Chương 38: Sự biến mất của cô ấy (8)

Lúc đầu Triệu Lôi Đình còn lắng nghe, nhưng dần dần ánh mắt anh ấy lại dừng trên đôi môi thanh tú của Mạnh Tư Kỳ. Anh ấy đột nhiên nhận ra khả năng của Mạnh Tư Kỳ không tầm thường chút nào, hẳn là cô đã làm rất nhiều bài tập, nếu đổi lại là anh ấy, chắc chắn sẽ không thể làm được như thế.

Rõ ràng là Đằng Phi cũng thả lỏng, biểu cảm trên khuôn mặt anh ta nhẹ nhàng hơn nhiều, thậm chí khi Mạnh Tư Kỳ nhắc đến vài câu trích dẫn của anh ta, khóe miệng của anh ta còn nhếch lên.

Thấy thời cơ đã đến, Mạnh Tư Kỳ đi thẳng vào vấn đề: "Anh Đằng, lúc anh viết cuốn sách này, động lực của anh là gì? Hoặc anh đã tham khảo mẫu nhân vật nào đó chăng? Vì câu chuyện này thực sự quá hay."

"Ừm..." Đằng Phi như đang suy nghĩ, ánh mắt anh ta vẫn dừng lại trên khuôn mặt của Mạnh Tư Kỳ. Anh ta nói khẽ: "Nếu phải nói rằng có tham khảo thì cũng có, tôi từng rất yêu một người, mà những cảm xúc ấy tự nhiên được thể hiện qua lời văn. Đó là cảm xúc tự nhiên thôi."

Đằng Phi tiếp tục nói nhiều về câu chuyện này, mặc dù anh ta không nhắc đến cái tên Lưu Vũ Vi nhưng ai cũng có thể nhận ra anh ta đang nói về cô ấy.

Trong khi hai người trò chuyện, Triệu Lôi Đình không rảnh rỗi. Anh ấy đứng bên cạnh, tạo dáng như một nhϊếp ảnh gia và chụp vài bức ảnh.

Mỗi khi có máy ảnh chụp, Đằng Phi thường vô thức nghiêng đầu, như thể anh ta không muốn xuất hiện trong khung hình. Mạnh Tư Kỳ lo lắng rằng cảm xúc của Đằng Phi sẽ bị ảnh hưởng nên cô ra hiệu cho Triệu Lôi Đình rời đi.

Đằng Phi tiếp tục nói chuyện, anh ta mô tả mối tình đó thực sự rất đẹp. Những từ ngữ anh ta dùng đều rất lãng mạn và tuyệt mỹ. Thậm chí Mạnh Tư Kỳ có thể thấy được chút hoài niệm và buồn bã nhẹ nhàng từ biểu cảm của Đằng Phi.

Nếu câu chuyện trong cuốn sách kết thúc tại đây, nó sẽ là một câu chuyện hoàn hảo. Nhưng ở phần cuối của sách, nam chính đã tự tay gϊếŧ chết nữ chính chỉ vì anh ta nghĩ rằng cái chết của đối phương là cách duy nhất để giữ vững tình yêu vĩnh cửu.

Nửa sau của cuốn sách chứa đầy những mô tả về quan điểm tình yêu bệnh hoạn và cực đoan của nam chính với những chi tiết về việc hành hạ và gϊếŧ chết bạn gái. Nội dung quá khốc liệt nhưng lại được độc giả đón nhận nhiệt tình. Điều này thật khó tin và khó hiểu.

Sau khi trò chuyện một lúc lâu, Mạnh Tư Kỳ nhận ra rằng Đằng Phi đã thẳng thắn nói về quá khứ của mình mà không hề giấu giếm. Cô cho rằng đây là thời điểm thích hợp để hỏi một câu hỏi mà cô đã chuẩn bị từ trước: "Anh Đằng, nếu tình yêu của hai người tuyệt vời như vậy, tại sao anh lại muốn hủy hoại nó? Quan điểm thực sự của anh về tình yêu là gì?"

Câu hỏi này rất sắc bén, gần như khám phá đến động cơ gϊếŧ người. Triệu Lôi Đình lại một lần nữa thầm cảm thán trong lòng.

Biểu cảm của Đằng Phi đột nhiên cứng lại, so với vẻ nhẹ nhàng trước đó, anh ta trở nên u ám hơn một chút. Nhưng anh ta vẫn mỉm cười: "Cô Trịnh, cô sẽ không hiểu đâu. Yêu một người đến mức yêu cả đời, nhưng rồi một ngày cô ấy rời bỏ bạn mãi mãi, cảm giác đó đau đớn thế nào. Nếu cho cô cơ hội để chọn lại, cô có thể sẽ chọn một cách khác để khiến đối phương sống mãi..."

Anh ta dừng lại một lúc: "Có lẽ kết thúc cuốn sách bằng cách gϊếŧ cô ấy! Đó là một ý tưởng không tồi."