Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Harry Potter] Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 50: Ước nguyện

« Chương TrướcChương Tiếp »
‘Harry, muốn cha đỡ đầu đến dạy con làm đàn ông đúng cách như thế nào không? Rất đơn giản, bình thường chúng ta dùng tay trái……’

Không!

Harry nhanh chóng lắc đầu, bỏ qua giáo dục quý tộc lung tung, cậu lúc ấy chỉ là nghe một chút liền mặt đỏ, căn bản không để Sirius tiến hành dạy học thực tế.

“Em lúc thì gật đầu lúc thì lắc đầu là ý gì?” Snape nắm cằm Harry, nâng đầu cậu lên, “Chẳng lẽ em chỉ giúp mang lại đây? Nam nhân đứng dậy rời giường, có chút tiếc nuối nói, “Ta vốn đang tại chờ mong tay nghề của em.”

“Là em làm.” Harry vội vàng lùi hai bước, xoay người liền hướng phòng khách đi.

“Lát nữa còn có người tới sao?” Snape nhìn bữa tối trên bàn rõ ràng nhiều hơn cho hai người, “Hay em muốn ăn thành như anh họ mình?”

“A, nếu thầy muốn, còn có thể mời Draco.” Harry chưa nói bởi vì sợ Snape không thích ăn, cho nên mới nhiều làm nhiều món như vậy.

Snape ra vẻ viết ghi chú giao cho cú mèo, nhưng anh tin Draco sẽ từ chối anh mời. “Chúng ta ăn trước đi, Draco có lẽ sẽ đến.”

Nếu sinh nhật nhân vật chính Snape đã nói, Harry đương nhiên nghe lời cầm lấy dao nĩa, sau đó bắt đầu giới thiệu món ăn mình làm.

Khóe miệng Snape chứa một nụ cười, sự sủng nịch trong mắt căn bản là không che giấu, anh nhìn Harry tươi cười, nghe cậu giải thích, sau đó lấy vài món Harry thích ăn đặt vào đĩa thiếu niên.

Harry cẩn thận phát hiện đĩa đồ ăn đối phương nói không thích ăn mà đẩy sang mình đều là món cậu thích, lập tức liền đem tên trong nóng ngoài lạnh ném đến sau đầu, có qua có lại dùng nĩa ăn chính mình đem một vài món Snape bình thường sẽ ăn nhiều một chút đưa qua, một chút cũng không phát giác hành vi bản thân thân mật bao nhiêu.

Snape cố gắng nuốt đồ ăn trước mắt, không muốn lãng phí tâm ý trong đó, chỉ là dạ dày dần dần nhét đầy khiến anh có chút bất lực.

“Severus?” Harry chú ý tới tần suất anh động dao nĩa chậm lại, “No rồi thì đừng ăn, lát nữa còn có bánh ngọt.” Phát hiện điểm tâm là đồ ngọt không thích mày Snape nhíu một chút, Harry lén cười nói, “Yên tâm, không ngọt. Hơn nữa em không có làm quá lớn.”

Snape gật đầu, thuận tiện dọn dẹp, anh nhìn Harry tiêu diệt phần còn lại, cảm giác Độc dược tiêu hóa có lẽ có tác dụng.

“Pippi, bánh ngọt.”

Tiếng nói Harry trong suốt vừa dứt, một đĩa bánh ngọt chocolate Mousse xuất hiện trước mắt hai người, bên cạnh trang trí quả cắm lên hai người nhỏ, một mắt đen cao lớn, một mắt xanh lục thấp bé.

“Tay em thực khéo.” Snape chân thành khen ngợi, anh biết Harry vẽ thực không tệ, không nghĩ tới thủ công cũng khéo như vậy, “Hy vọng em có thể đem sự linh hoạt này vận dụng vào thực tiễn.”

(ám mụội nha)

Harry âm thầm liếc mắt, cậu như thế nào cảm giác từ linh hoạt này của đối phương lướt qua đầu cậu lại có ý khác?

Bởi vì bánh ngọt quá nhỏ, Harry cũng không có chuẩn bị nến, mà là dùng ma pháp biến ra mấy ngọn lửa nhỏ xem như thay thế.

“Đây là em muốn ta cầu nguyện?” Snape nghĩ đến những việc trải qua không lâu, lúc anh lộ ra pháp thuật bẩm sinh trước đây cũng là ngày sinh nhật.

“Không thích sao?” Harry cảm giác anh có thể rất muốn như vậy, không phải mỗi người đều thích thổi ngọn nến cầu nguyện sinh nhật, nhất là người tên Severus Snape này.

“Không.” Snape giữ chặt tay Harry muốn dập tắt đám lửa, anh nhìn thỉnh cầu trong ánh mắt Harry, sau đó quay đầu thổi tắt chúng.

Harry hỏi lớn, “Có nguyện vọng gì? Có phải hy vọng người kia mau chết không? Em thừa nhận hắn còn sống lâu vậy là rất hay.”

“So với loại ước nguyện hư vô mờ mịt này, ta muốn tin chính mình cố gắng.” Snape trong lòng đối với chính mình yếu đuối hừ lạnh.

‘Hy vọng thiếu niên trước mắt này có thể bình an đến già.’

“Em biết buổi tối cầu nguyện mỗi ngày hắn ăn cơm nghẹn chết là hy vọng xa vời.” Harry nhún vai, “Bất quá như vậy có thể khiến tâm tình em tốt một chút.”

Snape vỗ vai Harry, không nói chút cái gì. Sau cơm chiều biện pháp tiêu hóa thức ăn, chính là hai người thi triển ẩn thân chú đi ra tòa thành, sau đó cùng tản bộ bên hồ Đen, lúc đến gần rừng Cấm, một Nhân Mã bảo vệ Kì Lân nhỏ xuất hiện.

“Ronan?” Harry biết Nhân Mã này, năm trước thời điểm tấn công Umbridge bọn họ có giúp đỡ.

“Chào Harry Potter.” Ronan có chút kính sợ nhìn mắt Snape, sau đó vừa cẩn thận quan sát Harry một phen, sau đó cao ngạo nói, “Mẹ nó đề nghị tui hỗ trợ phiên dịch.”

“Xin chào.” Harry vui vẻ tiến lên vuốt ve cái đầu sần sùi của con Kì Lân, “Nhóc kia tên là gì? Nó cũng thật dễ thương, không giống những con Kì Lân thích tiếp xúc với thiếu nữ trưởng thành.”

Ronan ngẩng đầu nhìn xem tinh tượng, “Nó tên là Leo.”

“Sư tử và dũng sĩ sao?” Snape giúp Harry giải thích, dựa theo thái độ Nhân Mã, giống như Harry và con ngựa sừng dài này tên Leo gặp nhau trước đó là chú định.

“Quỹ đạo Tinh tượng biến đổi, phía trước lập loè trong ảm đạm, rồi ảm đạm khôi phục sáng ngời. Sao Mai và hộ tinh dần dần đến gần……” Ronan nói một nửa rồi ngưng, trên thực tế một nửa này vẫn là xin ý kiến trưởng lão mới có thể lộ ra. Bởi vì bọn họ nhìn ra không lâu nữa, ngôi sao cứu thế đem trải qua biến cố lớn.

“Có thể nói rõ một chút không?” Rõ ràng Harry đã quen Nhân Mã không nói gì mà nhìn trời, Tiên tri gì đó cậu từ trước đến nay đều không hiểu!

Ronan quả nhiên lắc đầu, xa xa truyền đến tiếng vó ngưạ thúc giục hắn, “Tui muốn trở về, Leo cùng đi chứ?”

Kì Lân lắc đầu, nó nhớ hơi thở của Harry, chỉ cần người đàn ông đáng sợ bên cạnh này đừng dán mắt vào sừng nó nữa……

Harry vỗ cái đầu kia, sau đó tiếp tục cùng Snape hướng về ruộng thảo dược đi tới, hôm nay chỗ đó hẳn sẽ có một khúm

nguyệt quang hoa nở ra.

Dưới ánh trăng mượt mà, nhẹ nhàng, bên cạnh là hoa nguyệt quang xinh đẹp chói mắt. Hình ảnh bên trong là Kì Lân nhỏ đùa vui vẻ với Harry. Snape hiếm thấy trong quá trình xử lý dược liệu mà thất thần, anh phóng túng nội tâm chính mình thất thường, bỏ lỡ thời gian hái tốt nhất, chỉ vì đem cảnh đẹp này nhớ rõ thêm một chút.

Thời gian đến gần giờ giới nghiêm, Snape dù luyến tiếc cũng đem Harry trở về phòng ngủ, Leo hai mắt đẫm lệ nhìn nam hài, vừa rồi cái lão đen thiu kia thừa dịp nó không chú ý cắt mất cái đuôi mới dài ra của nó! Còn nói phải thử một chút cái mới mọc và cái cũ xem có biến hóa gì!

Harry chỉ xem cách Leo cư xử là không muốn rời xa, lập tức cam đoan vài ngày nữa có thể cùng Severus đi thăm nó, khiến Leo nói không nên lời càng thêm thương tâm, mẹ nói rất đúng, ra ngoài phải mang theo phiên dịch, Ronan, ngươi sao đi rồi……

Snape phía sau Leo híp mắt đe dọa, Kì Lân sợ tới mức lập tức nhanh chóng chạy về nhà.

“Giáo sư, vừa rồi Fawkes đưa tinn là thông báo thầy hôm nay tuần tra ban đêm sao?” Harry cảm thấy kỳ quái, trên đường về đều không có đυ.ng giáo sư khác.

“Ừ.” Snape trong lòng vụng lén nhắc tới Dumbledore, khẳng định đối phương biết chính mình buổi tối muốn đưa Harry về Gryffindor, liền không đem nhiệm vụ tuần tra ban đêm giao cho anh, còn nói cái gì vừa vặn thuận tiện. Bất quá lão cũng phải trải phí, sau khi Fawkes truyền tin bị anh lấy đi lông đuôi và 3 giọt nước mắt.

“Buổi tối ngày mai……” Harry lúc này mới nhắc tới đề tài này, hai ngày trước ngồi không chờ nhưng không thấy nhân, tâm tình quá kém.

“Ta sẽ xuất hiện.” Snape trả lời, cùng lắm thì chờ Harry đi rồi tiếp tục nghiên cứu, thiếu ngủ một chút cũng không có gì.

“Em mong đợi, cho thầy nhìn xem tiến bộ hai ngày này.” Harry làm một tư thế xung phong, “Em về, ngày mai gặp.”

Snape gật gật đầu, anh sẽ không chọn tại hàng lang đầy bức họa làm gì với Harry.

Chờ Chủ nhiệm Slytherin hoàn thành nhiệm vụ tuần tra ban đêm trở lại văn phòng mình, liền chú ý tới món quà được gói tinh xảo giữa bàn, thiệp chúc mừng kèm theo của Draco để ở một bên. Theo thói quen kiểm tra một chút, Snape mở gói quà ra, bên trong là một mới nhất bản ghi âm cầu.

“Hy vọng ta thích phần lễ vật này?”

Snape ngồi xuống ghế, dùng đầu đũa phép chấm một chút lên món quá, sau đó thanh âm tràn ngập sức sống liền truyền ra.

“Tôi tin thầy ấy! Thầy ấy không phải người lạnh lùng vô tình!”

“Thực hâm mộ cậu, có cha đỡ đầu tốt như Snape, đương nhiên Sirius cũng không tệ, nhưng cậu biết rõ tính cách chú ấy…… Đôi khi tôi cảm giác kỳ thật tôi mới là cha đỡ đầu của chú ấy.”

“Severus thích cái gì? Ăn gì? Uống gì?”

“À…… Tôi muôn thầy vui vẻ, thầy giúp tơi rất nhiều. Không phải báo đáp, chỉ là tôi muốn làm như vậy.”

“ha ha, cậu ghen tị, bởi vì Severus tốt với tôi hơn cậu!”

“Tôi đương nhiên thích Severus, sau khi cậu phát hiện bản chất của thầy, sẽ không cảm giác thầy là một người khó gần sao? Đương nhiên điều kiện trước tiên là cậu phải có năng lực chịu được nọc độc của thầy, ha ha.”

“Giúp tôi đi, cậu cũng muốn thầy vui vẻ!”

“Severus như thế nào còn không ra…… Dược liệu có thể quan trọng hơn chúng ta sao?”

“Severus…… Severus…… thầy là Slytherin chân chính, tôi cũng muốn trở thành Gryffindor chân chính!”

Đây là Draco tỉ mỉ lựa chọn một ít ngắt quãng âm tần, sử dụng chậu tưởng kí và quả cầu ghi âm, đồng thời sử dụng chức năng cải tiến mới nhất hợp lại, thậm chí còn l*иg vào các âm thanh khác nhau.

Được con đỡ đầu hiểu được tâm tư trong lòng Snape nghe lại quả cầu ghi âm, đến lúc năng lượng không đủ lại đưa vào ma lực.

“Ta thực thích.” Snape nâng ly hướng về Đức, vì bạn tốt đã dạy dỗ được đứa con ngoan.

Trở lại ký túc xá Harry đem tâm tình hai ngày qua viết lên mặt bên tấm da dê, sau đó kẹp vào trong sách Độc dược, giả vờ cậu đều đã nói cho Prince, sau đó lừa mình dối người nói ngủ ngon với bạn qua thư.

Ngày kế tiếp mỗi người đều rất bận rộn, Harry và Draco đều từng bước trưởng thành, mỗi lần kiểm tra thực chiến bọn họ đều có thể cảm giác được đối phương tiến bộ.
« Chương TrướcChương Tiếp »