Thương Triệu cũng nhìn ra sự ghét bỏ của cô, cười nhạo một tiếng, kéo cô đến sát người mình. Trì Sương nhào tới trước ngực cậu ấy, cả người bị cậu ấy xoay người một vòng, đè ở dưới thân.
“Ghét bỏ? Tối nay vẫn phải ăn nó.”
“Cũng không phải dùng miệng để ăn.”
Trì Sương không khách khí liếc cậu ấy một cái.
Nhìn vẻ mặt của cô không dễ chọc, Thương Triệu cười khẽ một tiếng, cúi đầu hôn cô.
Nữ nhân bề ngoài thoạt nhìn mang theo gai, nhưng khi lột ra nếm thử lại vô cùng thơm mềm.
Hai người bọn họ đang trao đổi nụ hôn, kỹ thuật hôn của cậu ấy không kém, trên môi nhẹ nhàng ngậm mυ"ŧ khiến Trì Sương dần dần hoà vào nhau. Cô nhắm mắt há miệng, mời gọi cậu ấy đi vào sâu hơn.
Thương Triệu cũng không khách khí, xông vào trong khoang miệng cô liền quấn lấy đầu lưỡi của cô, ma sát liếʍ mυ"ŧ, nuốt hết hương thơm. Bàn tay to của cậu ấy rơi vào cổ áo khăn tắm của cô, thoáng kéo một cái, liền lột sạch lớp vải còn lại trên cơ thể Trì Sương. Cơ thể trắng nõn, bàn tay to của phủ lên nhũ đầu trước ngực cô, cảm giác mềm nhũn trong lòng bàn tay.
“Ưʍ...” Trì Sương nhịn không được phát ra tiếng hừ nhẹ, bộ ngực mềm mại bị cậu ấy nắm trong tay vuốt ve, nhũ đầu đặt ở lòng bàn tay cậu ấy mà cọ xát, bàn tay thô ráp sờ đến cả người cô vô cùng ngứa ngáy.
Nhưng ngược lại, động tác này của cậu ấy lại rất dịu dàng, lực tay khống chế rất tốt, một chút cũng không làm cô đau.
Thương Triệu cảm nhận được nhũ đầu của cô chậm rãi đứng thẳng, cứng rắn như một trái cây nhỏ đã chín. Cậu ấy mới buông môi cô ra, từ từ di chuyển xuống cằm rồi đến cổ cô. Cánh môi mềm mại nóng bỏng dán lên đường cong phập phồng của cô, từng chút từng chút hôn lêи đỉиɦ điểm, ngậm vào hạt đậu kia.
Trì Sương đưa chân lên, giơ tay ôm lấy đầu đối phương. Trước ngực bị người này ông này vừa hút vừa liếʍ, từ đầṳ ѵú đến tứ chi, cả người đều bắt đầu nóng lên. Cô kìm lòng không được vặn vẹo thân thể. Trong cô đang có sự giằng co giữa muốn chạy trốn và đắm chìm.
Một lúc lâu sau, Thương Triệu rốt cục cũng buông cô ra, núʍ ѵú được cậu ấy chăm sóc vừa ướt vừa sáng, sưng đỏ hơn bên kia rất nhiều. Trì Sương rũ mắt nhìn đầṳ ѵú của mình, bị người đàn ông xa lạ hôn đến chỗ riêng tư, xấu hổ không biết làm sao.
Thương Triệu cũng đang rũ mắt thưởng thức tác phẩm của mình, cậu ấy dùng lòng bàn tay thô ráp của mình tóm lấy bầu ngực đẫy đà vặn nắn trước mắt Trì Sương.
Giọng nói khàn khàn mang ưu tình: “Thực sự mềm mại.” Trì Sương cảm thấy cậu ấy đối với chuyện giường chiếu rất lão luyện.
Tuổi còn nhỏ mà kinh nghiệm đã phong phú, nhớ đến lúc trước khi cô lên đại học cũng chưa từng có bạn trai. Suy nghĩ lại, khi cô còn trẻ cũng chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương, thật đúng là không có gì thú vị.
Sau khi tốt nghiệp cô mới có bạn trai, như vậy mà đã sáu năm rồi. Kết quả vào ngày sinh nhật lần thứ hai mươi tám của mình thì phát hiện người kia nɠɵạı ŧìиɧ.
“Em đang nghĩ gì vậy?” Thương Triệu phát hiện Trì Sương thất thần, cúi đầu cắn đầu ti của cô.
Trì Sương run lên, đẩy đầu Thương Triệu ra nói: “Muốn tiếp tục thì nhanh lên.”