Chương 29: Quyết định

“Chẳng lẽ thân thể của trò có cái gì không ổn? Cho nên trò uống vài lần sau mới nghĩ đến việc nghi ngờ thành phần Độc dược?” Snape hoàn toàn không gấp, hôm nay cũng không phải lượt anh tuần tra, anh cần đi con đường mà Filch rất ít, vì để Harry thành thật một lát, hắn không tiếc đả kích. “Hơn nữa cách điều chế kia trò xem cũng không hiểu.”

“Cũng không có gì, chính là cảm giác pháp lực giống như tăng lên.” Harry cố gắng làm bộ như không quan tâm mà nói, Merlin biết trong lòng cậu vui vẻ bao nhiêu, về phần Snape muốn Harry bị đả kích? Rất không khéo léo Harry rất hiểu trình độ của mình, cậu thật sự là xem không hiểu.

“Trước khi trưởng thành, pháp lực không ổn định, có thể thông qua phương pháp rèn luyện nâng cao, đương nhiên Độc dược cũng có thể tác dụng nhất định.” Snape nhìn Harry ánh mắt sáng lên, đả kích them. “Chỉ là loại Độc dược này cần căn cứ vào tình trạng khác nhau của mỗi người mà điều chỉnh, ta không có dư thời gian làm ra 3 phần.”

“Phương pháp thông qua huấn luyện đề cao ma lực kia là cái gì?” Harry bắt được điểm mấu chốt, cậu biết đối phương bận rộn thế nào, cho nên sẽ không đưa ra yêu cầu vô lý.

“Hiện nay không có phương pháp nào thích hợp hơn với các trò chính là thông qua việc thuần thục thi chú để giảm bớt pháp lực dư thừa, lấy tiêu hao đạt tới mục đích giống nhau.” Snape đưa Harry đến chỗ góc khuất liền dừng, ý bảo đường còn lại chính cậu tự đi.

Harry hiểu được Snape kiêng dè, cậu lễ phép nói ngủ ngon sau trở về tháp Gryffindor, Hermione và Ron lại vẫn đang ở trong phòng sinh hoạt chờ cậu.

“Cậu đã trở lại.” Ron lớn tiếng ngáp. “Hôm nay nhiệm vụ thế nào? Sao giờ mới trở về.”

“Sau khi đi khỏi chỗ hiệu trưởng Dumbledore mình lại đi gặp Snape.” Harry tùy tiện nói, nhìn thấy trên bàn có sandwich chửa cho cậu liền lấy lên. “Cảm ơn, mình vừa lúc đói bụng.”

“Lúc cậu rời khỏi chỗ hiệu trưởng đã khuya, có chuyện gì sốt ruột mà nhất định muốn đi gặp giáo sư Snape.” Hermione nghi hoặc hỏi, cô cảm giác gần đây Harry cùng chủ nhiệm Slytherin thân cận quá.

“Mình muốn hiệu trưởng hỗ trợ huấn luyện, nhưng thầy ấy so với Snape còn bận rộn hơn.” Harry thở dài. “Cho nên mình liền đi hỏi một chút có phương pháp gì rèn luyện không, sau đó thầy ấy liền cho mình một quyển sách để ta xem.”

Hermione lấy sách mở ra, chỉ nhìn hai trang liền thất kinh ngẩng đầu, đem không gian gần đó đều thi triển Silencio.

“Hiện tại không có người, không cần để ý như vậy đi.” Ron than thở nói. “Sách này không phải là sách giáo khoa Phòng chống Nghệ thuật hắc ám bình thường sao?”

Harry vuốt gáy sách. “Sách này bên ngoài bị giáo sư Snape thi triển thần chú lẫn lộn, nội dung bên trong nói về Nghệ thuật hắc ám.”

“Nghệ thuật hắc ám?!” Ron không thể gọi là không sợ hãi. “Lão ấy sao có thể cho cậu xem sách loại này? Mau trả lại.”

“Không.” Không nghĩ tới cự tuyệt trước là Hermione, cô nghiêm túc nhìn hai bạn học. “Kẻ thù của chúng ta đều là cao thủ dùng Nghệ thuật hắc ám, chúng ta muốn đánh bại chúng nhất định phải nghiên cứu Nghệ thuật hắc ám. Hơn nữa tất cả nội dung sách này đều là giới thiệu lý thuyết, đối với chú ngữ phân tích rất ít, lại giới thiệu đầy đủ chú ngữ.” Lần nữa lật hai trang sau, Hermione liền phát hiện miêu nị trong đó. “Giáo sư Snape không phải muốn cho Harry mê muội trong Nghệ thuật hắc ám, mà là muốn cho cậu ấy thông qua quyển sách này hiểu chính xác về nó.”

“Ừ, mình cũng là nghĩ như vậy.” Harry nhún vai, sau đó thù hằn nói. “Hơn nữa mình cảm giác, mụ Bella đáng chết kia sẽ không vì chúng ta vẫn là học sinh mà keo kiệt sử dụng Nghệ thuật hắc ám, đối phó chúng thì cần dung Nghệ thuật hắc ám tàn nhẫn!”

“Harry……” Ron, Hermione hai người nhìn Harry, không biết nên an ủi như thế nào.

“Nếu mình học Nghệ thuật hắc ám, các cậu sẽ xa lánh mình sao?” Harry thản nhiên mở miệng. “Bất quá cho dù các cậu làm vậy, mình vẫn sẽ học. Vì thắng lợi, vì báo thù, mình sẽ đi học tất cả những thần chú có thể nâng cao sức mạnh.”

“Tụi mình đương nhiên sẽ không bỏ cậu.” Ron vỗ bộ ngực mà thề. “Cậu vĩnh viễn là anh em tốt của mình.”

“Ron nói không sai.” Hermione cũng lắc đầu. “Tuy rằng mình không quá thích Nghệ thuật hắc ám, bất quá mình sẽ giúp cậu phân tích lý thuyết. Mình chỉ là lo lắng cậu sẽ bị sự hấp dẫn trong đó ảnh hưởng tính cách, cậu phải biết, Avada Kedavra giống như là thần chú đoạt mạng, nếu cậu không có ý nghĩ đoạt mạng đối phương, nhiều lắm sẽ chỉ làm đối phương chảy chút máu mũi.” Hermione chỉ vào một luận điểm trên sách phân tích. “Cơi này, rất nhiều thần chú Nghệ thuật hắc ám đều cần cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ làm nền, hơn nữa một khi sử dụng không tốt sẽ bị loại ma lực hắc ám này ăn mòn nội tâm, tốt nhất phối hợp Occlumency sử dụng.”

“Hiện tại mình học Occlumency không tệ.” Harry thoải mái nháy mắt mấy cái. “Đã thông qua giáo sư Snape xét duyệt.”

“Vậy là tốt rồi, mình cảm giác giáo sư Dumbledore nhất định biết ý muốn của giáo sư Snape, nói không chừng thầy sẽ tự mình dạy Nghệ thuật hắc ám cho cậu.” Hermione đem sách trả lại cho Harry. “Nội dung sách mình cũng thi triển thần chú lẫn lộn, như vậy ngoại trừ chúng ta không có người nào chú ý tới nó.”

“hey? Snape vì cái gì lúc đầu không ếm thần chú lẫn lộn lên nội dung?” Ron sâu sắc hỏi.

“Có lẽ là vì thầy biết mình nhất định sẽ đem nội dung trong sách cho các cậu xem.” Harry duỗi eo thuận miệng hỏi. “Hermione cậu có thể cởi bỏ chú ngữ trên bìa sách không?”

“Không thể.” Hermione tâm phục khẩu phục mở miệng, Harry hiểu rõ tiền giáo sư ma dược khiến cô lo lắng, tuy rằng Dumbledore lặp lại Snape là người bên bọn họ, nhưng nếu có một ngày bị người tín tưởng phản bội, Harry có thể chịu được sao.

“Trở về ngủ đi, sắp đến lễ Giáng Sinh, cuối tuần chúng ta cùng đi Hogsmeade mua quà đi.” Ron dụi dụi mắt, năm nay bởi vì cặp song sinh buôn bán lời không thiếu tiền, cậu cũng tại tích cóp không ít Galleons.

“Ngủ ngon Hermione.” Harry đi trước, để thời gian tạm biệt cho đôi tiểu tình nhân này.

[ Prince…… Prince…… Prince……] Harry trên tấm da dê lặp lại cùng cái tên, ngày hôm qua cậu tùy tiện viết vài câu liền ngủ, mà hôm nay lại phát hiện không có trả lời.

[ anh sao vậy? Anh đang bận cái gì? Anh đi đâu vậy?] cậu nhóc có chút nôn nóng viết. [ tôi hôm nay lại du hành ký ức, anh có biết làm thế nào từ chỗ một người sửa đổi ký ức chính mình để có được ký ức thật sự không?]

[ Prince……] Harry thở dài buông bút, ban đầu viết nhật kí hoá ra sau đó trao đổi bạn qua thư, cậu sẽ không còn lẻ loi máy móc ghi chép. Bắt buộc chính mình dùng Occlumency duy trì tâm tình bình thản, mất đi liên hệ cùng bạn qua thư cậu nhóc vô tri vô giác tiến vào cõi mộng.

‘Harry…… Harry……’

Là âm thanh của Prince?

Harry miễn cưỡng mở to mắt, lại phát hiện xung quanh là hành lang sâu thẳm, các khung tranh trống rỗng trang trí trên tường, bên trong đều là màu đen như mực. Hầu như chỉ dùng một giây, Harry liền ý thức được đây là cõi mộng chính cậu.

‘Harry……’

Thanh âm gọi cậu từ trong bóng đêm xa xôi truyền đến, cậu chú ý tới trong tay chính cầm đũa phép của mình, tâm trí cậu khẽ động dùng Lumos, vô thanh chú thuần thục đánh giá mặt đất loang lổ trước mắt.

Lần lượt thay đổi chất lỏng màu đỏ chảy trên mặt đất, chỗ chân tường cây cối héo rũ lan ra, có một chút thuộc về sinh vật hắc ám đang bò sát, đồng thời còn có thanh âm roi da hỗn loạn trong tiếng gọi truyền đến.

Harry nhịn không được bắt đầu bỏ chạy, nhưng làm cách nào cậu đều không thấy lối ra, chất lỏng màu đỏ dính ở tại trên người cậu, mùi máu tươi đậm đặc khó chịu gay mũi.

“Prince!!!!!!” Harry tỉnh lại thét chói tai, giường Ron bên cạnh cũng bị tiếng kêu này giật mình tỉnh giấc. “Làm sao vậy?”

“Không có việc gì, là ác mộng.” Harry nhìn chung quanh, phòng ngủ trang trí quen thuộc làm dịu đi cảm xúc của cậu.

“À……” Ron tinh thần thả lỏng, mơ hồ lại nằm xuống.

Harry vuốt cái trán đầy mồ hôi lạnh, như thế nào cũng không thể khiến trái tim ổn định lại, cậu nhảy khỏi giường. Lấy sách Độc dược, phát hiện lại vẫn không có trả lời, tự nhiên ma xui quỷ khiến lật ra sách giáo khoa bói toán năm trước, muốn từ giữa mộng cảnh tìm ra ngụ ý.

Severus nhỏ hiện tại bị nhốt tại một trong không gian đóng kín, anh vì thử nghiệm yêu cầu của Lucius thay đổi Độc dược mà có chút mệt nhọc muốn đi thư viện tìm một quyển sách để xem, không nghĩ tới lại bị một đám Slytherin đã sớm mai phục tốt vây đánh, bọn họ đều mang theo mặt nạ, thân hình cao lớn nhìn không ra là ai. Bị tước vũ khí Severus bị động nổi lơ lửng, rời khỏi phạm vi lâu đài sau đó thông qua Khóa Cảng bị mang đi.

Kẻ mang Severus nhỏ đi là một đám cha mẹ học sinh năm bảy đều là Tử thần thực tử, bọn họ nghe nói Lucius cống hiến Độc dược có được có Dark Lord yêu thích sau đó biết được là Snape tiểu tạp chủng này làm. Tuy rằng cái tên giảo hoạt kia nói là kiệt tác của Bậc thầy Độc dược ở trong nhà mình.

Để có thể giành được cách điều chế loại Độc dược cải tiến này, bọn họ trực tiếp bắt cóc tên vô quyền vô thế ngay cả bạn đều không có, giáo sư cũng sẽ không quan tâm một đứa con lai. Bởi vì Snape say mê Độc dược, cúp học đi nghiên cứu, biến mất không thấy là chuyện thực bình thường, cho nên bọn họ cho rằng không có người chú ý chuyện này.

Đáng tiếc Snape ngậm chặt miệng, cưỡng bức dụ dỗ đều không có thể khiến anh giao ra cách điều chế thật sự, nóng lòng lập công nhóm Slytherin lại không muốn thả anh về, liền đem anh nhốt trong hầm giam bên trong một gia tộc, mỗi ngày chịu tra tấn, từ thân thể đến tinh thần đều bị tra tấn.

Còn Severus cảm giác tra tấn này đều không tính là cái gì, bởi vì anh không cần những người này, bọn họ gây ra thương tổn cho anh sau này cũng sẽ bởi vì tác dụng Độc dược mà khỏi hẳn. Chỉ là vài ngày không có trả lời Harry, cậu sẽ lo lắng sao?

Từ khi nào thì bắt đầu, chỉ cần có rỗi rãi, anh liền sẽ nhớ tới một người như vậy. Lại là từ khi nào thì bắt đầu, dù rất bận rộn, anh vẫn là sẽ nghĩ đến một người như vậy. Dù lúc đầu không quen, lại bị ép thành thói quen. Tên ngu xuẩn luôn lơ đãng kia dùng giản dị trong lời nói đả kích đến tâm tư của anh. Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng mất máu vẫn làm cho Severus nhỏ yếu đuối vài phần.

‘Harry…… Harry……’

Chỉ cần trong lòng lẩm nhẩm cái tên này, Severus có thể cảm nhận được sức lực dần dần tăng đến, thật giống như dũng khí và không sợ hãi của Gryffindor đều truyền qua anh chỉ từ cái Tên bình thường này.