Rất nhanh, Linh Xa đã đưa Diệp Tiểu Nhu đến trước cửa nhà.
Sau khi hai bên nói lời tạm biệt, lão Đỗ lại khởi động xe, chở Lâm Trần trở về văn phòng.
Lão Đỗ vừa lái xe vừa cười hỏi: "Ông chủ, hôm nay tôi biểu hiện thế nào?”
"Cũng không tệ lắm!"
Lâm Trần hơi gật đầu: "Nhân viên có trình độ!”
"Đúng rồi!"
Dường như Lâm Trần nhớ tới cái gì đó, hỏi:
"Lão Đỗ, anh có biết con quỷ nào không? Có thể giới thiệu tất cả cho tôi không?”
"Ông chủ, anh muốn diệt trừ tất cả chúng nó sao?"
Lão Đỗ hơi sửng sốt, theo bản năng hỏi.
"Tôi làm sao lại tàn nhẫn như vậy chứ?"
Lâm Trần trợn trắng mắt, nói: "Tôi có biết một ông chủ mỏ quặng, hiện tại đang thiếu nhân công cho nên tôi mới muốn bắt mấy con quỷ đi đào quặng.”
Để cho quỷ đi đào quặng, chuyện này còn không ác sao?
Da đầu Lão Đỗ tê dại, thậm chí anh ta còn nhịn không được mà suy nghĩ. Nếu lúc trước mình không đầu hàng đối phương thì có phải hiện tại mình đã bị đưa đến mỏ quặng rồi không?
"Quan hệ bình thường hay có thù thì đều có thể, mỗi con tôi cho anh 1,000 được chứ."
Lâm Trần suy nghĩ một chút rồi lại nói thêm một câu như vậy.
1,000?
Ánh mắt lão Đỗ hơi sáng lên, sợ đối phương đổi ý, vội vàng nói: "Ông chủ, việc này tôi nhận!”
"Chỉ là, bởi vì hành tung của mấy con quỷ cũng không cố định, cho nên hiện tại tôi cũng không rõ chúng nó đang ở đâu."
Lão Đỗ nói đến đây, hơi dừng lại.
Chỉ thấy anh ta vỗ vỗ ngực, thề son sắt cam đoan: "Nhưng chỉ cần tôi nhìn thấy bọn chúng thì tôi cam đoan, tôi có thể lừa hết bọn họ đến chỗ của ông chủ!”
“Tôi rất coi trọng anh đấy!”
Lâm Trần hài lòng vỗ vỗ bả vai của lão Đỗ: "Chỉ cần anh làm tốt thì tôi sẽ không đối xử tệ với anh!”
Lão Đỗ lái Linh Xa rất nhanh, chỉ mất một lúc đã đưa Lâm Trần đến văn phòng công ty.
Lâm Trần vừa trở lại công ty đã cực kỳ thuần thục mở máy tính ra, lười biếng nằm xuống, tiếp tục xem phim như thường ngày.
"Chậc chậc, sắp tới đại kết cục rồi! Cũng không biết nam chính và nam phụ có thể ở cùng nhau hay không, không biết nữ chính sẽ có biểu cảm gì..."
Lâm Trần suy nghĩ một chút thì cảm thấy vô cùng kí©h thí©ɧ, sau đó lại nồng nhiệt xem tiếp bộ phim.
Chớp mắt, thời gian đã đến bốn giờ chiều hôm sau.
Giấy chứng minh thân phận Thiên Đạo, rốt cục vào lúc này đã được đưa tới.
Khi nhân viên giao hàng rời đi, Lâm Trần đến bàn máy tính, mở phong bì ra.
Trong đó có một tờ giấy, trên đó có ảnh chụp Lâm Trần cùng với thông tin thân phận.
Ngoài ra, trên đó còn có một hàng chữ nhỏ, viết chính là thanh tra khu Lâm Hải thành phố Thiên Hải.
Thanh tra, là thành viên duy nhất của bộ phận Thiên Đạo, và cũng có quyền tạm thời điều động cảnh sát địa phương.
Điều duy nhất không được trọn vẹn chính là mỗi khu thanh tra chỉ có một vị mà thôi.
Dù sao, số lượng ngự quỷ giả thật sự là quá hiếm.
“Ong ong”
Lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên rung lên.
Lâm Trần cầm điện thoại di động nhìn, phát hiện trên phần mềm mạng xã hội, có một tài khoản nữ tên là "Trợ lý Tiểu Nguyệt" đã thêm bạn với hắn.
"Trợ lý? Chắc là có liên quan đến Thiên Đạo đúng không?”
Lâm Trần suy nghĩ một chút, quyết định chấp nhận kết bạn.
Rất nhanh, vị trợ lý đã gửi tin nhắn đến:
"Xin chào Lâm Trần tiên sinh, tôi là Trợ lý riêng của anh Tiểu Nguyệt."
"Từ giờ phút này trở đi, các loại tin tức tình báo mà anh cần, tôi đều sẽ dốc hết khả năng để chuẩn bị cho anh."
"Mặt khác, sau khi anh giải quyết xong sự kiện linh dị thì xin anh hãy thông báo tình huống chi tiết cho tôi, sau đó tôi sẽ chỉnh lý báo cáo để tăng thêm tiền thưởng cho anh."
Trợ lý Tiểu Nguyệt một hơi nói một đống lớn thông tin, sau đó dừng lại một lát, lúc này mới gửi một tin nhắn tới: “Xin hỏi Lâm tiên sinh, anh còn có chỗ nào không hiểu không?"
Lâm Trần suy nghĩ một chút, đánh chữ nói: "Hiện tại tôi khá tò mò. Bạn là nam hay nữ?”
“......”
Trợ lý Tiểu Nguyệt rơi vào im lặng, sau đó gửi tin nhắn:
"Lâm tiên sinh, tôi không phải đang đùa giỡn với anh, tôi nói những điều này, xin anh nhất định phải nhớ kỹ, bởi vì nó thật sự rất quan trọng!"
Lâm Trần: “Tích cực như vậy, xem ra là nữ rồi!”
Lúc này đây, Trợ lý trầm mặc chừng mấy phút, sau đó gửi tới một tài liệu rồi trực tiếp logout.
"Với thái độ này, mà còn làm trợ lý được sao?"
Lâm Trần bĩu môi, sau đó nhìn về phía văn kiện kia.
"Khu Lâm Hải thành phố Thiên Hải đã biết tin tức linh dị."
"Có chút ý tứ."
Lâm Trần có chút tò mò mở văn kiện ra, từng tin tức đập vào mắt.
"Quỷ treo cổ ở Lâm Hải... Đánh giá sức mạnh: Không có cấp bậc”
"Quỷ dựng ngược, ở Lâm Hải… Đánh giá sức mạnh: Không có cấp bậc”
......
Lâm Trần liếc mắt một cái, cộng lại ước chừng có mấy trăm con quỷ!
Đây chỉ là một số con quỷ đã biết ở khu Lâm Hải.
Nếu phóng tầm mắt đến toàn bộ Thiên Hải, kể cả những quỷ còn chưa bị phát hiện kia thì chỉ sợ số lượng phải tăng lên gấp mấy chục lần!
“Quỷ vật tự nhiên lại nhiều như vậy là sao?”