Thời Vũ cũng không nghĩ tới mình lại đạp một cước vào chỗ không nên đạp, nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Giang Khắc, cô gái nhỏ lập tức thu chân lại, nhanh chóng mở cửa xe, chạy còn nhanh hơn thỏ.
"Rầm" một tiếng, cửa xe đóng lại. Người đi rồi, nhưng bên trong xe vẫn còn lưu lại mùi hoa hồng nhàn nhạt, rất lâu sau mới có thể tản đi.
Giang Khắc phiền não đất ấn xương mày: "Trợ lý Trần, lái xe."
–
Chương trình Truy phong thanh xuân là chương trình vừa quay vừa chiếu, tập đầu tiên còn chưa biên tập xong, tập hai đã bắt đầu quay không ngừng nghỉ. Tập hai của chương trình được quay tại khách sạn Wenerdun Holiday Inn, chủ đề trò chơi vận động lần này là —— Cuộc thám hiểm trong lâu đài cổ – Castle Adventure.
Khách sạn Wenerdun Holiday Inn có phong cách kiến
trúc cung điện Baroque điển hình, vẻ ngoài sang trọng khí phái, cửa xoay màu vàng nổi bật ở giữa cửa chính đại sảnh, các hoa văn chạm khắc mang phong cách cổ điển trên khung cửa thể hiện một phong cách khác biệt.
Mọi người đẩy cửa bước vào, nhìn xung quanh, dưới ánh sáng từ chiếc đèn chùm bằng đồng từ trên trần nhà, cầu thang xoắn ốc quả thực nhìn rất huyền bí tao nhã.
Lần này chương trình cũng chia nhóm cho các khách mời cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, trùng hợp Thời Vũ và Lương Chiếu ở cùng một nhóm, vừa nghĩ tới lần này không phải cùng một đội với tiểu hoa lưu lượng Điền Thanh, Thời Vũ thở dài một cái.
Lần trước cảm giác bị Điền Thanh đè lên trên thảm massage vẫn còn nằm trong tâm trí cô.
Thời Vũ cầm thẻ nhiệm vụ đi tới, bắt tay với Lương Chiếu: "Hợp tác vui vẻ."
Lương Chiếu sửng sốt một chút, đưa tay ra, cười nói: "Hợp tác vui vẻ."
Trò chơi thám hiểm trong lâu đài cổ lúc vừa mới bắt đầu căn bản không cần phải vận động nhiều, chủ yếu là ở trong mật thất giải đề. Đầu óc của Thời Vũ cũng tương đối linh hoạt, nhanh chóng giải đề, Lương Chiếu là đàn ông, sức lực tương đối lớn, phụ trách mang vác những đồ dùng quan trọng.
Hai người phối hợp hết sức ăn ý, vượt qua bài kiểm tra, trở thành đội đầu tiên cắm lá cờ đỏ ở điểm giao nhiệm vụ. Sau khi thành công, cả hai nhìn nhau mỉm cười, Thời Vũ còn nói với anh một câu, "Vất vả rồi." Sau đó cô đến nơi khác nghỉ ngơi.
Chương trình vẫn chưa quay xong, Thời Vũ tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi. Dáng vẽ minh tinh của Thời Vũ ngay một chút cũng không có, cô tùy ý ngồi ở trên đệm, chạy cả buổi sáng nên trên người bây giờ có chút mồ hôi, cô kéo cổ áo quạt cho bớt nóng.
Bỗng nhiên có một chai nước suối đến trước mặt Thời Vũ, Thời Vũ sững sờ một chút, sau đó ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của Lương Chiếu.
Thời Vũ nhận lấy nước, Lương Chiếu cũng ngồi xuống bên cạnh cô, hai tay đặt trên đầu gối, vẻ mặt ngập ngừng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
"Có chuyện gì không?" Thời Vũ thấy cậu do dự nên tùy ý hỏi một câu.
"Lần trước khi quay chương trình, Điền Thanh đối với chị... Em thay mặt cô ấy nói lời xin lỗi, cô ấy chính là... quá tự cao tự đại." Lương Chiếu rũ mắt xuống, cười khổ nói.
Thời Vũ vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lương Chiếu lại ra mặt, thay Điền Thanh xin lỗi cô, nghĩ đến đây, cô khẳng định quan hệ của hai người bọn họ không bình thường, nhưng mà cô cũng không muốn hỏi nhiều.
Cô vừa muốn mở miệng nói "Không có gì", một âm thanh bất mãn kèm theo chút ủy khuất truyền tới cắt lời của Thời Vũ.
"Lương Chiếu!"
Hai người đều nghiêng đầu nhìn sang, Điền Thanh đang đi đến chỗ bọn họ, cô ta vừa đi vừa nhìn chằm chằm Thời Vũ, ánh mắt cũng không mấy thân thiện.
Thời Vũ có chút nhức đầu, bình nước Lương Chiếu đưa cho cô vẫn ở trên mặt đất, cũng không cầm theo, cô mở miệng nói: "Tôi còn có việc phải đi trước."
Buổi chiều sau khi kết thúc ghi hình, Thời Vũ bước vào phòng thay quần áo, âm thanh trò chuyện đứt quãng từ bên cạnh truyền tới, Thời Vũ dừng chân.
"Thế nào, vừa mới quen biết chưa tới hai ngày, anh đã có ý với cô ta sao?" Điền Thanh khoanh tay đứng trước mặt anh, giọng điệu miên lý tàng châm*.
(*) Miên lý tàng châm – 绵里藏针 – mián lǐ cáng zhēn: trong bông giấu kim – chỉ trong mềm có cứng, hoặc ngoài mặt thiện lương, trong lòng ác độc.
Giọng của Điền Thanh có chút nức nở, tức giận nói: "Anh đừng quên tất cả những thứ này là ai cho anh!"
Lương Chiếu mím chặt môi môi, nhìn cô ta: "Bệnh thần kinh."
...
Thời Vũ vô tình nghe được chuyện riêng tư của người khác, cô cầm lấy quần áo, vội vàng rời đi.
Chẳng qua là, Thời Vũ cũng không ngờ rằng chuyện này lại ảnh hưởng đến cô.
Ngày tiếp theo, chương trình Truy phong thanh xuân được công chiếu trên toàn mạng, chương trình đã thu về không ít nhiệt độ, được mọi người bàn tán sôi nổi. Người đại diện nói cho Thời Vũ rằng cô đang được tìm kiếm nhiều nhất.
Thời Vũ mở Weibo. Có hai tiêu đề liên quan đến cô, tiêu đề thứ nhất nói cảnh của Thời Vũ bị cắt. Cô tiện tay mở bài viết, đều là fan của cô điên cuồng bình luận.
【Con gái ngỗng* của tôi cũng thảm quá đi, trước đây khi mà tổ tiết mục tung lộ thấu đồ (reuters)**, tôi có ở hiện trường, cô ấy rất liều mạng, không phải bị rơi xuống nước thì bị người ta đè trên thảm massage, kết quả mấy cảnh này đều bị tổ tiết mục cắt mất.
(*) Con gái ngỗng, nữ ngỗng 女鹅: Lần đầu tiên xuất hiện trong bộ phim truyền hình "Đông Cung". Nữ ngỗng có nghĩa là con gái. Bởi vì nữ chính của "Đông cung", Tiểu Phong, chạy rất giống chim cánh cụt; hơn nữa, hầu hết người hâm mộ đều dành tình cảm cho nữ chính Tiểu Phong, vừa thương cảm, vừa lo lắng, vừa phẫn nộ. Vì vậy, bọn họ gọi Tiểu Phong là con gái ngỗng, xuất phát từ tình yêu thương của người hâm mộ dành cho cô. 】
Link gif: https://vdn3.vzuu.com/SD/82e4da4a-4cdf-11eb-98ff-aa3d34ec5912.mp4?disable_local_cache=1&bu=078babd7&c=avc.0.0&f=mp4&expiration=1663334954&auth_key=1663334954-0-0-279051e12544334ad0964d0481798026&v=tx&pu=078babd7 (do gif quá 3MB nên mình không add trực tiếp vào được.)
(**) Lộ thấu đồ, reuters: Những bức ảnh của minh tinh do người qua được hoặc fan chụp lại, không qua chỉnh sửa, chưa được photoshop, giống kiểu leak ảnh giống đoàn làm phim "Vụиɠ ŧяộʍ không thể giấu" để xem thử phản ứng của người xem.
【Nhân viên của tổ tiết mục nào đó mau ra đây nói chuyện một chút, Thời Vũ ghi hình rất chuyên nghiệp, cũng rất nghiêm túc, nhưng cảnh của cô ấy lại bị cắt rất nhiều.】
【Tổ tiết mục rác rưởi, cầu xin các người làm con người đi, mau cút ra đây trả lại công bằng cho con gái ngỗng của chúng tôi @Tài khoản chính thức truy phong thanh xuân.】.
||||| Truyện đề cử:
TruyenHD |||||
Thời Vũ một bên xem tin tức, một bên gọi điện thoại cho người đại diện, cô hỏi: "Chị Hoa, chị có biết chuyện gì đang xảy ra không?"
Không phải chứ, tổ tiết mục ban đầu không phải là muốn lưu lượng sao? Bây giờ bỗng nhiên lại cắt bớt cảnh của cô, chuyện gì đang xảy ra vậy chứ.
Người đại diện cười cười nói: "Thủ đoạn mới ngược fan, lấy em ra làm đề tài thảo luận gây tranh cãi."
Thời Vũ dùng đầu ngón tay gõ gõ lên màn hình điện thoại, cô chợt nhớ tới ngày hôm đó Tuyết Tử nói sự chuyên nghiệp của cô quay uổng phí rồi, Điền Thanh còn ý vị thâm trường nói hy vọng tập sau gặp lại cô.
"Vậy em phải làm thế nào?" Thời Vũ hỏi.
"Hiện tại thì em không cần phản hồi, cứ tiếp tục làm chuyện của em đi, chị thấy fan của em cũng đang làm lớn chuyện, nếu tổ tiết mục tổ muốn chiếm được lợi tự em, bọn họ cũng phải chịu khổ một chút." Người đại diện ở bên kia nói.
Còn có một tiêu đề khác —— Cảm giác CP của Thời Vũ Lương Chiếu
Một loạt ảnh reuters không biết do ai ác ý tung ra, do góc độ mơ hồ của Thời Vũ và Lương Chiếu có vấn đề, nhìn hết sức thân mật, với lại hầu hết các cảnh bị cắt của Thời Vũ đều là cảnh tương tác với Lương Chiếu.
Các bloggers bắt đầu nhìn ảnh bịa chuyện, nói Lương Chiếu đã chia tay với Điền Thanh, bây giờ Lương Chiếu đang yêu đương với Thời Vũ. Trên Weibo có rất nhiều lời mắng mỏ, trong đó fan của Điền Thanh cực kỳ hung hăng mắng Thời Vũ, còn nói cô là tiểu tam. Sức chiến đấu của fan nhà Thời Vũ cũng không tệ, điên cuồng mắng Điền Thanh phẫu thuật thẩm mỹ.
Fan của hai nhà người ở trên Weibo người qua kẻ lại, nổi lên một trận chiến.
Thời Vũ cảm thấy đau đầu, vội vàng thoát Weibo.
Ai mà biết được, Tuyết Tử cũng liên tiếp gửi mấy link bài báo này cho Thời Vũ, Thời Vũ nói không nên lời: 【Điền Thanh và Lương Chiếu là người yêu của nhau sao? 】
Tuyết Tử rất nhanh trả lời: 【Hợp đồng CP.】
Không lâu sau, Tuyết Tử lại gửi đến một tin nhắn: 【Cô cẩn thận Điền Thanh một chút.】
Khó trách, Thời Vũ nhớ tới chuyện hai ngày trước hai người họ cãi nhau, Điền Thanh còn oán hận nhìn cô, cô trả lời Tuyết Tử một câu: 【Được.】
Buổi chiều, Thời Vũ chụp ảnh bìa cho tạp chí ở khu vườn trên cao của một khách sạn, đến khi kết thúc công việc chuẩn bị về thì trợ lý của cô chạy tới, sắc mặt lo âu nhìn Thời Vũ: "Chị, không xong rồi! Bên dưới khách sạn bị đám fan của Điền Thanh cùng với truyền thông vây kín rồi, bọn họ muốn chị đưa ra một lời giải thích."
Thời Vũ vén rèm cửa nhìn xuống, bên dưới có một nhóm fan đang đứng, có người còn cầm băng rôn mắng chửi Thời Vũ, có vẻ như bọn họ đã đợi rất lâu rồi.
Cô nhìn xuống thấy tình huống này, nếu cô mà bước ra ngoài nói không chừng bọn họ sẽ bóc luôn lớp da của cô. Thời Vũ liếc nhìn bầu trời đen kịt bên ngoài, cô mở miệng: "Gọi cho bảo vệ khách sạn đi, sau đó đợi một chút, trời sắp mưa rồi, bọn họ hẳn là không kiên trì được bao lâu đâu."
Sắc trời âm u, mây đen đầy trời, cơn gió lớn đột nhiên quét qua phát ra tiếng gầm rú, trên mặt đất đổ mưa to, bầu không khí nhanh chóng hạ nhiệt.
Nhưng mà Thời Vũ đã đánh giá thấp sức chiến đấu của bọn họ. Trời mưa, nhưng đám fan của Điền Thanh vẫn không buông tha cho cô, vẫn đứng ở cửa khách sạn.
Bảo vệ khách sạn mãi vẫn chưa trả lời, Thời Vũ định tự mình đi gặp quản lý.
Trong thang máy, Giang Khắc vừa mới đàm phán xong, anh đứng ở phía trước, phía sau bị một đám người vây quanh. Khí thế Giang Khắc lấn át người khác, anh giơ tay nới lỏng cà vạt, nghe người bên cạnh nói chuyện.
"Giang tổng, lát nữa anh nhất định phải uống một ly để chúc mừng sự hợp tác vui vẻ của chúng ta." Người bên cạnh cười nói.
"Ừ."
Người nào đó phía sau Giang Khắc khẽ than thở: "Không biết lát nữa có thể đi ra ngoài thuận lợi không. Nghe nói dưới lầu có một nhóm người hâm mộ, bọn họ muốn trừng trị một minh tinh đang tham gia chương trình Truy phong thanh xuân, tên là Thời Vũ.
"Tôi cũng nhìn thấy tin này trên mạng, Hai người phụ nữ đang tranh giành một người đàn ông. Giới giải trí bây giờ thật loạn."
Nghe được cái tên quen thuộc, vẻ mặt bình tĩnh của Giang Khắc có chút thay đổi. "Đinh" một tiếng, thang máy đến tầng một.
Một nhóm người lần lượt bước ra ngoài, nhưng Giang Khắc lại chậm chạp không hề nhúc nhích. Đối tác vẫn đứng ở bên ngoài, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía anh. Giang Khắc nói: "Để trợ lý Trần thay tôi rót rượu trước."
—
Thời Vũ đang đứng ở cửa chờ mình thang máy, "Đinh", cửa thang máy mở ra, đã đến lầu hai mươi bốn. Thời Vũ vốn đang ủ rũ, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Giang Khắc xuất hiện ở trước mặt mình.
"Anh!" Sắc mặt Thời Vũ chuyển từ tốt sang xấu.
"Sao anh lại ở đây?" Thời Vũ đi vào.
"Ở đây bàn chuyện làm ăn," Sắc mặt Giang Khắc nhàn nhạt, giọng dừng một chút, "Còn em?"
Thời Vũ dựa lưng vào thang máy, mặt đầy chán nản đem mọi chuyện nói sơ lược lại cho Giang Khác, cô còn nhẹ giọng than thở, "Bảo vệ của khách sạn này không có trách nhiệm lắm."
Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ hé ra, giọng nói trầm thấp: "Một lát nữa anh đưa em ra ngoài."
"Hả?" Thời Vũ kinh ngạc nhìn Giang Khắc.
Đây là Giang Khắc mà cô biết sao? Không phải anh ghét nhất cùng cô xuất hiện ở trước mặt người ngoài sao, chứ đừng nói là ở nơi công cộng.
"Bên ngoài có truyền thông, lỡ như bọn họ soi ra quan hệ giữa em và anh, anh không ngại sao?" Thời Vũ mở to mắt nhìn anh.
Giang Khắc nhếch môi không trả lời, Thời Vũ nhìn thấy dáng vẻ cố tỏ ra lạnh lùng của anh, muốn trêu chọc anh một chút. Thời Vũ bước tới, níu lấy cánh tay anh, không ngừng làm phiền anh: "Anh nói mau, anh mà không nói thì em sẽ hôn anh, dù sao em ở trước mặt anh cũng không cần mặt mũi quen rồi."
Sắc mặc Giang Khắc cứng đờ, anh rút cánh tay ra, đem cô gái nhỏ che chắn ở phía sau, lạnh giọng khiển trách: "Đứng ngay ngắn."
Thấy anh thực sự khó chịu, Thời Vũ thành thật đứng ở phía sau, thang máy từ từ đi xuống, người đàn ông không được tự nhiên quay mặt đi chỗ khác, giọng nói có chút khàn khàn vang vọng trong không gian kín mít của thang máy: "Không ngại."