Chương 2: Mộng xuân

“Được rồi được rồi, đây là lần cuối đấy!” Cố Lương Vũ không có biện pháp với cô, chỉ buông một câu uy hϊếp, “Có lần nữa thì cô cút ra khỏi công ty tôi ngay.”

Điện thoại bị ngắt máy.

Bravo!

Phó Tiết Nguyệt vỗ tay, đôi mắt sáng lấp lánh, cười đến phá lệ giảo hoạt.

Cố Lương Vũ là ai?

Là cấp trên của Phó Tiết Nguyệt, là bạn thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ với cô, cũng là bạn trai của bạn thân cô Lâm Đồng, ba nhà vẫn luôn qua lại từ xưa đến nay, cho nên mưa dầm thấm đất, ba người bọn họ chơi với nhau từ nhỏ đến lớn.

Làm cấp dưới của bạn thân, kỳ thật không đơn giản như trong tưởng tượng, huống chi cái loại tư bản như Cố Lương Vũ.

Nhưng may mắn, còn có Lâm Đồng.

Bởi vì sự có mặt của Lâm Đồng, Cố Lương Vũ từ thanh mai trúc mã trở thành bạn trai của bạn thân, sự tồn tại này làm Phó Tiết Nguyệt càng thêm đυ.c nước béo cò.

Sau khi xin nghỉ ở nhà, cô yên tâm đi ngủ tiếp, người được thả lỏng liền dễ dàng sinh ra giấc mơ kỳ quái.

Phó Tiết Nguyệt mơ thấy thời đại học.

Nhưng kỳ lạ chính là, cảnh trong mơ lúc thì ở thời điểm đại học, lúc thì nhảy đến hiện trường hôn lễ hoa mỹ.

Chốc lát cô mặc đồng phục ghé trên bàn ngủ, chốc lát thì lại mặc váy cưới bị người ta đối đãi thô lỗ.

Quần áo rơi rụng đầy đất.

Nội y rách đến tan tác.

Vòng eo cường tráng, tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng cùng tiếng thở dốc trầm thấp, hết thảy đều hết sức chân thật.

Cuối cùng khi nhìn đến gương mặt người đàn ông kia, Phó Tiết Nguyệt đột nhiên bị dọa mà tỉnh dậy.

Qυầи ɭóŧ thấm ướt một mảng không thể chối bỏ.

Phó Tiết Nguyệt khϊếp sợ thật lâu cũng không thể thoát ra khỏi cảnh trong mơ.

Chẳng lẽ việc cô dùng thư mời đám cưới của mấy bạn trai cũ để trốn đi làm đã bị báo ứng, cô như thế nào lại mơ thấy Tần Xá ngay lúc này?

….

Phó Tiết Nguyệt suy nghĩ một đêm cũng không nghĩ ra vì sao mình lại mơ thấy Tần Xá, thẳng đến ngày hôm sau lúc đang ngồi ở công ty phát ngốc, cô mới đột nhiên nghĩ ra -------, hẳn là lâu lắm rồi không được thỏa mãn nhu cầu sinh lý đây mà.

Đang lúc Phó Tiết Nguyệt vì nhu cầu sinh lý mà cảm thấy bối rối, có người sốt ruột hoảng hốt chạy tới, đánh gãy mạch suy nghĩ của cô: “Chị Nguyệt Nguyệt, không xong rồi, hạng mục chúng ta làm trước kia lại bị chị Linda cướp mất rồi!”

“Cái gì?” Nghe thấy tin tức này, Phó Tiết Nguyệt hận không thể đứng lên trên bàn mà chửi người, “Mợ bà nó, Trương Lệ Lệ này có phải có tật hay không, cô ta rảnh rỗi không có việc gì hay sao mà cả ngày nhìn chằm chằm hạng mục tổ chúng ta không bỏ?”

“Chị Nguyệt, chị có muốn dùng cách cũ không?”

Cách cũ, là trực tiếp vọt tới văn phòng Trương Lệ Lệ mắng chửi một trận.

“Ngừng ngừng ngừng…. Chúng ta là người tao nhã nha!” Phó Tiết Nguyệt khó khi dùng đầu óc mà suy nghĩ.

Hôm nay Cố Lương Vũ ở công ty.

Đánh lộn tương đương với bị phát hiện, bị phát hiện tương đương sẽ bị kéo ra ngoài dạy bảo cộng với cuối tuần tăng ca.

Phó Tiết Nguyệt lắc đầu, tính không ra tính không ra.

Cũng không biết gặp phải nghiệp chướng gì, có người trời sinh bát tự đã không hợp, đó chính là Trương Lệ Lệ và Phó Tiết Nguyệt. Từ sơ trung đến cao trung rồi lại đến đại học, hai người cùng giằng co bao nhiêu năm nay, phàm là nơi có Phó Tiết Nguyệt, Trương Lệ Lệ đều có thể chui từ trong xó nào đó ra mà chặn ngang một chân.

Ai có thể nghĩ đến lúc ban đầu nguyên nhân là vì đàn ông đâu?

Phó Tiết Nguyệt cho đến hôm nay cũng không quên được hình ảnh khi cô từ trong WC bước ra thì đυ.ng phải Trương Lệ Lệ đang thổ lộ với nam sinh, người nam sinh kia xin lỗi cô ta nói kỳ thật người hắn thích là Phó Tiết Nguyệt, vẻ mặt Trương Lệ Lệ lúc đó một lời khó nói.

Phó Tiết Nguyệt vô cùng hối hận.

Lúc trước nếu cô biết sẽ đυ.ng cảnh Trương Lệ Lệ thổ lộ, cô tình nguyện không đi vệ sinh, cũng sẽ không xuất hiện trước mắt hai người kia vào ngay thời điểm đó.

Trương Lệ Lệ ơi là Trương Lệ Lệ, ai bảo cô đứng trước cửa WC thổ lộ làm gì chứ???!!!

Cũng bắt đầu từ ngày đó, cô ta tuyên chiến với Phó Tiết Nguyệt, trong đầu Phó Tiết Nguyệt chỉ nghĩ: Con nhỏ này bị bệnh.

Nam sinh kia thích cô, thì liên quan gì tới cô nha?

Cô ta cũng không thể bởi vì chuyện này liền chèn ép cô! Còn mỗi ngày 24 giờ bất cứ lúc nào cũng kiếm chuyện với cô cho được.

Cứ mãi như vậy, duyên phận hai người cố tình vòng đi vòng lại, đến cuối cùng còn vào cùng một công ty.

Phó Tiết Nguyệt siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi: Việc cô không thích đi làm có đến 99% nguyên nhân là từ Trương Lệ Lệ này.

Một lúc sau, Phó Tiết Nguyệt rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu, nở một nụ cười xảo trá: “Gậy ông đập lưng ông, Trương Lệ Lệ đoạt hạng mục của chúng ta, chúng ta đoạt lại, đem hạng mục của cô ta về tay!”

“Này không tốt lắm đâu chị Nguyệt?”

“Có cái gì mà không tốt, hạng mục trong tổ chúng ta bị cô ta cướp còn ít à?”

-------------------------------

Dứa: chương sau nam chính xuất hiện rồi nha, anh lên sàn là thịt cũng lên sàn theo hí hí hí