[Vì nàng mà từ bỏ Phật pháp, cũng vì nàng mà sa vào ma đạo] [Nhà sư hoàng đế × Mỹ nữ tâm cơ tai họa] Trước lúc tiên đế băng hà, cuối cùng cũng tìm lại được thái tử đã lạc từ thuở nhỏ. Nhưng thái tử đã quy y cửa Phật, đối với mọi việc đều bốn đại giai không. Dù thái hậu có nhét đầy mỹ nhân khắp lục cung, tân đế vẫn không hề động tâm, còn muốn giải tán hậu cung! Việc này khiến thái hậu vô cùng lo lắng, bà ấy cắn răng, đưa người đẹp tâm cơ bậc nhất của chín cõi mười hai nước, Oánh Cơ, vào cung... Oánh Cơ lần đầu gặp Không Phạn vào tiết Bạch Lộ. Hắn khép mắt nghỉ ngơi dưới gốc cây bồ đề, đầu gối lên đống tấu chương của thế tục, cà sa thấm đẫm một lớp sương mai. Hắn mở mắt, nhìn nàng với ánh mắt trong trẻo và cất tiếng gọi một tiếng "thí chủ", giọng nói phảng phất sương sớm. Nàng bỗng muốn hỏi rằng, Phật Đà có độ những kẻ như kiến hôi vấy máu hay không? Không Phạn từng một lòng hướng Phật, phổ độ chúng sinh. Nhưng nay, áo cà sa rơi xuống, tràng hạt tán loạn, hắn quay lưng lại trước Phật đài, nhặt lên lưỡi kiếm gϊếŧ người, đứng chắn trước mặt nàng. Phá sạch ngũ giới. Một niệm thành Phật, một niệm thành ma. "Tình yêu có thể là buông tay, thành toàn, cũng có thể là chiếm đoạt và độc chiếm, không có thứ nào cao quý hơn." "Ánh sáng của đom đóm, cũng là ánh sáng."