Chương 7: Công viên giải trí

Editor: Piscuits

Ngày hôm sau, Vân Nguyệt bị nóng đến tỉnh lại.

Vốn dĩ dựa theo tu vi của anh, sẽ không cảm thấy nóng lạnh, chỉ là cái máy tạo nhiệt ở sau lưng cũng không phải nhân vật bình thường.

Long Ngạo không biết là mơ thấy cái gì, kích động đến cả người đều nóng lên. Thật sự rất nóng, Vân Nguyệt đã ngửi được mùi mồ hôi thấm trên khăn trải giường, còn có Long Ngạo ở phía sau lưng đầy mùi mồ hôi, dính hết vào quần áo anh.

Phân giường, nhất định phải phân giường!

Vì thế sau khi Long Ngạo rời giường nghe được cái tin dữ này.

Hắn hỏng mất: “Dựa vào cái gì phân giường! Em phản đối!”

“Phản đối không có hiệu quả, cậu đã là thiếu niên rồi, lớn rồi, nên tự một người ngủ một giường đi. Cậu muốn tự mình đi mua hay là tôi cùng cậu đi mua?” Vân Nguyệt lãnh khốc vô tình hỏi.

“Em không mua!”

“Được, vậy tự tôi đi mua.” Vân Nguyệt mang theo di động, nhấc chân liền đi.

Long Ngạo nhìn bóng dáng rời đi của anh trong lòng sợ hãi, ảnh hưởng của truyền thừa đối với hắn vẫn còn, hắn vẫn cảm thấy giây tiếp theo Vân Nguyệt liền sẽ rời đi, vội vàng đứng dậy giữ chặt người: “Em đi, em đi còn không được sao!”

Vì thế Vân Nguyệt dừng lại chờ Long Ngạo rửa mặt thay quần áo, Long Ngạo một bên đánh răng một bên hồi tưởng lại giấc mơ kia.

Trong mơ, hắn đem từng cái bảo vật lấy ra trưng bày đẹp, chuẩn bị đem chúng nó lau chùi sạch sẽ, lau khô.

Nên lau vương miện* Bạch Ngọc Dạ Quang trước, hay là lau quyền trượng kim cương trước, hoặc là lau cái khác trước?

* khúc này tui không rõ cái bảo vật đó là cái gì ngoại trừ tên, nên lựa đại từ edit thoi, ehe.*

Long Ngạo có chút do dự, hắn cảm giác chính mình tựa hồ quên mất cái gì, hắn chân chính muốn lau chùi cũng không phải mấy thứ này.

Không phải mấy thứ này thì là cái gì đâu?

Long Ngạo nhìn chằm chằm đường cong duyên dáng của bình hoa bằng men, xuất thần.

Là cái gì?

Đường cong của bình hoa dưới cái nhìn chăm chú của hắn đã xảy ra biến hóa, chậm rãi duỗi thân, biến thành một nam nhân.

Nam nhân chỉ mặc một áo sơ mi rộng thùng thình, áo sơ mi tuy lớn, nhưng vẫn làm lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp của hắn.

“A, đại bảo bối!” Long Ngạo kinh hỉ nhào lên trước, đem Vân Nguyệt ôm vào lòng.

Vân Nguyệt đầu dựa vào trước ngực Long Ngạo, đỏ mặt đem Long Ngạo đẩy đẩy: “Không cần ôm, dơ.”

“Ai nói anh dơ?” Long Ngạo tầm mắt đảo qua cái cổ trắng tinh cùng vành tai của Vân Nguyệt: “Anh một chút cũng không dơ, sạch sẽ nhất!”

“Ngài rõ ràng đã lâu chưa lau cho tôi…… Trên người tôi toàn là bụi bặm, rất dơ…… Ngài chỉ lo lau cho bảo bối mới khác, là không thích tôi sao?” Vân Nguyệt ngẩng đầu nhìn Long Ngạo, giọt lệ đượm trên hàng mi dài, mắt phượng liễm diễm rưng rưng chút nước mắt, đuôi mắt mang theo một màu hồng nhạt.

“Không phải, sao có thể……” Long Ngạo miệng khô lưỡi khô, bị nhìn đến cả người nóng lên.

“Vậy ngài liền giúp tôi…… Lau khô đi.” Vân Nguyệt cúi đầu, ngón tay thon dài mở cúc áo trước cổ ――

“Cốc Cốc ――”

Cửa bị gõ vang, hồi ức của Long Ngạo bị cắt ngang , âm thanh của Vân Nguyệt ở bên ngoài vang lên: “Cậu đánh răng đã hết mười lăm phút.”

“Đánh răng, em đánh chính là răng rồng, đâu có đánh răng giống người thường được, đương nhiên phải lâu một chút a!” Long Ngạo thở phì phì, rất là bất mãn khi hồi ức bị cắt ngang.

Vân Nguyệt: “……” Chắc không phải ngốc tử đi.

Dựa vào nguyên tắc không cùng ngốc tử so đo, Vân Nguyệt nói: “Vậy cậu cứ chậm rãi mà đánh, tôi đi trước.”

Nhưng mà không chờ anh đi ra cửa, lại bị hắn ôm lấy từ phía sau.

Vân Nguyệt thở dài, giống như bị một con bach tuộc to lớn bám lấy, đi ra cửa*.

* Khúc này là ví công như cái cây mà tui dịch đi dịch lại cứ thấy nó sao sao nên để bạch tuộc luôn, ehe.*

Bọn họ đi vào khu đồ gia dụng, các nhân viên hướng dẫn mua sắm nhìn đến bọn họ, đặc biệt là nhìn đến Vân Nguyệt, trước mắt sáng ngời, bày ra dáng vẻ chuyên nghiệp nhất, tươi cười.

“Đây là giường xa hoa nhất ở nơi này , hoàn toàn chế tạo từ gỗ, tạo hình thủ công, đặt ở trong nhà tuyệt đối sẽ đem đến cảm giác cao cấp, thượng lưu, dùng một trăm năm đều sẽ không hư.” Nhân viên hướng dẫn mua sắm cười tủm tỉm, vừa nhìn đã biết ngay là người đặc biệt có tiền như Vân Nguyệt, dùng sức đẩy mạnh tiêu thụ.

Phẩm chất này ở trong mắt Vân Nguyệt xem cũng miễn cưỡng được, huống chi lần này tới chủ yếu là mua giường cho Long Ngạo, loại giường này Long Ngạo nhất định không thích, liền lắc đầu, tiếp tục về phía trước đi.

Long Ngạo đứng nhìn giường hiện đại hóa ở trước mặt, thấy Vân Nguyệt lại đây, mắt liền sáng ngời: “Ann xem cái giường này, thật là bình thường, hoa lệ như vậy, chắc chắn không có công năng gì!”

Vân Nguyệt: “……”

Trước mặt, giường lớn hoa hòe loè loẹt, chợt lóe chợt lóe, đầu giường mép giường đều có rất nhiều ngăn kéo không dễ phát hiện. Vân Nguyệt tùy tay kéo ra một cái, phát hiện bên trong có một đôi còng tay lông xù xù.

Long Ngạo: “Thật quá bình thường, em một chút cũng không muốn!”

Nhân viên hướng dẫn mua sắm ánh mắt nhìn Vân Nguyệt cùng Long Ngạo, mắt đảo một vòng, ngộ ra gì đó cô nàng nói: “Đây là sản phẩm mới của chúng tôi, là giường tình thú có rất nhiều công năng, có nhiều loại phương pháp làm, đặc biệt là bên trong mỗi giường đều tặng món đồ chơi, là đạo cụ trợ hứng, ngài có thể suy xét một chút.”

“Ừ.” Vân Nguyệt nhìn một lát, quay đầu đối Long Ngạo nói: “Cậu thật sự không muốn?”

Long Ngạo: “Không…… Cái này……”

“Trùng hợp, tôi cũng không thích.” Vân Nguyệt chắp tay sau lưng, chậm rì rì mà đi sang chỗ giường khác.

Long Ngạo quả thực hận không thể xuyên lại một phút trước đánh chết bản thân, vì cái gì lại không thể lấy hết can đảm nói thích! Làm rồng, thời khắc mấu chốt nhất định phải bỏ được cảm xúc thẹn thùng! (hay gọi là vứt bỏ liêm sỉ vì....)

Vân Nguyệt đi lòng vòng một khoảng thời gian, đột nhiên thấy được một cái giường cực kỳ phù hợp gu anh.

Giường kia mềm như bông, lại mười phần co dãn, một khi dùng sức ngồi xuống liền sẽ đem người nảy lên cao.

Không có thơ ấu - Vân Nguyệt: Chơi... chơi thích thật.

Vân • cực kỳ có tiền • Nguyệt: “Cái này, tôi muốn.”

Long Ngạo trợn mắt há hốc mồm, giữ chặt anh, nói: “Chờ một chút, giường này em không thích mà?”

Vân Nguyệt: “……”

“Long Ngạo à,” Vân Nguyệt mặt mày đột nhiên nhu hòa: “Chúng ta ngủ mấy ngày này, câu cảm thấy ngủ như thế nào a?”

Long Ngạo trên mặt xuất hiện vệt hồng khả nghi: “…… Khá tốt.” Đại bảo bối vì sao đột nhiên hỏi cái này? Là muốn tiếp tục cùng nhau ngủ với hắn sao?

“Cho nên tôi đột nhiên có một cái quyết định.” Vân Nguyệt hiền lành vỗ vỗ vai Long Ngạo : “Đem giường kia cho cậu, tôi chắp vá mua một cái giường mới, không phải đẹp cả đôi đường sao?”

Vân Nguyệt nhìn về nhân viên hướng dẫn mua sắm, lại khôi phục cao quý lãnh diễm: “ Cà thẻ, tính tiền.”

Nhân viên hướng dẫn mua sắm thấy Long Ngạo cực kỳ không vui khi mua giường này, vội vàng nhanh như chớp đi thanh toán.

Hoàn toàn không thể tiếp thu quyết định này, đánh mất lý trí - Long Ngạo, nói không lựa lời: “Cái giường ấu trĩ như vậy, chỉ có học sinh tiểu học mới thích! Đại bảo bối, đừng mua nha, chúng ta cùng nhau ngủ không tốt sao?”

Vân Nguyệt mắt điếc tai ngơ, thanh toán xong, lại cung cấp địa chỉ, sau đó mang theo Long Ngạo còn tức giận ra khỏi khu đồ gia dụng.

Thẳng đến khi đứng ở dưới ánh mặt trời, Vân Nguyệt mới đối với Long Ngạo hơi hơi mỉm cười: “Ấu trĩ, học sinh tiểu học?”

Long Ngạo ngửi được hơi thở nguy hiểm, vội vàng nhận túng: “Em không có ý này……”

Sau đó Long Ngạo phát hiện tầm mắt càng ngày càng thấp, ban đầu hắn chỉ cao hơn Vân Nguyệt vài centimet thế nhưng bây giờ chỉ nhìn đến vị trí đùi của Vân Nguyệt!

Người qua đường lui tới không có ai chú ý đến một màn thần kỳ này, Long Ngạo khϊếp sợ nhìn bàn tay nhỏ nhắn của bản thân, lại ngẩng đầu nhìn Vân Nguyệt đang mỉm cười, trầm mặc một lát, yên lặng ôm lấy đùi thon dài của Vân Nguyệt.

Vân Nguyệt bế rồng nhỏ ngạo kiều lên, sờ sờ đầu của hắn: “Ngày mai phải khai giảng rồi, anh họ mang em trai đi công viên giải trí của học sinh tiểu học chơi ha.”

Long Ngạo cơ hồ cả người đều chôn ở trong lòng ngực Vân Nguyệt, ngửi trên người Vân Nguyệt có mùi hương thật thanh đạm, cảm xúc không vui đều quăng ở sau đầu, khóe miệng mừng rỡ, cười muốn kéo đến mang tai. Hắn vươn tay ngắn nhỏ vòng lấy cổ Vân Nguyệt, nãi thanh nãi khí nói: “Anh trai đi đâu, em liền đi đó.”

Cảm thấy mỹ mãn - Vân Nguyệt hoà thuận vui vẻ dắt Long Ngạo đi công viên giải trí, viên mãn trôi qua một ngày.