Chương 8: Bắt về

Đến đường Hoa Kim, tin nhắn trong điện thoại hướng dẫn cô đến nơi giam giữ Hứa Tuyền. Giây phút này cô không hề sợ hãi, vì cô biết mình phải cứu anh ra ngoài cho dù có gặp điều tồi tệ gì đi chăng nữa.

Đến nơi, bọn họ mở cửa, ra hiệu cô đi vào.

Bên trong tối tăm, cô chỉ dựa vào trực giác mà bước đi. Đi một chút, ánh sáng mờ nhạt hiện lên thông qua cái cửa sổ bằng sắt trên tường.

Lúc đó cô cũng đã nhận ra người đó. Người đàn ông hành hạ cô, khiến cô khổ sở đang ngồi trên ghế da, thong dong thả lưng dựa vào ghế hút thuốc.

Hứa Tuyền vẫn nằm đó, anh dường như thật yếu ớt mà hô hấp. Tùy tiện người ta đánh đập.

Cố Mạnh cất tiếng nói quỷ dị “ Anh nhớ rõ đã nói rất nhiều lần, em là của anh, không được phép gần nam nhân khác. Không hiểu sao? Em quên lời anh nói rồi sao! ”

Cô không dám nhúc nhích, bàn chân cứng bất động, tay to của Cố Mạnh đưa tới ôm phía sau cô, ghé vào bên tai cô, giọng nói tức giận nghiến răng vang lên.

Trần Hân vừa khóc, run rẩy nói “ Xin anh, là em sai. Anh thả anh ấy ra được không? ”

“Mèo con lời cầu xin của em không thành ý nha.”

“Em phải làm gì, xin anh chỉ em.”

Cố Mạnh ngậm mυ"ŧ tai cô rồi ra lệnh “ Ôm anh. Nói yêu anh.”

Cô không hề ngần ngại, choàng tay ôm lấy eo anh, cô sợ hãi bất an nhưng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời. Có như vậy Hứa Tuyền mới bình yên trở về nhà.

“ Nếu em muốn nó được về nhà. Phải đồng ý cùng anh về nhà của chúng ta. Hiểu chưa ?” giọng nói phát ra trên đỉnh đầu khiến cô tê dại.

Cô không muốn sống cùng anh ta. Lại càng không muốn Hứa Tuyền chịu khổ. Anh vì cô mà đã khổ sở rất nhiều rồi.

“ Suy nghĩ lâu như vậy.. Người đâu, mau đánh cho đến khi nó chết. Sau đó vứt xác cho bọn sói ăn đi.”

“Đừng, xin anh.. Em theo anh, em nghe lời mà.” Trần Hân hốt hoảng đồng ý. Cô biết anh chưa bao giờ nói đùa.

Anh ôm cô lên, chiếc xe rất nhanh chạy về nhà của hai người. Ngồi trên xe, Cố Mạnh ghé sát vào người cô, hít mùi hương trên tóc cô, cắи ʍút̼ cổ cô, vuốt ve thân thể cô. Anh nói anh rất nhớ cô, cô quá không ngoan bỏ trốn khỏi anh. Làm anh phát điên lên vì cô.

Để tránh cô trốn thoát. Cố Mạnh đặt biệt mua môt căn biệt thự biệt lập xa xỉ nhất khu này, đường đi hẻo lánh, hai bên đường là những bìa rừng xanh mướt.

Ngôi nhà ở sâu trong khu biệt thự cao cấp trên núi. Mỗi căn nhà cách nhau rất xa, nếu không phải cư dân sẽ không thể đặt chân đến đây, cho dù là cảnh sát đi chăng nữa.

Anh rất hài lòng, từ giờ cô sẽ phải chung sống cùng anh. Khi thức dậy anh có thể ôm cô vào lòng mà yêu thương cô.