Chương 13: Quỷ tài xế

Tài xế không nhận được câu trả lời như mong muốn, cho nên dứt khoát không để ý tới hắn, tự mình lái xe.

"Tôi bảo anh đưa tôi về nhà, anh không nghe thấy sao?"

Lâm Trần nhoài người lên tát cho gã tài xế một cái, rồi giận dữ nói: "Hơn nửa đêm anh kéo tôi đến ngoại ô, rồi tôi phải trở về như thế nào đây hả?”

Tài xế bị hắn quát nên có chút bối rối, một tay che mặt, hơn nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần.

"Anh còn giả điếc à!"

Lâm Trần thấy đối phương không trả lời nên lại thêm một cái tát.

“Đây là cậu tự tìm chết!”

Tài xế lấy lại tinh thần rồi nổi cơn thịnh nộ.

Sắc mặt của hắn ta dần dần biến thành màu xanh xám, trên người cũng trở nên ướt sũng, dường như vừa mới từ trong nước vớt ra.

Hắn ta quay đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Trần, đôi mắt nhanh chóng biến thành màu đen như mực.

"Tôi cho anh mặt mũi anh không nghe đúng không?"

Lâm Trần lại giơ tay lên tát cho gã một cái.

"Cậu..."

Tài xế quỷ đã tức giận.

Lâm Trần giơ tay lên cho gã thêm một đấm.

“Bịch!”

“Ai u!”

Tài xế quỷ kêu thảm một tiếng, đang muốn chửi ầm lên nhưng nghênh đón hắn ta lại là một cú đấm của Lâm Trần.

“Cậu muốn chết!”

“Bịch!”

“Khốn kiếp!”

Tài xế quỷ cố gắng đánh trả nhưng còn chưa đυ.ng phải đối phương thì đã bị một quyền đánh cho choáng váng:

"A a a!"

“Bịch!”

“Tôi sai rồi! Đại ca, tôi sai rồi! Anh đừng đánh nữa!”

“Bịch!”

"Tôi đã xin lỗi rồi sao anh vẫn còn đánh?"

Tài xế quỷ mặt mày bầm dập, đột nhiên cảm thấy có chút tủi thân.

"Thật ngại quá! Tôi không cẩn thận đánh quá đã tay nên không dừng lại được."

Lúc đầu Lâm Trần còn có chút ngại ngùng nhưng vừa nghĩ đến việc đã hơn nửa đêm mà đối phương còn đưa mình đến vùng ngoại ô xa xôi này, hắn không nhịn được lại tức giận, hung ác nói: "Mau lái xe đưa tôi về nhà!”

"Tôi…Tôi đưa anh về còn không được sao?"

Tài xế quỷ cẩn thận nói: "Tôi là một con quỷ, anh không sợ tôi à?”

Lâm Trần lườm nó một cái: "Anh yếu như vậy, tôi sợ anh làm gì?”

Tài xế quỷ trầm mặc một lát, đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.

"Được rồi! Anh mau tranh thủ thời gian đưa tôi về nhà đi!"

Lâm Trần lười nói nhảm với đối phương, khoát tay áo, thúc giục nói.

"Cái kia... Sau khi tôi đưa anh về nhà, anh có gϊếŧ tôi không?”

Tài xế quỷ thăm dò hỏi một câu.

"Gϊếŧ anh?"

Lâm Trần sửng sốt một chút, sau đó nghiêm túc nói: "Chuyện đó là không có khả năng, tôi thích nhất chính là quỷ!”

Nếu không có quỷ, hắn lấy cái gì để nuôi sống gia đình?

Chỉ có điều khi quỷ tài xế nghe được những lời này thì lại hiểu theo một nghĩa khác.

Thích quỷ? Trên đời này làm sao có người sẽ thích quỷ?

Tên này rõ ràng là muốn gϊếŧ mình!

Tài xế quỷ không nhịn được mà run rẩy.

Nó nhịn không được vụиɠ ŧяộʍ nhìn Lâm Trần một cái, thấy đối phương đang nhàm chán nghịch điện thoại di động thì trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra trước khi đến nơi thì mình sẽ không có nguy hiểm gì.

Tài xế quỷ nghĩ tới đây thì đột nhiên cảm thấy mình còn có thể cứu vãn.

“Đại ca, kỳ thực tôi cũng là vừa biến thành quỷ không bao lâu, không có hại qua người.”

Tài xế quỷ vừa lái xe, một bên tính toán đường thoát.

“Lúc trước tôi cũng chở qua không thiếu khách nhân, nhưng mà mục đích chủ yếu chính là cùng bọn hắn tâm sự, trò chuyện, phát tiết một chút nỗi buồn khổ trong lòng mà thôi.”

“Bình thường cùng bọn hắn trò chuyện xong, tôi sẽ trực tiếp thả bọn họ xuống xe...”

“Vừa rồi tôi chỉ muốn dọa anh một chút, thật sự không có ý định gì khác."

Tài xế quỷ đầu tiên là giải thích một phen ý định “Trong sạch”của mình, sau đó lại một hồi nói nhăng nói cuội, tận lực tính toán cùng Lâm Trần kéo vào quan hệ.

“Đại ca! Anh thân là nhân loại, vì sao có thể đánh được tôi? Hơn nữa còn lại đau đến như vậy?”

“Đại ca, anh có là đệ tử của môn phái lánh đời nào đó đang đi lịch luyện phải không?”

“Trước đây tôi có học qua đoán mệnh, lần đầu tiên nhìn thấy đại ca, tôi đã biết anh không phải là nhân vật tầm thường rồi.”

Không thể không nói, Tài xế quỷ cầu đường sống quả nhiên là cực mạnh.

Cho dù là Lâm Trần cũng chịu không được, hắn cảm thấy lỗ tay mình kêu lên ông ông.

Lúc này sắc mặt hắn có chút biến thành màu đen, nói: “Anh nói xong chưa?”

“Đã xong, đã xong......”

Tài xế quỷ ngượng ngùng gật đầu một cái, không còn dám lên tiếng.

Ngẫm lại trước đây, những hành khách kia người nào nói chuyện với mình mà không phải nơm nớp lo sợ chứ, họ chỉ sợ làm cho mình nổi giận.

Kết quả hôm nay, toàn bộ con mẹ nó đều ngược lại!

Mình làm sao lại đυ.ng phải cái tên trời đánh này thế không biết!

“Có phải trong lòng anh đang len lén mắng tôi đúng không?”

Lúc này, một cái đầu đột nhiên tiến tới bên cạnh tài xế quỷ.

“Ôi, Quỷ!”

Tài xế quỷ bị dọa đến run rẩy, gã ta hét thảm một tiếng.

Vô lăng trong tay gã nhất thời mất đi khống chế, Linh xa bắt đầu điên cuồng trôi dạt trên đường.

“Anh lái ổn định cho tôi một chút!”

Lâm Trần vội vàng nắm được vô lăng, tay khác nâng lên thuận thế cho đối phương một cái bợp tai.

...