Chương 9

Liễu Ôn Thư tuy nói như vậy nhưng ta cũng không dám đặt hy vọng vào huynh ấy.

Khi ta vội vã đến quân doanh, phụ thân đã nhận được thánh chỉ của triều đình, rời khỏi thành.

Ta cảm thấy tồi tệ.

Ta vội vàng cử thị vệ thân cận đi báo tin cho phụ thân, nhưng đã muộn rồi.

Ngày thứ ba phụ thân rời khỏi thành truy bắt Lâm thế tử.

DÀNH CHO BẠN

Bệnh tiểu đường không phải do đồ ngọt!

Thêm...

686

172

229

Hoàng đế kết tội phụ thân là tàn dư của Ninh An Hầu, ra lệnh bắt cả nhà ta và đưa ra quy án.

Ngay sau đó, ta bị đưa vào mật thất để thẩm vấn.

Người thẩm vấn ta sẽ tiết lộ tung tích của phụ thân ta và Lâm thế tử.

Sau đó ta mới biết rằng phụ thân đã bị phục kích, và mất tung tích khi đang cố truy bắt Lâm thế tử ở ngoài thành.

Hoàng đế nghi ngờ phụ thân đang cấu kết với Lâm thế tử, nên trước tiên cố ý thả Lâm thế tử đi, sau đó theo hắn bỏ trốn.

"Phụ thân ta vô tội, người sẽ không bao giờ cấu kết với Ninh An Hầu, ta sẽ gặp Thánh thượng."

Khi đối phương thấy ta không chịu thú nhận, họ đã dùng hình với ta.

Lúc này có người đến đại lao, hóa ra là Lan Cảnh Tuyết cải trang.

Nàng ta nói rằng hoàng đế đã ra lệnh cho nàng ta thuyết phục ta nhận tội.

"Tiêu Lãnh Ngọc, nể tình ngươi trước đây là tỷ muội với ta, nếu ngươi chịu nói ra sự thật, ta sẽ thay mặt ngươi cầu xin Hoàng đế để cả nhà ngươi sau khi c.h.ế.t được an táng cùng nhau."

“Nếu không, ngươi hãy đợi c.h.ế.t mà không toàn thây đi.”

Lan Cảnh Tuyết nhìn thấy ta thật thảm hại, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.

Ta nhổ m.á.u lên mặt nàng ta.

"Ngươi mơ đi, phụ thân ta cả đời trong sạch, tuyệt đối sẽ không bao giờ làm bất kì chuyện phản bội nào."

Ta nghiến răng nghiến lợi, nhưng nàng ta mỉm cười, lấy ra một mảnh giấy thú tội, sau khi lấy cớ đuổi tên cai ngục đi, nàng ta viết tên ta lên đó ngay trước mặt ta.

Sau đó nàng ta mang nó đến cho ta xem.

"Nhìn xem, chúng có giống hệt nhau không?"

Ta ngạc nhiên vì bút tích của nàng ta giống hệt bút tích của ta.

Điều làm ta sốc hơn nữa là trên giấy có viết vài nơi, tất cả đều giống với những nơi mà Lâm thế tử đã bỏ trốn ở kiếp trước.

Nàng ta đã cưỡng ép buộc tội ta.

Ta gọi cai ngục nhưng không ai trả lời.

Nụ cười của Lan Cảnh Tuyết càng điên cuồng hơn.

"Ta không ngại nói cho ngươi sự thật, Tiêu gia ngươi không có cách nào quay đầu lại."

“Ninh An Hầu sẽ sớm bị hành quyết, vậy nên ngươi hãy đợi tuẫn táng cùng hắn đi.”

Nàng ta kể rằng sau khi nhà ta bị đưa vào đại lao, tất cả các phó tướng đã theo phụ thân ta nhiều năm đều quỳ ngoài cổng cung để cầu xin.

Nhưng hoàng đế khẳng định rằng sở dĩ Lâm thế tử có thể trốn thoát là nhờ phụ thân ta âm thầm tương trợ.

Những người cầu xin ở ngoài cổng cung cũng bị bắt và bị định tội.

Lan Cảnh Tuyết đã dựa vào một tờ giấy trực tiếp kết tội ta và phụ thân.

Ý chỉ vấn trảm đã sớm được đưa vào đại lao.

Mẫu thân nghe xong liền ngất đi.

Ta nhìn đệ đệ hồ đồ, còn chưa biết thế sự mà trong lòng cảm thấy xót xa.

Phải chăng ta đang lặp lại bi kịch của kiếp trước?