Tuy rằng Phó Tiết Nguyệt thường xuyên nghĩ cách xin nghỉ trốn làm, nhưng không có nghĩa là cô không một chút bản lĩnh, tùy ý người khác cưỡi lên đầu.
Lại nói! Đây là liên quan đến tiền nha.
Nói làm liền làm.
Nhân viên trong tổ Phó Tiết Nguyệt cũng coi như nhân tài xuất hiện lớp lớp, không tới nửa ngày liền có người hack vào hộp thư Trương Lệ Lệ, tìm được khách hàng lớn nhất mà cô ta đang bàn bạc.
Phó Tiết Nguyệt phân phó cấp dưới: “Khách hàng kia của Trương Lệ Lệ ở thành phố bên cạnh chúng ta đúng không, đặt một phòng bao, lấy danh nghĩa cá nhân Trương Lệ Lệ hẹn hắn nói là có việc muốn trao đổi.”
“Làm sạch sẽ chút, gửi email cho khách hàng xong đừng quên xóa, đúng rồi, ghi chú email là không được trả lời lại, số điện thoại liên hệ thì đổi thành số của tôi.”
“Còn có Tiểu Hướng, Đinh Tình, nhanh chóng chuẩn bị tư liệu về vị khách hàng kia, lại soạn một bản hợp đồng, về nhà dọn dẹp một chút hành lý, giữa trưa chúng ta liền đi.”
Định Tình: “Chị Nguyệt, như vậy có thể được không? Người ta có thể đồng ý sao? Loại khách hàng lớn này hẳn sẽ không đồng ý đi đơn độc ra ngoài đâu….”
“Tinh…….” Có tin nhắn mới.
“Vậy thì chưa biết chừng.” Khóe miệng Phó Tiết Nguyệt giơ lên một nụ cười, cô cầm điện thoại vừa nhận được tin nhắn cho Đinh Tình xem.
[Được. Vậy 7 giờ tối gặp.]
Trên xe.
Phó Tiết Nguyệt lật xem tư liệu cấp dưới chuẩn bị, trầm tư hỏi: “Người này là James….. Là người nước ngoài?”
“A, B, C, D, E, F, G, nếu là người nước ngoài thì nói…..” Phó Tiết Nguyệt hơi đau đầu, “Các em nói tiếng Anh khá không?”
Đinh Tình: “Chị Nguyệt, em thi cấp 4 còn chưa qua.”
Tiểu Hướng: “Chị Nguyệt, cấp 4 của em thi tận 5 lần.”
Phó Tiết Nguyệt: “Chị thì chỉ biết mỗi một câu ‘I want have money’.”
Nói qua nói lại một lúc, Phó Tiết Nguyệt mới thở dài một hơi: “Ai da cầu mong là người Trung quốc.’
Trương Lệ Lệ còn đổi tên của mình thành Linda, cho nên James này cũng không nhất định là người nước ngoài.
Đến thành phố B cũng đã 3,4 giờ chiều.
Phó Tiết Nguyệt nói với 2 cấp dưới về dự định của cô: “Chị sẽ nói mình là Trương Lệ Lệ, sau đó bằng vào tài ăn nói của mình dụ dỗ hắn ta ký hợp đồng, chờ đến lúc ký hợp đồng xong thì chị sẽ thêm tên của mình sau. Thế nào?”
Tiểu Hướng lắc đầu: “Chị Nguyệt, em thấy chả ra gì. Vừa rồi em lên mạng tìm kiếm một chút về James, là người đứng đầu tốt nghiệp nghiên cứu sinh đại học, là một con rùa biển đó nha, nên người khẳng định không ngốc đâu.”
Phó Tiết Nguyệt: “Vậy thì đem hắn chuốc say! Rồi dụ dỗ hắn ký!”
Đinh Tình: “Nhưng như vậy có phải không tốt lắm không?”
“Chúng ta quản gì hắn. Trương Lệ Lệ đoạt hạng mục của mình cũng không quản mình mà. Dù sao hôm nay không thành công thì ngày mai lại tiếp tục, cho dù thất bại cũng không thể để Trương Lệ Lệ lấy được nó.” Phó Tiết Nguyệt lòng đầy căm phẫn, “Nói nữa thì kỳ thật chúng ta cũng coi như giúp Trương Lệ Lệ làm chuyện tốt, mình lấy danh nghĩa cá nhân cô ta hẹn James, cái tên này ai biết là loại người gì, nói không chừng là một cái đầu heo đấy!”
“Cũng đúng, ai bảo chị Linda cả ngày chỉ nhìn chằm chằm vào hạng mục tổ chúng ta!”
Vì bảo đảm không sai sót, Phó Tiết Nguyệt lấy di động một lần nữa gửi tin nhắn cho James đầu heo:
“James tiên sinh, ngàn vạn đừng quên lời hẹn tối nay nhé.”
----- Trương Lệ Lệ
Nghĩ nghĩ, Phó Tiết Nguyệt cuối cùng vẫn không tình nguyện đem ba chữ Trương Lệ Lệ đổi thành Linda.
Người đối diện rất nhanh đã trả lời.
Tuy chỉ có một chữ, nhưng tốc độ rep tin nhắn rất nhanh, đủ để thấy thái độ thành khẩn của đối phương.
“Ông này có phải liếʍ cẩu của Trương Lệ Lệ không nhỉ? Trả lời tin nhắn cũng nhanh thật. “ Phó Tiết Nguyệt nhìn chữ “Được” rồi tự tưởng tượng ra câu chuyện bát quái đằng sau đó.
…..
Phó Tiết Nguyệt cho rằng hôm nay sẽ rất thuận lợi, cô hình dung ra cảnh sau khi Trương Lệ Lệ bị đoạt hạng mục sẽ tức muốn hộc máu như thế nào.
Nhưng điều Phó Tiết Nguyệt trăm triệu không nghĩ tới chính là: Liếʍ cẩu lại chính là mình!!!
Trách không được hôm nay cô cảm thấy quá thuận lợi.
Trách không được mọi chuyện thuận lợi như vậy nhưng mí mắt của cô vẫn nhảy giật giật suốt.
Có người đào hố cô rồi ~~!!!