cảm hơn, luôn muốn rơi nước mắt......
【Học trưởng! Em sẽ nhận ra anh! Chờ em!!! Chúng ta! Sẽ vĩnh viễn ở bên nhau!】
Trong đầu đột nhiên xẹt qua câu nói cuối cùng của Phong Hạnh với cậu, Chu Vũ hoảng hốt trong chốc lát, chậm rãi cởϊ áσ blouse trắng bẩn thỉu trên người ra, buộc chính mình phải bình tĩnh lại.
Đúng, nói không chừng Phong Hạnh cũng tiến vào thế giới này! Cậu nhất định phải tìm được em ấy!
Nhìn vết máu trên áo blouse trắng cùng những thứ màu sắc hỗn độn khác, Chu Vũ ghét bỏ lấy ví tiền và những thứ khác trong túi ra, sau đó ném quần áo xuống đất.
Lát nữa phải giặt nó thật sạch!
Nhân tiện, nếu cậu ở chỗ này, vậy Franken, tạo vật của Khalil đang ở đâu?
Khalil gọi tạo vật này của hắn là Franken, có nghĩa là "Sinh vật kỳ tích" trong ngôn ngữ thông dụng ở đại lục, điều này cho thấy nguyên chủ đã đặt bao nhiêu kỳ vọng cho sinh vật này.
Chu Vũ suy nghĩ một hồi, vẫn quyết định sẽ đi tìm Franken.
Phải biết rằng các thí nghiệm giả kim thuật trên cơ thể con người là bị cấm trên đại lục, một khi bị phát hiện, họ sẽ bị đưa vào danh sách đen và bị truy nã bởi toàn bộ đại lục.
Trong trường hợp không may Franken này chạy ra ngoài và bị phát hiện, khó có thể đảm bảo rằng sẽ không có ai theo dõi tìm hiểu nguồn gốc của nó và theo tới đây.
Nhưng nhìn quần áo trên người rách nát vì vụ nổ, vết thương trên tay và vết xước rỉ máu trên mặt bị mảnh vỡ của ống thí nghiệm văng trúng, Chu Vũ không còn cách nào khác đành phải trở về phòng lấy áo khoác tròng bên ngoài quần áo trong rồi dùng nước rửa sạch vết máu trên mặt mới chạy ra ngoài phòng.
Lúc ra khỏi nhà, Chu Vũ nhìn thấy một đường dấu chân, nhìn hình dáng có lẽ thuộc về Franken, cậu lập tức lần theo dấu chân để tìm kiếm, hy vọng nó sẽ không chạy quá xa.
Lúc này là chạng vạng, ít thường dân ra đường. Điều này là do khu ổ chuột rất không an toàn khi về đêm, dù gì thì đây cũng là nơi sinh sống của những tên trộm, đám lưu manh nên hỗn loạn vào ban đêm là điều bình thường.
Dù sao thì mạng người cũng không đáng đồng tiền. Mỗi buổi sáng sớm đều có nhóm chuyên môn đến khu ổ chuột để nhặt xác chết, phòng ngừa bệnh dịch phát sinh. Mà mỗi lần nhặt ít nhất cũng từ hai xác chết trở lên, có thể thấy được vấn đề trị an ở đây rất kém.
Chu Vũ mới đến thế giới này, còn đang trong thời kỳ suy yếu, cậu không có nhiều sức lực, chỉ có thể bước nhanh đi tìm Franken. Nếu đến khi trời tối mịt vẫn tìm không thấy, vậy thì cậu sẽ bỏ cuộc, trực tiếp quay về nhà.
So với việc tìm Franken, mạng sống của cậu quan trọng hơn, cậu muốn giữ sinh mạng này lại và chờ Phong Hạnh đến tìm cậu.
Tương tự, nếu Franken có tính công kích mạnh, cậu cũng sẽ từ bỏ nó, cùng lắm thì về sau trốn xa một chút, để không ai phát hiện ra rằng cậu tiến hành thực nghiệm trên cơ thể người.
"GRRRRR —!!! Buông ta ra!"
Một tiếng rống quái dị giống như dã thú vang lên, Chu Vũ vội vàng chạy tới, liền nhìn thấy một đám người ăn mặc sạch sẽ, dáng vẻ côn đồ đang dùng dây thừng trói một con quái vật to lớn.
Đó là — Franken!
"Các người đang làm gì?" Chu Vũ cau mày, trầm giọng quát những người này.
"Thưa đại nhân, chúng tôi đang truy bắt những diễn viên và động vật trốn khỏi rạp xiếc Loya!" Nhóm người liếc mắt nhìn Chu Vũ, phát hiện người này có chút khác biệt so với người ở khu ổ chuột mặt mũi xanh xao vàng vọt xung quanh. Vật liệu quần áo trên người rất cao cấp, khí chất cũng rất giống một quý tộc, nên thay vì chửi rủa người vừa tới là kẻ tọc mạch, họ đáp lại bằng vẻ kính trọng.
"Tại sao tôi lại không biết em trai Franken của tôi trở thành diễn viên hay động vật của các người từ khi nào?"
Franken đang bị trói bằng dây thừng, ngẩng đầu đầy vết khâu lên, khuôn mặt hiện lên vẻ khát vọng và thân cận.
Hắn nhận ra được, đây là người tạo ra hắn, là phụ thân của hắn!
*
Ở một góc khác của đại lục, trên một hòn đảo nhỏ gần biển, một nhóm người mặc áo choàng đen có hoa văn kỳ lạ trên mu bàn tay đang mở miệng cầu nguyện, khẩn cầu thần minh đáp lại.
"Sự tồn tại từ xa xưa là vị thần vĩ đại nhất! Chúa tể của biển sâu, chủ nhân của không trung và bão tố, người cai trị vĩ đại của kỷ nguyên trước, vị thần bất tử của đại dương, ngài là thần hồn ta vẫn luôn chờ, ta thờ nguyện vì ngài dâng lên tế phẩm, chỉ cầu ngài thương hại đáp lại!"
Ở vùng biển sâu xa xôi, dưới cái lạnh vô tận, trong bóng tối không bao giờ nhìn thấy ánh sáng, một cái xúc tu to lớn vượt ngoài sức tưởng tượng của con người khẽ vươn ra.
Bộ dáng không thể diễn tả, thần minh, còn đang trong giấc ngủ say chợt nói.
Người đó — là ai?