Chương 23
Ngô Triết Hàm dừng xe trước cổng Từ thị thì liền mang xấp tài liều và Hứa Giai Kỳ đi vào trong.
Vừa nhìn thấy Ngô Triết Hàm và Hứa Giai Kỳ định đi vào trong phòng làm việc của Từ Tử Hiên thì Lâm Tư Ý liền nói "giám đốc Ngô, giám đốc Hứa, không biết hai vị đến có chuyện gì, nếu không có hẹn thì tôi có thể vào nói trước với Từ Tổng"
"Chỉ là có chút chuyện cần bàn với cậu ấy thôi, tôi đã hẹn với cậu ấy trước rồi" biết vị thư kí này là đang làm theo luật mới hỏi mình như vậy nên Ngô Triết Hàm vẫn rất bình thản mà trả lời đối phương.
Nhưng Hứa Giai Kỳ thì không như vậy. Nhân lúc Lâm Tư Ý không để ý mà dùng ánh mắt hình viên đạn dò xét người ta. Giai Kỳ trước giờ cũng khá ưa thích vị thư kí này của Tử Hiên vì gương mặt khả ái và cách ăn nói của đối phương. Nhưng hôm nay nàng lại biết được Lâm Tư Ý chính là người suốt bao lâu nay đã che dấu tin tức của Trương Ngữ Cách, qua mặt tất cả mọi người, xem người ta như kẻ ngốc mà lừa gạt thì kỳ thật mọi ưu điểm của vị thư kí họ Lâm trong mắt Giai Kỳ liền hóa thành không, chẳng những vậy nàng bây giờ chính là đối với Lâm Tư Ý đã có phần ghét bỏ.
Nói với Lâm Tư Ý vài câu thì Ngô Triết Hàm và Hứa Giai Kỳ đi đến gõ cửa phòng làm việc của Từ Tử Hiên.
"Vào đi" thanh âm lạnh nhạt của Từ Tử Hiên từ trong phòng vọng ra.
Đẩy cửa vào trong Ngô Triết Hàm tiến thẳng đến chỗ Tử Hiên rồi đặt xấp tài liều lên bàn.
Nhìn thấy xấp tài liệu trước mắt mình có chút nhăn nheo làm Từ Tử Hiên không khỏi nhíu mày, cô ngước mặt lên nhìn người đối diện thì phát hiện đó là Ngô Triết Hàm rồi lại nhìn thấy một thân ảnh khác đang ngồi ở sofa thì liền biết nguyên nhân vì sao xấp tài liệu kia lại xộc sệt như vậy.
Mở sấp tài liều ra xem, Từ Tử Hiên lúc này lại rơi vào khoảng lặng của riêng mình.
"Mời hai vị dùng trà" Lâm Tư Ý mang trà đặt trước mặt Triết Hàm và Giai Kỳ, nàng vui vẻ nói.
Lời nói Tư Ý bất chợt vang lên như đánh thức con người nãy giờ vẫn trầm ngâm mà xem xét mấy tờ tài liệu. Từ Tử Hiên nhìn Lâm Tư Ý khóe miệng hơi nhiết lên, cô nói "Thư kí Lâm cô cũng ngồi đây một lúc, tôi có thứ này muốn đọc cho cô nghe"
"Vâng" Tư Ý nghe vậy liền ngồi xuống sofa đối diện Triết Hàm và Giai Kỳ.
Tử Hiên khẽ liếc nhìn nàng bằng đôi mắt mang theo mười phần là lạnh lùng, làm cho đối phương lập tức rung lên vì vô tình nhìn thấy, cô nghiêm túc đọc thật rõ ràng và chậm rãi những gì viết trong tờ giấy.
"Trương Ngữ Cách, 24 tuổi. Đang định cư tại Anh. Vừa tốt nghiệp đại học liền được nhận vào công ty CLC làm việc, sau hơn một năm thì liên tục thăng chức, hiện giờ đang nắm giữ chức phó giám đốc. Là con riêng của Trương Khanh chủ tịch một tập đoàn tại Trung Quốc. Cô ấy vừa về lại Trung Quốc vào ngày hôm qua"
Dừng lại một chút Từ Tử Hiên mới đứng dậy đi đến đối diện mà quan sát gương mặt đang dần tái nhợt của Lâm Tư Ý.
"Và trên đây còn có cả hình căn nhà cô ấy đã mua ở Anh, nội thất bên trong cũng có thể nhìn thấy rõ mồn một đó. Cô có muốn xem thử không?" Tử Hiên đưa tờ giấy cùng một vài bức ảnh trên tay mình sang cho thư kí Lâm rồi tiếp tục nói "Thư kí Lâm cô có biết điều tra được những thứ này là trong bao lâu không? Là một đêm đó, chỉ cần một đêm. Trong khi tôi tốn tới tận sáu năm mà vẫn không tìm ra gì cả, cô nghĩ thử xem có phải kì lạ quá không kia chứ" lời nói của Từ Tử Hiên tuy êm dịu dễ nghe nhưng cũng không thể làm Lâm Tư Ý ngừng sợ sệt khi nhận thấy sự lạnh lùng trong câu nói của cô.
"Chuyện này..." Tư Ý lúc này cũng chẳng biết mình là nên nói gì khi sự thật đã rành rành ra trước mắt.
"Chính là do cô. Cô vốn dĩ đâu có điều tra. Cô chính là xem chúng tôi như kẻ ngốc mà đem ra lừa gạt" Hứa Giai Kỳ nóng giận nói, nàng thật sự muốn một cước đá văng người kia ra khỏi cửa nhưng vẫn còn may là có Ngô Triết Hàm bên cạnh dỗ dành, giúp nàng hạ hỏa chứ nếu không nàng đã sớm nhào đến xử người kia một trận rồi.
Từ Tử Hiên nãy giờ vẫn không ngừng nhìn Tư Ý bằng ánh mắt sắc bén và kiên nhẫn đợi chờ lời giải thích.
Hiểu được Từ Tử Hiên là đang đợi điều gì, Lâm Tư Ý liền nói "Hứ! Còn chẳng phải tại cô ta trăng hoa, phản bội Tako nên mới khiến em ấy không muốn gặp mặt sao. Nếu không phải vì tình nghĩa bạn bè tôi còn lâu mới đến đây đối diện với tên chẳng ra gì như cô. Tôi khinh" giọng thư kí Lâm lúc này mang theo sự khinh thường cùng nóng giận thấy rõ.
"TRĂNG HOA!!!" cả ba người đồng thanh nói, chuyện này là cái quái gì vậy chứ, có đùa không vậy.
Hahaha
Tiếng cười khanh khách của Hứa Giai Kỳ không ngừng vang lên khiến cho mọi ánh mắt đều tập trung về nàng làm nàng có chút ngại ngùng.
Nghiêm chỉnh lại một chút Hứa Giai Kỳ mới từ từ nói "Mọi người không thấy cái lí do mà Tako bịa ra có quá nực cười không chứ. Thư kí Lâm chị theo Từ Tử Hiên bao lâu nay chẳng lẽ chị còn chưa nhận thức được sao. Cậu ấy bây giờ chính là chỉ cần nam nhân đυ.ng một cái thì liền ghê tởm. Nữ nhân nếu không phải người thân hay là trường hợp bắt buộc thì cậu ấy lập tức sẽ đứng cách xa ba mét. Chị đã bao giờ thấy Tử Hiên cặp kè với ai bao giờ chưa mà lại tin Tako như vậy chứ. Thật đúng là..."
"Nhưng mà..." Tư Ý phân vân không biết có nên tin lời Giai Kỳ nói không. Nhưng nàng lúc này lại không hiểu vì sao khi vô tình nhìn thấy Từ Tử Hiên thì trong lòng bất giác dâng lên cảm giác áy náy.
"Chẳng lẽ nói đến như vậy mà chị vẫn không tin" Ngô Triết Hàm thấy người kia như vậy thì chắc chắn là còn chưa tin tưởng nên liền lên tiếng.
"Nếu đó là thật thì tôi thật sự xin lỗi Từ tổng" Lâm Tư Ý cúi đâu thành tâm xin lỗi.
Từ Tử Hiên nãy giờ vẫn đang suy nghĩ gì đó, chợt trở về thực tại, cô đỡ nàng thẳng người dậy rồi cô mới đứng lên, nói "Cô vẫn đang trong giờ làm việc đó, mau trở về bộ phận của mình. Còn hai cậu cứ về trước mình sẽ đền đáp sau, bây giờ mình có việc"
Không đợi cô đi ra khỏi cửa Hứa Giai Kỳ liền lên tiếng hỏi "Cậu đi đâu vậy?"
"Đi bắt tiểu bạch tuộc ham chơi kia về lại long cung" vừa nói trên môi cô liền nở nụ cười nhưng vì cô đang quay lưng về phía ba người kia nên chẳng ai thấy được nụ cười ngọt ngào của lúc này cô.
--------------------------------
Dừng xe trước cổng công ty CLC, cô hít lấy một hơi như cố giữ bình tĩnh cho mình, nội tâm không ngừng thôi miên bản thân phải thật lạnh lùng không thể vì tìm nữ nhân của mình mà mất mặt được vì dù sao thì đây cũng là công ty đối tác.
Bước thẳng vào trong, cô đi đến đối diện quày tiếp tân lạnh giọng nói "xin lỗi, tôi muốn tìm Trương Ngữ Cách"
"Xin hỏi cô đã hẹn trước chưa?" nữ tiếp tân lịch sự trả lời Tử Hiên, gương mặt người kia có hơi ửng đỏ. Đây không phải lần đầu tiên nàng nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp nhưng Từ Tử Hiên lại trông rất soái, lại còn có phần lạnh lùng giống y như mấy soái ca trong phim ngôn tình thì thật sự chính là hình mẫu lí tưởng của nàng.
"Tôi không có hẹn trước" không để ý đến gương mặt ngại ngùng kia, Từ Tử Hiên vẫn lạnh lùng nói.
"Vậy cô tên gì? Tôi sẽ giúp cô gọi cho phó giám đốc Trương." Vì nữ nhân tước mắt nàng lạch luật một lần vậy, chỉ là một cuộc điện thoại chắc cũng không sao, Trương Ngữ Cách là người ôn hòa như vậy mà.
"Từ Tử Hiên"
Nghe dứt câu nữ tiếp tân liền cảm thấy cái tên kia có phần quen thuộc nhưng lại chẳng nhớ đã nghe ở đâu nên bỏ qua mà nhấc máy gọi thẳng lên phòng của phó giám đốc.
"Alo" giọng nói mềm mại của Trương Ngữ Cách từ đầu dây bên kia cất lên.
"Xin lỗi phó giám đốc Trương, ở đây có một vị tên là Từ Tử Hiên muốn gặp cô"
"TỪ TỬ HIÊN" Ngữ Cách đột nhột đứng dậy, thét lớn, cả tập hồ sơ trên tay nàng cũng làm rơi xuống đất.
Trên trán không ngừng chảy xuống những giọt mồ hôi, nội tâm thì rối loạn. Nàng thật không tin được là Từ Tử Hiên đã tìm được nàng, đã vậy còn đến tận đây.
"Phó giám đốc"
Âm thanh của nữ tiếp tân như đem nàng trở về thực tại, lấy lại tinh thần, nàng lạnh lùng nói "người đó là ai tôi không biết, nói cô ta về đi"
Che lại bộ phận thu giọng nói của điện thoại nữ tiếp tân hướng Từ Tử Hiên nói "Từ tiểu thư thật xin lỗi, phó giám đốc nói là không biết cô, còn nói cô về đi"
"Nói với cô ấy, tôi sẽ ở đây đợi" nói rồi cô đi ra chỗ ghế sofa dành cho khách và ngồi xuống.
Gửi lời đến Trương Ngữ Cách, tiếp tân chỉ nhận lại được cái thở dài và câu nói 'tùy cô ấy' từ nàng.
2 tiếng rồi 3 tiếng đồng hồ trôi đi cô vẫn ngồi đợi nàng dù đã biết kết quả sẽ ra sao.
Từ trong thang máy bước ra, quản lí Lưu đi thẳng đên trước mặt Từ Tử Hiên, nói "phó giám đốc Trương đã đi cách đây một giờ rồi không biết cô có thể rời đi được không!? Đây là công ty của chúng tôi, không phải quán cafe đâu thưa cô"
Lời nói tuy rất trôi chảy nhưng có vẻ như cơ thể quản lí Lưu đang phản bội anh ta rồi. Từng giọt mồ hôi trên trán không ngừng trượt xuống cằm cùng ánh mắt có phần tránh né cái nhìn trực tiếp từ cô, nếu là người bình thường họ thường sẽ không để tâm vấn đề này mà tin lời anh ta nhưng đối với Từ Tử Hiên thì thái độ kì quái này của anh chắc chắn sẽ bị cô thu vào tầm mắt mà bắt đầu suy xét về tính xác thực của lời nói.
Từ Tử Hiên sau khi nghĩ xong vừa định lên tiếng thì lại bị một ai đó cắt lời "Ôi trời! Chẳng phải Từ Tổng đó sao"
Tử Hiên nghiên người tìm kiếm chủ nhân của giọng nói kia thì liền nhìn thấy Dương tổng, dù sao cô cũng là đang ở công ty người khác, người đó lại là đối tác của mình nên quyết định đến chào một tiếng "Chào Dương tổng" nụ cười khách khí lại vương trên môi cô.
Thấy Từ Tử Hiên đi đến ông liền đưa tay ra định bắt nhưng chợt nhớ lại gương mặt có phần khó chịu khi tiếp xúc quá gần với mình trong nhà hàng hôm qua nên liền thu tay về "Tôi không biết Từ tổng đến đây nên không ra tiếp đón, thật thất lễ"
"Không có gì đâu, là tôi làm phiền Dương tổng mới đúng"
"Không biết Từ Tổng đến đây là có chuyện gì?"
"Là đến tìm người thôi"
Từ Tử Hiên xoay người lại định nói vài câu với quản lí Lưu thì liền bắt gặp hai gương mặt ngạc nhiên của anh và cô tiếp tân đang đứng cạnh. Cô tiếp tân đã đi đến đây hóng chuyện từ lúc quản lí Lưu ra khỏi thang máy rồi nên có lẽ toàn bộ câu chuyện nàng cũng đã nghe không sót câu nào. Giờ thì hai người đang thật sự rất sốc khi người đứng trước mặt họ lúc này chính là vị tổng tài cao cao tại thượng của tập đoàn lớn nhất nước mà nãy giờ hai người họ không ai nhận ra.
"Quản lí Lưu!" Dương tổng lớn tiếng gọi anh.
Lập tức quay về hiện tại quản lí Lưu có chút giật mình vội đáp lời ông "Dạ vâng"
"Anh Lưu đúng không. Tôi có thể nhờ anh việc này được không?" nhận được cái gật đầu lia lịa từ anh cô mới tiếp tục nói "anh lên trên đấy nói lại với Trương Ngữ Cách, tôi bây giờ sẽ không phiền lúc cô ấy làm việc nữa nhưng tôi sẽ gặp cô ấy sau"
Nói rồi cô chào Dương tổng một tiếng thì xoay người đi ra phía cửa.
"Dương tổng, ông có cần nói chuyện với phó giám đốc một chút không?" biết được đối phương là chủ tịch Từ thị nên sau khi cô rời đi anh liền hỏi Dương tổng, dẫu sao thì người kia cũng là đối tác quan trọng nên việc cô cùng Trương Ngữ Cách có mối quan phức tạp như vậy không chừng sẽ ảnh hưởng nhiều đến công ty.
Suy nghĩ được một lúc ông thì liền trả lời anh"Đấy là chuyện riêng của họ tôi không xen vào được. Phó giám đốc Trương là người có năng lực, cô ấy sẽ tự biết nên làm gì" vả lại ông bây giờ có muốn xen vào cũng không được vì nàng là phó giám đốc của công ty mẹ tại Anh so với ông không chừng còn lớn hơn vậy thử hỏi ông làm sao mà xen vào đây, rõ ràng là không thể.
Từ khung cửa sổ trên cao nhìn xuống, hai mắt Trương Ngữ Cách ứa lệ, nàng khi nãy thật rất muốn chạy xuống bên dưới mà ôm lấy cô nhưng trong thâm tâm không cho phép nàng làm điều đó, nàng chính là cho rằng mình không xứng, nàng phải rời xa cô để cô có thể tìm được người thích xứng đáng hơn.
"Đã bao nhiêu năm rồi, tại sao cậu cứ phải ngốc như vậy"
Câu nói trong vô thức của Trương Ngữ Cách lại vô tình để cho quản lí Lưu vừa bước vào phòng nghe được. Anh khá ái ngại gõ lại cửa phòng nàng.
Nghe tiếng gõ cửa Trương Ngữ Cách nhanh chóng chấn chỉnh lại tinh thần cùng khí chất tổng tài. Nàng ngồi xuống bàn làm việc nhàn nhạt nói "có phải bị cậu ấy phát hiện rồi không?"
"Phó giám đốc Trương, thật xin lỗi"
Ngữ Cách khẽ cong môi "cậu ấy từ khi biết tính toán đã bắt đầu học kinh doanh, anh ngay từ đầu đã không qua mặt được cậu ấy"
"Cô ấy nhờ tôi nói với phó giám là cô ấy sẽ tìm phó giám đốc sau"
"Được rồi, anh ra ngoài đi"
Đợi sau khi quản lí Lưu rời đi, Trương Ngữ Cách mới bật màng hình điện thoại của mình lên, nàng hôn nhẹ lên gương mặt nghiêm túc của Từ Tử Hiên trên hình nền điện thoại mà nàng lúc trước đã chụp lại trong một mặt báo quốc tế.
"Lạc Lạc, cậu vốn dĩ rất thông minh tại sao cứ phải cố ngu ngốc mà tìm kiếm mình chứ"