Sở Tương nhận được một thẻ trò chơi có tên là “Trái tim nhảy tưng tưng!” với bao bì cũ kỹ và hình trái tim màu hồng đầy nữ tính.
Ngay khoảnh khắc mở trò chơi, cô đã xuyên không và tim cô nhảy tưng tưng mỗi khi gặp người mà cô yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Cô đã nhận ra rằng mình đang ở trong một trò chơi tình yêu. Thế là cô bắt đầu những mối tình ngọt ngào ở các thế giới khác nhau.
Ở ký túc xá trường nội trú, bạn trai của cô là một diễn viên hạng mười tám. Anh ấy đã cống hiến hết mình cho nghệ thuật, từng xách cưa rượt người khác, cầm dao đâm người, thậm chí còn gọi điện thoại bàn cho đối phương và cười một cách rùng rợn: “Bảy ngày nữa tôi sẽ đến tìm…”
Sở Tương: “Tôi nhớ anh ngay lúc này!” Bạn trai xấu hổ không nói nên lời, tối hôm đó anh ấy bước ra khỏi màn hình tivi.
Trong một ngôi nhà cổ trăm năm, bạn trai của cô thích chơi trò trốn tìm. Góc tủ quần áo, gác xếp tối tăm, nhà kho đen kịt... Khi cô tìm thấy anh ấy trong bụi hoa dưới đất, phấn khích nói: "Đã hứa là nếu tôi tìm thấy thì phải cho tôi hôn mà!"
Bạn trai che mặt tái nhợt của mình, những sợi dây leo trong bóng tối lặng lẽ quấn lấy chân cô.
Ở một thị trấn hẻo lánh, bạn trai của cô bị thiên thạch rơi trúng, cơ thể và trí lực đều bị tổn thương nặng nề. Cô dạy anh ấy nói chuyện, viết chữ, và cả cách yêu đương.
Bạn trai rất ham học: "Khi nào chúng ta có thể hôn nhau?"
Sở Tương ngập ngừng: "Hay là... đợi anh học thuộc bảng cửu chương trước?"
Cơ thể cao lớn khổng lồ, thịt máu sôi trào, một sinh vật vặn vẹo không thể mô tả, nghiêng đầu giống như con người, chớp chớp mắt tội nghiệp.
Sở Tương mất lý trí: "Hôn! Hôn ngay bây giờ!"
Mãi sau này, Sở Tương mới biết rằng nhịp tim đập nhanh là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm, và trái tim màu hồng trên hộp thực chất là trái tim đẫm máu đã bị phai màu.
Và cô chợt nhận ra mình lại xuyên không vào một trò chơi sinh tồn!