Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bận Rộn Yêu Đương Với Bạo Quân

Chương 1

Chương Tiếp »
Ta còn chưa kịp phản ứng, lưỡi k.i.ếm của bạo quân đã kề cận đến cổ mình.

Hai mươi binh sĩ mặc trang bị vũ khí đến tận răng xông vào phòng, như đối mặt với kẻ thù lớn.

"Ngươi đến tột cùng là ai?"

Bạo quân giống như đã biến thành một người khác vậy, lúc trước giống như con chó con dịu dàng đáng yêu, giây phút này lộ rõ bản chất, trở thành một con sói xấu xa đầy sát khí.

Ta mở miệng muốn nói gì đó, rồi vội vàng bịt miệng lại.

Cái miệng này đã làm phản rồi, ta không thể sử dụng nó nữa.

Bạo quân sai người cầm lấy hai tay ta bắt chéo ra sau lưng, nên ta không có cách nào bịt miệng nữa rồi.

"Tiểu tiên nữ."

Bạo quân cúi xuống nhìn ta, nở nụ cười ấm áp:

"Nào, hãy nói cho trẫm biết, ai đã sai nàng đến đây?"

Ta cắn răng thật chặt để mình không phát ra chút âm thanh nào.

Nhưng cái miệng nói thật của ta thực sự muốn làm phản rồi, không nghe lời ta nữa, tự nhiên nói ra:

"Là Tể tướng Mạnh Phổ sai ta đến đây."

"Phái ngươi đến để làm gì?"

"Phối hợp từ trong ra ngoài, lật đổ hôn quân."

Bạo quân hít một hơi sâu, thấp giọng nói:

"Vậy ngươi ở bên cạnh trẫm ba tháng rồi, đã làm gì trẫm?"

"Đồng hành với hôn quân ăn uống, tán gẫu, ngủ cùng..."

"Còn gì nữa không?"

"Không còn nữa."

"Ngươi không truyền tin cho Tể tướng à?"

"Bận rộn với việc yêu đương với hôn quân, quên mất đến việc tìm thông tin."

"Không đặt bẫy, để gài trẫm vào tròng à?"

"Thật sự quá khó, ta không nghĩ ra cách làm."

Bạo quân phá lên cười, tự nói với mình:

"Mạnh Phổ à… Mạnh Phổ, muốn dùng kế mỹ nhân kế để đánh bại trẫm, lại mang một kẻ ngốc nghếch đến đây... cười chết mất."

Hắn cười một lúc, rồi lại hỏi ta:

"Này, tên thật của ngươi là gì?"

"Lý Chước Chước."

"Thúi lắm. Làm gián điệp bên cạnh trẫm mà còn dám dùng tên thật?"

Ta cắn môi nói:

"Dù không thể dành cho ngài trái tim chân thành, ít nhất ta cũng dành cho ngài tên thật của mình."

Bởi vì lúc này mỗi câu nói của ta đều là sự thật, bạo quân chợt ngừng lại, từ biểu hiện của hắn, hình như bị lời nói của ta làm cảm động rồi.

Dù sao cũng đã tình chàng ý thϊếp một trăm ngày, nói không có tình cảm thì là dối trá.

Đêm hôm đó, bạo quân hỏi ta rất nhiều, đào sâu tất cả mọi chuyện về Mạnh Phổ, nhưng luôn tránh xa hai vẫn đề:

Thứ nhất, liệu ta có thực sự yêu hắn không. Thứ hai, mối quan hệ giữa ta và Mạnh Phổ là gì.

Khi trời sắp sáng, bạo quân phất tay:

"Giam nàng ta vào ngục thất, giám sát chặt chẽ."
Chương Tiếp »