Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bạn Trai Là Vạn Người Mê, Còn Tôi Chỉ Là Người Qua Đường

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc cậu còn đang ngẩn ngơ, người trước mặt liếc mắt nhìn người đang ngồi trên sàn, người kia đỏ mặt, sau đó không hiểu sao lại cảm thấy khó thở, theo bản năng bò dậy, nhanh chóng rời khỏi phạm vi của hai người.

Diệp Ký Thư hoàn hồn.

"Ăn cơm?"

"Trời sắp mưa rồi." Yến Mị vẫn mỉm cười nói, "Hôm nay buổi xem phim của câu lạc bộ có thể dẫn người ngoài vào, anh muốn đi cùng em. Vậy nên, chúng ta có thể ăn tối trước rồi hẵng qua."

". . . Tối gọi cho anh."

Cậu cảm nhận được ánh mắt nóng rực xung quanh ngày càng mãnh liệt.

Tuy hai người đã ở bên nhau được vài tháng, nhưng mỗi lần chứng kiến cảnh tượng này, những người khác vẫn luôn dán mắt vào, dường như đến giờ vẫn chưa thể chấp nhận sự thật, ánh mắt thù địch như những con sâu chui vào da thịt.

Nhưng cũng không thể trách họ được.

Bản thân Diệp Ký Thư còn chẳng cảm thấy mình có bạn trai.

Mặc dù đã chiếm giữ thân phận bạn trai, nhưng nếu có thể giảm bớt xung đột thì cứ giảm bớt. Ví dụ như kiểu khıêυ khí©h vô nghĩa ngày hôm nay, nếu là nam phụ thì cậu còn có thể gượng gạo ứng phó, nhưng đổi lại là người khác thì cậu chỉ cảm thấy phiền phức.

“... Không muốn đi xem phim sao?”

Diệp Ký Thư giải thích: “Không phải không đi.”

“... Hay là không muốn người khác nhìn thấy chúng ta ở bên nhau?”

“Không có ý đó.”

Người đối diện im lặng vài giây: “... Ừm, anh hiểu rồi, vậy thì thôi không ăn cơm nữa, lát nữa anh đến ký túc xá tìm em nhé?”

Rõ ràng có thể ăn cơm, cậu đâu có từ chối, sao lại nói như vậy?

Vẫn rất kỳ lạ.

Cậu luôn cảm thấy ý tứ của mình hoàn toàn không được truyền đạt đến.

Ba câu hỏi kia có phải là có ý nghĩa khác nhau không?

Vừa rồi đối phương im lặng mấy giây suy nghĩ gì đó, nụ cười trên mặt dường như dao động, giọng nói cũng trở nên trầm thấp...

Diệp Ký Thư cố gắng lý giải tình hình hiện tại, nhưng vẫn có chút không hiểu.

Là vì điều đó sao?

“Cặp đôi phải ở bên nhau” đại loại vậy?

Tuy rằng cốt truyện liên tục bị người thứ ba xen vào, nhưng ít nhất hiện tại mối quan hệ của hai người là hợp tình hợp lý. Mà trong mấy tháng quen nhau, bởi vì Yến Mị, cho nên hai người hai mươi bốn giờ đồng hồ thì có hai mươi tiếng ở bên nhau —— Yêu đương là như vậy sao? Mặc dù từng nghi ngờ, nhưng có lẽ đây chính là tình yêu cuồng nhiệt.

Không được làm bạn trai vô trách nhiệm.

Cho dù đến cả pháo hôi công cũng không phải, nhưng tuyệt đối không thể để người khác xem thường.

Có lẽ là lòng hiếu thắng kỳ lạ.

Nghĩ đến đây, Diệp Ký Thư bỗng hạ quyết tâm, phải dốc hết sức lực cả đời để thể hiện sự chu đáo của mình.

“Đừng đến đó.”

Hai người không cùng khoa.

Ký túc xá cũng khá xa, đi bộ sẽ rất phiền phức.

Tuy nhiên ——

“Đừng...?”

Giọng nói dừng lại, “Vậy là, em không muốn gặp mặt?”

“...”

Cảm giác càng ngày càng xa rời ý định ban đầu của cậu rồi.

Cứu mạng, cứu mạng.

Cậu nhất định phải lập tức bày tỏ thái độ của mình.

“Không phải.” Diệp Ký Thư vội vàng nói.

Nghe vậy, Yến Mị lập tức ngừng lời, nhìn cậu chằm chằm.

“Không phải ý đó. Em sẽ đi. Ăn cơm, xem phim đều đi.”

Nghe thấy câu trả lời chắc chắn, trên mặt người đối diện rốt cuộc cũng lộ ra một nụ cười.

“Vậy thì tốt.” Đối phương nói, “Có em ở đó, hoạt động xem phim nhàm chán cũng sẽ trở nên thú vị.”

Theo giọng điệu của đối phương trở nên vui vẻ, thân thể cứng đờ trái với ý muốn của Diệp Ký Thư cũng dần thả lỏng.

Xem ra đã đưa ra đáp án chính xác.

Tuy nhiên, cảm giác đáng sợ, hồi hộp vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì...

Vô tình hướng tầm mắt xuống mặt đất, trong mắt cậu, cái bóng của đối phương dường như đang vặn vẹo.

Diệp Ký Thư không khỏi giật mình.

Nhưng khi cậu nhìn lại, bóng dáng trước mắt lại chẳng khác gì bình thường, giống như cái nhìn vừa rồi chỉ là ảo giác.

“...”

Cậu chớp chớp mắt.

Là do ánh sáng nên mới ảnh hưởng đến cái bóng sao?

Mấy tháng nay thời tiết đúng là rất thất thường.

Không chỉ luôn âm u, bầu trời đầy mây đen u ám, như thể sắp sụp xuống, khiến người ta cảm thấy trong lòng vô cùng ngột ngạt, thậm chí thỉnh thoảng còn có cảm giác ớn lạnh khắp người.

Nghĩ đến đây, cậu nhìn Yến Mị trước mặt với vẻ mặt đã trở nên thoải mái.

Khóe miệng đối phương vẫn mỉm cười.

Quả nhiên là vạn người mê.

Chỉ cần tồn tại thôi dường như đã có tác dụng xua tan lo lắng.

Chỉ cần nhìn khuôn mặt đẹp như vậy thôi cũng đủ thấy làm người qua đường cũng khá tốt.

Chỉ là không biết...

Mối quan hệ bạn trai này sẽ kéo dài bao lâu.
« Chương TrướcChương Tiếp »