Bạn Trai Là Nữ Nhân [Lạc Chương]

7.29/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cp chính: Từ Tử Hiên x Trương Ngữ Cách Cp phụ: Ngô Triết Hàm xHứa Giai Kỳ Đới Manh x Mạc Hàn Vương Vũ huyên x Dương Diệp
Xem Thêm

Chương 18
Giờ ăn trưa.

Tại bàn ăn, Hứa Giai Kỳ cúi xuống ăn được một lúc thì lại ngưng, rồi ngồi nhìn Từ Tử Hiên một lần. Tuy chuyện Từ Tử Hiên là nữ nhân nàng đã biết cũng được mấy tháng rồi nhưng dù nói sao nàng cũng không thể nào thích ứng được chuyện này nên đối với cô có chút khó xử, nàng không biết mình nên đối với cô như nam nhân giống trước đây hay nên đối với cô như cách nàng đối với nữ nhân.

"Hứa Giai Kỳ, cậu đừng nhìn mình nữa được không, nhìn kiểu này mình ăn không vô" Tử Hiên khó chịu lên tiếng. Cô cũng biết là Giai Kỳ khó mà chấp nhận được chuyện cô là nữ nhân nhưng cũng không nên lựa ngay lúc cô đang ăn mà ngồi nhìn chăm chăm chứ, trời đánh cũng tránh bữa ăn mà.

"Đúng vậy vợ à, cậu nhìn kiểu đó sao Từ Tử Hiên ăn được" Ngô Triết Hàm bên cạnh cũng lên tiếng.

"Umh" nói rồi Giai Kỳ lại tiếp tục cầm đũa và ăn phân ăn của mình nhưng được một lúc thì lại liếc nhìn Tử Hiên.

"À mà Từ Tử Hiên tối nay cậu sẽ đến chứ" Ngô Triết Hàm hướng Tử Hiên hỏi.

"Ừ mình sẽ đi"

Ngô Triết Hàm gật gù rồi tiếp tục ăn.

"Lạc Lạc tối nay cậu đi đâu à" Trương Ngữ Cách hiếu kì hỏi.

"Chỉ là buổi tiệc xã giao giữa các tập đoàn với nhau do ba mình tổ chức thôi"

"Vậy có nhiều nữ nhân ở đó không" nàng nghiêm túc hỏi, dù sao nàng cũng là bạn gái cô mà, tìm hiểu vấn đề này thì có sao.

Từ Tử Hiên khẽ cười "mình làm sao mà biết được chứ, nếu đó là tiệc do mình tổ chức thì mình mới có danh sánh khách mời được chứ"

"Mình nói cho cậu biết, mình mà phát hiện cậu lén phén với cô nào ở đó thì cậu chết với mình"

"Tako à, cậu yên tâm đi có mình thì Từ Tử Hiên 10 đời cũng không thoát khỏi tay cậu" Hứa Giai Kỳ ở đối diện vỗ ngực bảo đảm.

Đứng thẳng người dậy Trương Ngữ Cách khom người tới trước ôm lấy Giai Kỳ "mình biết cậu tốt với mình mà"

Tình cảm tỷ muội của các nàng thật đúng là quá tốt rồi, không những chia sẽ cho nhau từng niền vui từng nổi buồn, giờ lại còn chia sẽ cách quản lão công nữa chứ. Thật đúng là làm cho Ngô Triết Hàm cùng Từ Tử Hiên chỉ biết im lặng lắc đầu mà cười trừ.

---------------------------------

Tan trường, tuy còn phải về sớm nhưng Từ Tử Hiên vẫn đưa Trương Ngữ Cách về đến tận nhà rồi mới đi.

Ngữ Cách bước vào trong thì đột ngột bị bảo vệ giữ lại, anh ta lấy ra tấm thiệp màu trắng đưa cho nàng "khi nãy có người nhờ anh gửi cho em cái này, họ nói rằng tối nay sẽ đến đón em và mong em sẽ đi đến đó"

Nàng gật đầu cảm ơn anh rồi lê bước đi vào thang máy. Điều chỉnh cho thang máy lên tầng 16 rồi mới nàng bóc tấm thệp ra xem.

Lướt sơ qua tấm thiệp có vẻ rất trang trọng không giống như là thiệp mời cho các buổi tiệc bình thường. Đồng tử của Trương Ngữ Cách đột nhột giản nở, miệng không khép lại được, khi nhìn tới dòng chữ người gửi là 'Từ Minh'. Là ba của Từ Tử Hiên gửi cho nàng sao, chuyện này sao có thể. Mở tấm thiệp ra thì nàng thêm một lần chấn động tâm lý. Đó chẳng phải là thiệp mời đi tới buổi tiệc xã giao mà lúc ăn trưa các nàng đã nói tới sao, tên người được mời được ghi rõ là 'Trương Ngữ Cách'. Nàng nghi hoặc ngẩm nghĩ. Rốt cuộc mục đích của ông Từ khi mời nàng đến đó là gì, là muốn gặp để đe dọa nàng tránh xa Từ Tử Hiên ra hay là ông đã biết nàng đã phát hiện ra bí mật kia thì muốn cùng nàng thương lượng hoặc có thể là vì một lý do nào đó.

Thang máy mở, nàng bước ra nhưng cũng không ngưng suy nghĩ. Nhưng dù có ra sao thì nàng cũng sẽ tới đó vì nàng cảm nhận được tấm thiệp mời này của ông Từ gửi tới chẳng khác gì lời thách thức, nếu nàng không đi thì chẳng khác gì nhận thua.

Vào nhà Ngữ Cách liền gọi thông báo cho bà Minh tối nay mình ra ngoài rồi ngay lập tức chuẩn bị đồ đến nhà Hứa Giai Kỳ, vì dù sao kia cũng là buổi tiệc lớn của giới thượng lưu nên không thể xuề xòa được, nàng phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.

------------------------------------

7 giờ tối.

Bốn người các nàng mỗi người đi một xe, Từ Tử Hiên tuy là đi xe nhà nhưng lại không đi cùng ông Từ. Ngữ Cách thì được ông Từ gọi người đưa nàng đi bằng một xe khác, chỉ chở riêng mình nàng thôi. Còn Ngô Triết Hàm và Hứa Giai Kỳ lần này không đi cùng nhau như mọi hôm mà là đi cùng thân sinh của họ.

Tuy cả 5 chiếc xe xuất phát từ các địa điểm khác nhau nhưng lại trùng hợp là đến nơi cùng một lúc. Vừa thấy bóng dáng của những chiếc xe từ xa chạy đến thì những chiếc máy ảnh kia liền hoạt động liên tục.

Bước ra khỏi xe Trương Ngữ Cách có vẻ khá chật vật hơn người khác vì bộ váy kia có phần bất tiện.

Còn Từ Tử Hiên thì khá ngạc nhiên khi nhìn thấy có tận ba chiếc xe của Từ gia ở đây, rõ ràng là Từ Thần Thần là đi cùng một xe với ông Từ mà, vậy người trong kia là ai. Thân ảnh kia trong mắt cô tại sao lại có phần quen thuộc đến vậy chứ. Đột ngột cô có linh cảm người đó là Trương Ngữ Cách nên lập tức đi đến phía trước.

Là thật hay giả vậy, chẳng phải người trước mắt cô là Trương Ngữ Cách sao.

"Ngữ Cách, cậu tại sao lại ở đây, lại còn đi xe của nhà mình" Tử Hiên đưa tay đến dìu nàng bước ra ngoài.

"Là ba cậu mời mình đến đó" vừa nương theo người cô bước ra ngoài nàng vừa nói nhỏ.

Hành động thân mật của hai người lúc này đều làm cho ông bà Ngô cùng ông Từ không khỏi nhíu mày, người đáng lí Tử Hiên nên dìu ra khỏi xe là Ngô Triết Hàm chứ tại sao mà là một cô gái xa lạ. Dù biết Ngô Triết Hàm và Từ Tử Hiên chỉ là hứa hôn trên danh nghĩa nhưng cũng không nên có hành động như vậy trước đam đông thế này chứ, đúng là chẳng xem bật trưởng bối ra gì.

Cánh nhà báo lúc này cũng chẳng muốn bỏ lỡ những khoảnh khắc như vậy tí nào nhưng có lẽ họ phải ngậm ngùi mà dừng bấm máy thôi vì nếu không tòa soạn của họ sẽ trong một đêm không cánh mà bay mất.

Mọi người đồng loạt bước vào trong sảnh thì chia ra. Từ Tử Hiên và Từ Thần Thần đi cùng ông Từ tiếp khách, ông bà Ngô và Hứa gia cũng tách ra đi hướng khác, Ngô Triết Hàm, Hứa Giai Kỳ và Trương Ngữ Cách vì không có việc gì cần đến nên đi đến một góc cùng nhau nói chuyện.

"Xin chào tiểu thư" Trần Phó cùng Trương Sở từ xa đi tới chỗ của các nàng. Hắn sau khi cùng ông Từ chào hỏi thì muốn đi tìm cô gái nào đó để tán tỉnh, loay hoay một lúc thì vừa vặn nhìn thấy Trương Ngữ Cách, hắn có vẻ nhận ra nàng là cô gái lần trước mình cưa cẩm hụt nên muốn thử lại lần nữa.

"Lại là anh" Trương Ngữ Cách vừa nhìn thấy đối phương liền thay đổi thái độ từ vui vẻ biến thành khó chịu.

"Trời ạ. Cứ tưởng là ai thì ra là Trương Ngữ Cách. Anh Trần à khẩu vị cũng thật lạ, đối với loại con gái thể này cũng có thể sinh yêu thích" phát hiện ra người kia là Trương Ngữ Cách thì Trương Sở bên cạnh liền lên giọng khinh bỉ.

"Anh nói gì chứ" thấy bạn mình bị khinh Hứa Giai Kỳ cũng lên tiếng.

"Không sao đâu mặc kệ anh ta" Ngữ Cách vừa dứt câu liền muốn cùng Ngô Triết Hàm và Hứa Giai Kỳ rời đi.

Thấy người chuẩn bị đi lập tức Trần Phó liền nếu tay nàng lại "Xin lỗi Trương tiểu thư tôi tuy không biết giữa cô và bạn tôi có xích mích gì nhưng cô cũng đừng vội đi có được không"

Bàn tay mắm chặc bàn tay của Ngữ Cách lập tức được tháo ra bởi một người mà không ai khác đó chính Từ Tử Hiên "chủ tịch Trần, anh làm vậy là quá thất lễ rồi" từ lúc Trần Phó cùng Trương Sở bước tới bên Trương Ngữ Cách thì cô đã có linh cảm chẳng lành nên khi hắn nắm lấy tay nàng thì cô liền xuất hiện.

"Từ thiếu gia, tôi nếu kéo ai thì liên quan gì đến cậu, cậu lấy quyền gì mà can thiệp chứ"

"Tôi là bạn trai của cô ấy vậy có được không" Tử Hiên phẫn nộ nói.

Nhết môi, Trần Phó cười khẩy "cậu sao có thể nói những lời này trước mặt vị hôn thê của mình mà chẳng thấy ngượng miệng vậy"

"Anh Trần hay là thôi đi" Trương Sở bên cạnh vừa nghe những lời của bạn mình liền vội ngăn cảng, hắn biết rõ Từ Tử Hiên không phải là dạng người dễ đυ.ng đến.

"Tôi không cần biết anh biết bao nhiêu về chuyện gia đình tôi, nhưng tôi nói anh biết chỉ cần động tới Trương Ngữ Cách thì tôi sẽ không để yên cho anh đâu"

"Là vậy sao!?"

Trần Phó lúc này chính là không nhịn được nữa định xong lên đánh Từ Tử Hiên cho hả dạ nhưng lại bất thành vì bị bảo vệ ngăn cảng.

"Xin mời anh ra ngoài" bảo vệ nói.

Nhìn Từ Tử Hiên rồi nhìn ông Từ đang đứng cách đó không xa, hắn tức giận nói "chuyện này tôi không để yên đâu, các người đợi đó" nói rồi hắn lập tức rời đi.

Trương Sở cũng nối bước hắn mà ra ngoài.

"Trương tiểu thư, chủ tịch Từ muốn cùng cô nói chuyện riêng một chút, xin mời cô theo tôi" bảo vệ lại nói.

Không cho Từ Tử Hiên từ chối, nàng lập tức nói "được chúng ta đi"

Nói rồi nàng khẽ vỗ nhẹ vai cô như muốn cô an tâm rồi mới đi. Nàng lúc này dường như đang muốn cùng ông Từ ba mặt một lời, nói chuyện một lúc.

"Chủ tịch Từ, Trương tiểu thư đến rồi" bảo vệ dẫn nàng đến trước cửa một căn phòng rồi gõ cửa và nói.

"Vào đi" tiếng ông Từ bên trong vọng ra.

Mở cách cửa kia ra Trương Ngữ Cách trực tiếp đi thẳng vào trong.

"Mời ngồi" ông Từ vừa nói vừa rót cho nàng tách trà.

Nàng theo ý ông Từ đi đến cái ghế đối diện ông rồi ngồi xuống "không biết bác gọi cháu có việc gì"

"Đừng vội, mời dùng tra" ông đẩy tách tra đến trước mặt nàng, cười nói.

Nàng cũng thuận ý ông mà cầm tách trà lên nhấp một ngụm.

"Thật ra lúc đầu tôi mời cô tới đây là chỉ muốn xem xem cô là người thế nào mà có thể làm cho Hiên nhi động lòng, chứ tôi cũng không nghĩ gì nhiều, vì lý lịch của cô tôi chính là không thích nên chỉ mong cô cùng con tôi chỉ là vui chơi qua đường rồi thôi"

"Xin lỗi bác vì lý lịch của cháu không khiến bác hài lòng, nhưng còn việc chúng cháu vui chơi qua đường thì cháu không chắc vì quyền quyết định không nằm ở nơi bác"

Ông Từ hơi nhết môi "được, rất có cá tính nhưng đáng tiếc cô cùng Từ gia không có duyên" ông cũng đón trước được nàng là người có cá tính như vậy nên cũng không lấy làm bất ngờ.

"Vấn đề đó thì ai biết được chứ, lỡ sau này cháu lại là con dâu bác thì sao, cuộc sống mà"

Ý cười lúc này lại càng hiện rõ trên gương mặt ông, lấy từ trong túi ra một tấm danh thϊếp đưa đến trước mặt nàng "Khi nào cần tiền cứ đến công ty tìm tôi, bao nhiêu tôi cũng có thể đáp ứng nhưng với điều kiện cô phải rời xa Hiên nhi và giữ im lặng về bí mật của nó"

Nàng cầm lấy danh thϊếp bỏ vào túi "vì bác có thể làm ba chồng tương lai của cháu nên tấm danh thϊếp này cháu xin nhận, nhưng tiền có lẽ đối với cháu là không cần thiết, còn bí mật đó tuy không biết sẽ được giữ kín trong bao lâu nhưng cháu sẽ không nói chuyện đó với bất kì ai" nói rồi nàng đứng dậy "nếu không có chuyện gì khác thì cháu xin phép"

Trương Ngữ Cách cúi chào ông Từ thì liền đi ra bên ngoài.

Ông Từ lúc này lại rơi vào trạng thái suy ngẩm, ông thật không nghĩ là nàng thẳng tính như vậy. Nhưng rồi ông Từ lại có chút lo lắng, ông sợ một ngày Tử Hiên cùng Ngữ Cách sẽ yêu nhau một cách sâu đậm thì sự việc sẽ không dễ giải quyết, nói cho cùng ông cũng là một người cha nên việc tổn thương Từ Tử Hiên như vậy ông cũng không muốn làm, nhưng nếu không làm thì tương lai của cô sẽ không còn sáng lạng như ông đã sấp đặt trước đó được. Và trong đó cũng có một phần là vì ông, nếu thật sự có một ngày lộ ra tin tức Từ Tử Hiên cặp kè với con gái của một tiểu tam thì thật ông cũng chẳng biết giấu mặt mũi đi đâu, miệng lưỡi thiên hạ vốn rất đáng sợ.

----------------------------------

Về tới biệt thự Trương gia, Trương Sở còn chưa kịp thay đồ ra thì liền được người hầu đưa cho một phong bì đựng tài liệu còn nói là của Trần Phó gửi tới. Mở phong bì ra xem được một chút thì liền cau mày. Hắn sốc đến nổi không nói nên lời, khựng cả người lại.

Chuyện này rốt cuộc là sao chứ. Trương Sở không dám tin những thứ trên tờ giấy kia viết nhưng hắn lại hoàn toàn tin vào những thông tin mà Trần Phó cho hắn biết, vì mọi thông tin mà trước giờ hắn muốn mà không được thì chỉ cần Trần Phó nói một câu thì liền có được vả lại còn có tính chính xác 100% nữa, kể cả thông tin về Từ Tử Hiên trước đây cũng vậy đều là Trần Phó cho hắn biết. Nội tâm rối loạn không thể ngăn được, hắn liền lấy điện thoại của mình gọi ngay cho Trần Phó.

Vừa nghe được đầu giây bên kia bắt máy Trương Sở vội vàng nói "anh Trần những thứ ghi trong tài liệu là sao?"

"Nó là hàng real 100% đấy" hắn cười khẩy "tôi vốn dĩ là muốn để cho Từ thị tồn tại một thời gian nữa nhưng người nhà Từ gia bọn họ rõ ràng là không cho tôi làm vậy thì chịu thôi. Bây giờ anh chỉ việc gửi nó đến tòa soạn còn những việc còn lại cứ để tôi lo"

"Vậy liệu có ổn" Trương Sở hơi e dè nói.

"Tôi đảm bảo mà. Chúng ta là anh em chẳng lẽ tôi hại anh sao"

"Nếu anh nói vậy thì tôi nghe anh"

Thêm Bình Luận