Trong một quán bar - M.S Club.
Tiếng nhạc ồn ào đến chói tai. Nơi đây tập trung nam thanh tú nữ 'có tiền có quyền ' mới vào được nơi ăn chơi có tiếng này. Những cô gái mặc váy chưa dài tới đầu gối hay chàng trai công tử nhà giàu thường lui tới M.S Club.
Tránh với tầng dưới của M.S Club ồn ào nhộp nhịp với ánh đèn tiếng nhạc sập sinh thì tầng 56 cao nhất của quán bar này lại rất yên tĩnh đến lạ.
Nơi đây nổi nhất nước H, M.S Club cao 60 tầng. Nói đây là quán bar hay khách sạn đều đúng nó tập trung các loại như phòng rượu, hát karaoke, khách sạn lớn nhất của thành phố H. Cạnh tranh đứng đầu với các khách sạn có tiếng khác. Từng là nơi giao lưu hay là nơi buôn bán phụ nữ của chủ quán bar lớn tiếng tăm này. Nhưng chủ của M.S Club vẫn luôn là bí ẩn.
Trong căn phòng 56. Không khí tầng này rất im lặng người đàn ông trong bóng tối. Những ánh đèn nhỏ lấp ló sau khuôn mặt điển trai đây.
Ánh đèn lúc này thắp sáng cho căn phòng ba người đàn ông tầm tuổi trung niên bước vào. Họ mỉm cười. Đằng sau nụ cười ấy luôn là có điềm.
Một trong số ba người đàn ông vừa bước vào phòng ra hiệu cho người vệ sĩ bên ngoài.
Nói rõ hơn là họ đang thực hiện một giao dịch...
Bốn người ngồi xuống không ai có đủ dũng khí để ngồi cạnh hắn. Tôn sùng hắn.
"Ngài Lục... tôi có bản hợp đồng cần ký. Nếu ngài thích chúng tôi có một thứ khiến ngài giải trí " Câu nói về sau ánh mắt đen lại như ngầm hiểu ý của hắn giao dịch này nhất định phải thành công.
Hai tên vệ sĩ kéo một cô gái trẻ vào trong. Hai bên tay bị xích lại khuôn mặt nhuốm đầy máu me rõ ràng là bị ông ta bạo hành đến thân tàn ma đại.
Cô gái chân đi khập khiễng, mặc trên người bộ váy ngủ màu hồng phấn hai dây lộ bộ ngực săn chắc.Miếng vải mỏng chỉ che chỗ cần thấp thỏm sau lớp vải là một màn cực phẩm.
Hắn nhìn cô gái tên mập kia sai vào. Đôi mắt hắn nhìn từ xa lại là phụ nữ... tên mập này tưởng ông đây thiếu hơi nữ nhân còn cho một người thân máu me phục vụ hắn.
"Lưu tổng chu đáo quá nhìn cô ta cũng rất ngon " Hắn khen.
Chỉ là 'cũng rất ' hắn ghê tởm cái lão già này có sở thích chung đánh đập phụ nữ. Quá tàn nhẫn rồi.
Lưu Sỹ ngầm nghĩ ông ta bắt được con mồi ngon muốn đổi lấy bản hợp đồng trị giá cả tỷ đô này. Bắt người phụ nữ này hành hạ đánh đập cho chỗ cần đỏ lên sẽ rất hấp dẫn hắn kế này của ông xem như đã thu hút sự thèm khát của hắn. Nhưng lão không biết hắn đang nung nấu điều gì.
Một con phụ nữ rách nát mà cho hắn cũng không cần. Lão già này nghĩ hắn là thể loại gì?
"Tôi muốn kiểm tra còn trinh nữ " Hắn tùy ý.
Cô nghe qua đã hiểu. Bị bọn người bán cho hắn để đổi lấy bản hợp đồng gì đó. Trong lòng cô đầy nỗi sợ hãi. Bạch Lan Hương vừa bước sang tuổi mười tám lại rơi vào tay kẻ buôn phụ nữ cuộc đời cô coi như thảm rồi.
"Vậy ông ra giá đi?" Lục Tấn Ngạo vắt chân uống ly rượu vang đỏ lười biếng nói.
"6 Tỷ Lục thiếu ngài thấy thế nào? " Lưu Sỹ đôi mắt thèm muốn chút tiền từ hắn.
"3 tỷ thế nào?" Khuôn mặt điển trai ấy thản nhiên trả giá.
"Luc... lục thiếu cậu làm vậy là chết tôi rồi tôi đảm bảo hàng này còn nguyên mác vẫn còn trinh nó trẻ đẹp như vậy... hay vớt vát cho tôi chút nữa " Lưu Sỹ ngập ngụa mồ hôi cầu xin.
"Giá cuối 4 tỷ" Hắn không để tâm đến lão ta chỉ để ý cô gái toàn thân là vết thương bị hành.
Trong lòng tỏ ra sự ghét bỏ. Hắn ghét nhất là phụ nữ tỏ ra thương hại trước mặt hắn.
"Ông để lại một người đàn bà đầy máu me cho tôi lại muốn trả cao có phải tập đoàn Lủu thị ăn gan hùm rồi? " Lục Tấn Ngạo dùng giọng nói lạnh lùng khiến ba tên lão mập phải khϊếp sợ.
Hắn có tiếng nhất trong thành phố H này ai động vào hắn chỉ có con đường cuối là 'Chết'. Hắn nói một thì chẳng phải là hai không nguyện ý hắn thì tất cả sự nghiệp hay gia đình đều bại sản.
Trợ lý Cao đặt va li tiền trên mặt màn bật nút bốn va li bật ra bên trong rất nhiều tiền.
"Cảm ơn Lục tổng chúc ngài có một đêm vui vẻ... " Tiếng ông ta nói cười thật kinh tởm đều là chuyện đồϊ ҍạϊ ông ta làm ra. Lưu Sỹ cầm số tiền lớn chạy đi.
Ba lão già rời đi còn lại ba người. Hắn liền nhìn cô gái ngồi dưới nền đất lạnh lẽo khuôn mặt đáng thương vô cùng dù có thế nào thì hắn sẽ không dung chuyển được.
"Từ nay từ bỏ tất cả hợp đồng với Lưu thị ai cũng không được hợp tác. Người nào dám thì chống đối với Lục thị "
"Dạ " Trợ lý Cao bên cạnh không ngừng rơi mồ hôi.
Anh biết sếp anh sẽ không bỏ qua cho lão nên đã liều mà làm trước coi như không nói vẫn biết.
"Ra ngoài "
Trợ lý Cao ngẩn người.
"Tôi bảo cậu xéo ra ngoài " Để hắn nói lần thứ hai lông mi cong vυ"t.
Trợ lý Cao sợ hãi lại làm cho hắn bực mình liền túm chân chạy nhanh.
Lục Tấn Ngạo nhìn cô, khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt chẳng còn chút sức sống.
"Lại đây " Hắn ngoắc tay.
Cô đứng dậy đi cũng rất khó cả hai bàn tay đều bị xích bàn chân rỉ máu. Lão lưu đối xử với cô không khác gì súc sinh.
Bạch Lan Hương từng bước khó khăn đi đên gần chỗ hắn. Cô chứng kiến tận mắt hắn đối xử với lão già mập kia thế nào nên có chút kiêng dè. Bả vai nhỏ run lên bước đi một chậm.
Hắn nhìn thôi đã chán chường bước đi của cô ta lại chậm hơn rùa.
"Nhanh lên đừng câu giờ "
'Cạch cạch ' Tiếng sắt va chạm tạo lên âm thanh ồn.
Cô tiến gần chỗ hắn đang định bụng ngồi xuống thì hắn kéo ngồi trên đùi.
Hắn rút khẩu súng lục từ sau túi quần bắn rời hai xích tay cô. Bàn tay được thả lỏng nhưng vết đỏ lằn để lại.
Tấn Ngạo nhìn thẳng vào mắt cô.
"Sao lão già đó dám đưa một đứa xấu như ma "