Editer: Minori ======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo ngày đầu tiên · hành động kiếm ăn lần thứ hai ↓↓======
Đám người Teddy bị rắn doạ sợ tới mức không dám ra ngoài nữa, cuối cùng phải ăn lương khô mà thầy Thành chuẩn bị cho lúc khẩn cấp để lấp bụng, fans và bạn bè đều bồi hồi nhớ lại cảnh bữa cơm thịnh soạn vừa rồi mà đảo chủ tự làm. Tuy nhiên, rất nhanh bữa tối không ổn định đã sớm buộc bọn họ phải dốc toàn bộ lực lượng, lần này bọn họ không hẹn mà theo sát đảo chủ.
Tất cả mọi người đều không nhanh không chậm nhìn xung quanh, trong lòng vô hình có cảm giác căng thẳng mãnh liệt, vì sợ rằng một sai lầm không chú ý sẽ giẫm lên vết xe đổ.
Khán giả cũng bị lây nhiễm đến mức nắm chặt lòng bàn tay, cho dù nhóm idol miễn cưỡng cười đùa để dời sự chú ý cũng không giảm bớt bầu không khí.
Giáo chủ Chương nói: "Bây giờ tôi có thể cảm nhận được một chút người cổ đại sinh hoạt như thế nào rồi. Mỗi ngày vì hai bữa cơm mà bận rộn, trước kia tôi hoàn toàn không tưởng tượng nổi! Một vị vĩ nhân nào đó nói rất đúng, cơ sở vật chất quyết định kiến trúc tinh thần."
Thầy Thành nói: "Người cổ đại cũng không nguy hiểm bằng chúng ta. Lối sống của chúng ta bây giờ như người nguyên thuỷ vậy, dựa vào săn bắt và hái hoa quả dại để sống, nếu gặp thú dữ, rắn độc một cái mạng sống coi như xong"
Nghe nói đến hành động bi thảm của bọn họ, nữ thần bình sinh sợ rắn nhất vẻ mặt như đưa đám, càng tiến lại gần đảo chủ hơn, nói: "Đảo chủ, chúng ta lần này sẽ không gặp..."
Đảo chủ hoàn toàn không thương hương tiếc ngọc, còn cười tủm tỉm, nói: "Thứ phổ biến nhất trên hòn đảo này ngoại trừ lá cây chính là rắn và côn trùng. Theo xác suất, việc không bắt gặp chúng mới là việc không có khả năng, này —— đây không phải ——"
"A!!"
Nữ thần hét lên một tiếng, theo bản năng nhảy lên người đảo chủ.
Mọi người sợ tới mức ôm chầm lấy người gần nhất, Hạ Sùng Phong mím môi không biết đang cố nén cười hay là gì, lặng lẽ nhìn nữ thần và đảo chủ. Như đang đầu hàng, đảo chủ giơ hai tay không dám nhúc nhích, nói: "Làm ơn nghe tôi nói xong được không? Ý của tôi là tìm được đồ ăn rồi."
Teddy, giáo chủ và thầy Thành lấy tốc độ nhanh nhất buông nhau ra: "......"
"Phụt ha ha, thật là xấu hổ."
"Ước gì kiếp này tôi được nữ thần ôm!"
"Teddy, giáo chủ và thầy Thành đang giả vờ như không phát sinh chuyện gì, thật là buồn cười."
"Vẫn là Phong của tôi bình tĩnh nhất!"
"Ha ha, tôi đoán đảo chủ vốn là muốn hù dọa bọn họ, kết quả bị nữ thần ôm lấy đến mức đỏ mặt xấu hổ, 23333."
......
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo quay chụp hiện trường · ngày đầu tiên ↓↓======
Thời gian sau đó, cảm nhận được áp suất thấp của mục tiêu Cẩu Lương có vẻ thành thật rất nhiều.
Đầu tiên cậu đưa họ đến bãi biển, cố tình đi vòng qua bãi đá đỏ khó đi trước khi đến bãi cát trắng, cuối cùng sau bao vất vả cũng bắt được vài con cá, vài con sò, con cua. Không có bất cứ dụng cụ làm bếp nào, họ phải lê lết cơ thể mệt mỏi, tìm kiếm những dụng cụ làm bếp thay thế, cuối cùng xây được hai kệ bếp đơn giản bằng đá, một cái dùng để nướng cá, còn một cái khác thì đặt vỏ rỗng ruột của một loại trái cây mà Cẩu Lương tìm thấy để nấu súp sò và hấp cua.
Rốt cuộc chờ đợi một miếng cơm nóng đã hơn 8 giờ tối.
Cẩu Lương mang theo gia vị, tuy rằng là nguyên liệu nấu ăn đơn giản nhất, nhưng cũng tạo nên vị ngon tuyệt nhất!
Chương Kiều Dịch suýt chút nữa rơi lệ: "Ăn ngon quá! Đảo chủ muôn năm!"
Tô Sở vừa ăn cá vừa há mồm: "+ 1."
Minh Hình: "Đảo chủ, nửa tháng này chúng ta đều không có cơm ăn sao...T T."
Điều này nhắc tới chuyện thương tâm của bọn họ, cuộc sống không có món chính quả thực đừng quá ngược!
Cẩu Lương nói: "Tôi có mang theo."
Mọi người lập tức vui mừng, lại chỉ nghe cậu nhàn nhạt nói tiếp: "Nhưng mà, đây đều là cho nam thần của tôi, mọi người có thế nào thì vẫn dùng thế đó!"
Minh Hình bốn người: "......"
Hạ Sùng Phong buồn cười, đưa cho cậu một con cá nướng, nói: "Cẩn thận xương cá."
Sau bữa tối thịnh soạn, nguyệt quế bay cao, tinh tú như biển cả, trời biển phản chiếu nhau, đẹp đến mê hồn. Nhưng đáng tiếc là sáu vị khách không có ai còn có tâm trạng ngắm cảnh cả, bốn người Tô Sở thì mệt mỏi đến mức không buồn di chuyển. Còn Cẩu Lương đang rất nhớ món ăn có vị chanh, mà Hạ Sùng Phong cũng để ý đến trong đôi mắt nhỏ của cậu, ngầm hiểu —— cả ngày, tiểu má lúm đồng tiền lắc lư trước mặt hắn, hắn rất nhiều lần không nhịn được muốn hôn cậu rồi.
Tô Sở nói: "Thực xin lỗi nhóm Tiramisu tôi yêu quý nhất, nữ thần của các bạn bây giờ mệt đến nỗi không nhấc nổi cánh tay lên rồi, thật sự không có sức lực đưa mọi người đi nhìn biển, nhìn sao......"
Minh Hình: "...... Chúng ta không đi tắm sao?"
Chương Kiều Dịch & Thành Bắc: "......Hôi chết mất, nhưng bây giờ tôi đứng thôi cũng có thể ngủ được rồi."
Cẩu Lương xác định mồi lửa an toàn đứng lên vỗ vỗ tay, nói với Hạ Sùng Phong: "Nam thần à, em biết một chỗ tốt, chúng ta cùng nhau tắm rửa đi ~"
Hai mắt cậu sáng lấp lánh, Hạ Sùng Phong vì thế rụt rè gật gật đầu.
Những người khác tuy rằng mệt nhưng cũng đều đi theo.
Dưới ánh trăng, những con sóng nhẹ nhàng của dòng suối, Cẩu Lương mặc nguyên quần áo nhảy xuống nước bơi một cách thoải mái, thúc giục hắn:"Nam thần à nam thần, mau lên!"
Hạ Sùng Phong, người đang chuẩn bị cởϊ qυầи áo của mình giống như Minh Hình và những người khác, nhìn thấy điều này cũng mặc nguyên quần áo nhảy xuống nước. Cẩu Lương hoàn toàn chìm trong nước, Hạ Sùng Phong theo sát, còn chưa tới gần hắn đã bị Cẩu Lương nhảy lên người, hai chân vòng qua eo, cắn môi. Hạ Sùng Phong cười khẽ, trong làn nước đôi môi của họ không ngừng chạm vào nhau làm nổi lên bong bóng, nhưng họ lại hôn nhau như chưa từng được hôn —— trước mặt hơn 1 tỷ quần chúng theo dõi trên khắp thế giới, dưới màn đêm khi các công cụ thực tế ảo không thể chụp được trong làn nước, bọn họ trông giống như một đôi lữ khách đang đói khát, ăn ngấu nghiến.
Bọn họ ôm nhau say đắm dưới nước, ôm hôn mãnh liệt, riêng tư nhưng đầy kí©h thí©ɧ.
Cẩu Lương ăn vị chanh có vị chua nồng đậm hơn bình thường —— Cậu đã biết rằng khi anh chàng này có tâm trạng, vị chanh sẽ trở nên chua hơn và nồng hơn—— Mùi hương của hồn lực quanh quẩn bên chóp mũi lại bị nước làm nhạt đi rất nhiều, Cẩu Lương lấy lòng liếʍ liếʍ bờ môi của hắn, dán trên môi hắn dùng cánh môi đóng mở hỏi hắn: Anh vẫn còn ghen à?
Hạ Sùng Phong cảm nhận được đυ.ng chạm trên môi mình, trái tim run lên, vẻ mặt cao lãnh cuối cùng cũng bị thay thế bằng vẻ mặt "Bảo bảo không vui" của tiểu quỷ trong nội tâm, hắn nói: Anh không thích em ôm người khác.
Cẩu Lương: Oan uổng quá, là chị ấy vồ lấy em.
Hạ Sùng Phong: Đó cũng không được!
Cẩu Lương cười rộ lên, rất hưởng thụ tính tình nhỏ nhen của Hạ Sùng Phong, cậu nói: Ừm, em là của một mình anh.
Hạ Sùng Phong lúc này mới lộ ra gương mặt tươi cười, chủ động hôn bờ môi của cậu.
【 Đinh! Tiến độ nhiệm vụ được đẩy mạnh! Tiến độ nhiệm vụ hiện tại: 10.1%. 】
Cẩu Lương có chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng cười rộ lên —— Chanh nhỏ này còn ngây thơ hơn những gì cậu tưởng tượng, đến tình trạng này, hôn môi vẫn khiến hắn cảm thấy mỹ mãn.
Chờ cho đến khi cả hai hút hết oxy trong khoang ngực, lúc này ngoi lên mặt nước lần nữa.
Đêm càng tối, tiếng côn trùng càng ngày càng rõ ràng, một đêm này mọi người ngủ vô cùng ngọt ngào, cho đến khi cơn đói đánh thức bọn họ khỏi mộng.
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo ngày thứ hai · Khi thức dậy ↓↓======
Các fan và bạn bè đêm nay cùng nhóm nam thần nữ thần đi vào giấc ngủ hoặc là kiên trì thưởng thức tư thế ngủ của bọn họ, đều liên tục ngáp ngắn ngáp dài khi bị âm thanh thực tế ảo nhắc nhở, các khách mời cũng vậy.
Nữ thần che mặt ngượng ngùng nói: "Tôi chưa rửa mặt, chưa đánh răng cũng chưa trang điểm, cũng may là còn rất sớm, chắc bây giờ có ít người nhìn thấy bộ dạng như ma này của tôi, nếu không tôi sẽ mất người theo dõi!"
"Nữ thần ngây thơ của tôi!"
"Ha ha ha, mọi người nhất định không đoán được tôi chuyên môn đặt đồng hồ báo thức!"
"Bộ dạng này của nữ thần cũng đặc biệt xinh đẹp, tươi tắn tự nhiên, quả nhiên không hổ là nữ thần sức sống!"
......
Minh Hình ba người lần lượt bò ra lều trại, trong tiếng rửa mặt của bọn họ, các fan nhìn xung quanh: "Phong của tôi đâu? Đảo chủ đâu rồi?"
Fans thức dậy sớm hơn bọn họ đắc ý, nói: "Đảo chủ đã làm cơm sáng cho Phong ăn rồi! Một cơm hấp ống trúc, còn có trứng gà, canh cá!"
"Phong và đảo chủ nửa giờ trước đã tỉnh rồi, bọn họ bây giờ đang chạy dọc theo hòn đảo nha!"
"Bộ dạng chạy bộ của Phong vẫn đẹp trai như vậy!"
"Ha ha ha, nhìn thấy bộ dạng tỉnh ngủ của Phong, cuộc đời này của tôi không uổng!"
"Đảo chủ mới đầu còn ngủ nướng đấy, bị Phong vác trên vai đi ra ngoài, nhưng bộ dạng khi nấu cơm thật sự đẹp!"
Fans đã tới chậm khóc lớn: "Tôi đã bỏ lỡ hàng trăm triệu!!!"
Tuy nhiên, dáng vẻ tỉnh ngủ của Teddy chủ, nữ thần, giáo chủ, thầy Thành cuối cùng cũng cho bọn họ an ủi, giáo chủ Chương lau kem đánh răng ngoài miệng, giật giật mũi nói: "Mọi người có ngửi thấy mùi thơm không?"
Mấy người lần theo mùi hương tìm thấy vỏ trái cây đặt trên bàn nấu ăn bằng đá đơn giản, cầm lấy đế mở ra, mùi cháo cá xông vào mũi —— Teddy cảm động đến nỗi lã chã chực khóc, "Thơm quá thơm quá thơm quá! Đảo chủ, tôi hiểu lầm cậu rồi, cậu là người tốt nhất trên thế giới này!"
Bọn họ nâng xác quả trong tay, cho dù nước cháo rất loãng và chỉ có vài hạt gạo, nhưng vẫn khiến họ vui đến mức mắt sáng lên.
"Tôi không đành lòng nói cho họ biết thực đơn của Phong và đảo chủ......"
"Nhân sinh chính là tàn khốc như vậy XD."
......
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo quay chụp hiện trường · ngày thứ hai ↓↓======
Khi đám Minh Hình tìm được Cẩu Lương và Hạ Sùng Phong, bọn họ đã chạy xong, đang ôm một đống cây mây đan cái gì đó.
Lúc sau bọn họ hỏi qua mới biết được, thì ra Cẩu Lương và Hạ Sùng Phong đang làm lưới đánh cá, đám Thành Bắc đều rất băn khoăn: "Hai người vất vả rồi, lần sau có việc như vậy hãy gọi chúng tôi cùng làm nhé! Buổi sáng đã có đồ ăn sẵn, tôi còn chưa cảm ơn đảo chủ đại nhân đó."
Cẩu Lương xua xua tay nói: "Lương thực dự trữ có hạn, mọi người đừng để bụng là được." Không hề áy náy khi ăn mảnh.
Nhiều người nhặt củi thì lửa to, chẳng mấy chốc những chiếc lưới đánh cá thô sơ đã thành hình, tuy lỗ lưới có kích thước khác nhau nhưng ưu điểm là chất liệu chắc chắn. Sau khi đặt lưới đánh cá xuống, cố định chúng lại, Cẩu Lương mới nói: "Chúng ta nếu đã đến hòn đảo này, tôi đưa mọi người đi dạo xung quanh, không phải là phản hồi chân thành nhóm đáng yêu bé nhỏ sao? Vì bọn họ, chúng ta cũng không thể an toàn mà vẫn bất động phải không?"
Mọi người sôi nổi phụ họa.
Hòn đảo này nằm trong phạm vi bao phủ và giám sát của hệ thống. Đầu tiên, Cẩu Lương đưa họ đi xem những con chim biển bay ra biển lớn, nhân tiện lấy trộm một ít trứng chim; sau đó đi xem những động vật quý trên đảo, chẳng hạn như khỉ, khỉ đầu chó, sóc, thỏ, gà rừng... Thời gian cuối cùng của buổi sáng, bọn họ chật vật trong việc bắt gà rừng.
Chờ cho đến khi mặt trời đã lên cao, bốn người Minh Hình bị những con gà rừng chạy nhanh làm cho kiệt sức không chỉ mệt như chó, mà bữa sáng nhạt nhẽo cũng đã sớm tiêu hết, bụng kêu ùng ục ùng ục. Mà nói dẫn nam thần đi tìm trái cây ăn được, kỳ thật là thảnh thơi ngắm cảnh, cuối cùng hai người ở cách đó không xa cắt hai nải chuối vui vẻ trở về, nhẹ nhàng dùng nhánh cây làm lao đâm ba con gà rừng.
Cẩu Lương ghét bỏ viết hết trên mặt, đưa nải chuối còn chưa chín màu xanh lục cồng kềnh cho bọn họ khiêng, nói: "Mấy người là tới bán manh thuận tiện cọ ăn cọ uống à?"
Bọn họ xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng đầu, chỉ có Minh Hình không tim không phổi nhất, ôm bụng nói: "Em họ, đảo chủ, tôi rất đói bụng QAQ."
Cẩu Lương & Hạ Sùng Phong:...... Thật là không thể khoanh tay đứng nhìn.
Cơm trưa còn rất phong phú, có thịt gà, cá nướng, còn có rau dại, tuy rằng khẩu phần không nhiều còn không có món chính, nhưng cũng làm thỏa mãn tất cả mọi người.
Chương Kiều Dịch nói: "Những ngày này tốt hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi, ít nhất không phải ăn sâu, cá sống. Đảo chủ, tất cả điều này đều là công lao của ngài, tiểu nhân vô cùng cảm kích, kiếp sau nhất định vì ngài làm trâu làm ngựa ——"
Cẩu Lương không chút để ý ngắt lời hắn: "Cũng không cần kiếp sau, ngay bây giờ đi. Mọi người chờ lát nữa đi cắt ít cỏ chôn những nải chuối để ủ chín, còn có củi đốt không đủ dùng, đều tự giác chút, vỏ quả phải rửa sạch, còn phải hái thêm một chút, xong rồi lại đi xem lưới đánh cá bên kia có thu hoạch được gì không."
Đám người Minh Hình ngơ ngác nghe, cuối cùng mới hỏi: "Vậy đảo chủ cậu thì sao?"
Cẩu Lương: "Thời tiết tốt như vậy, thời gian đẹp như vậy, tôi đương nhiên cùng nam thần đi ngủ trưa rồi! Đúng rồi, tốt nhất nên dùng loại cỏ an toàn phủ lên người một lần, miễn cho bị thứ gì không có mắt cắn."
Đám người Minh Hình khuất nhục và sợ hãi đầy mặt, nhìn về phía Hạ Sùng Phong, người sau nhướng mí mắt nói: "Tiểu Hố Nhi vất vả rồi, tôi ở lại bóp vai cho cậu ấy."
Cẩu Lương cười đắc ý, những người khác gần như bật khóc.
Nhưng tình huống thực tế lại là, trong lều của Hạ Sùng Phong, nam thần gối đầu lên đùi Cẩu Lương, người sau một lần nữa chốt đơn tinh dầu Phản Hồn Thảo với hệ thống, để xoa bóp đầu cho hắn.
Vẻ mặt Hạ Sùng Phong thoải mái mà không duy trì được biểu tình luôn luôn cao lãnh, hơi câu khóe miệng, lúc đầu còn có sức lực nói chuyện với cậu, nhưng sau đó không hiểu sao lại chìm vào giấc ngủ. Cẩu Lương uống một ngụm nước Phản Hồn Thảo, ngủ thϊếp đi bên cạnh Hạ Sùng Phong trên tấm đệm hơi trong lều.
======《 Sinh tồn trên đảo hoang 》 phát sóng trực tiếp thực tế ảo ngày hôm sau · giờ nghỉ trưa hoàn toàn bất đồng ↓↓======
"Có vẻ như Phong thật sự mệt rồi, đau lòng quá."
"Phong còn nói cũng phải xoa bóp cho đảo chủ, kết quả hai lần muốn giãy giụa đều bị đảo chủ ấn trở lại, cuối cùng còn chưa có 'chải lông' đã ngủ thϊếp đi rồi, thật có tình!"
"Đảo chủ yêu Phong yêu đến sâu đậm!"
"Ây ya, vừa rồi đảo chủ uống tinh dầu phải không? ( ̄﹏ ̄)"
"Hẳn là ăn được......(⊙﹏⊙)b"
"Trong thế giới của những tín đồ ăn uống, không có gì là không thể! hhhh"
"Ha ha ha, tôi quả thực không đành lòng nhìn nữ thần bọn họ khổ cực leo lên cây hái hoa quả dưới cái nắng gắt, còn phải nhặt nhánh cây cắt cỏ khô, còn phải đi đánh cá!"
"Không có đối lập sẽ không có đau thương, 23333."
"A, tư thế ngủ của Phong thật ngay ngắn."
"Ơ, đảo chủ, chân của cậu đặt ở chỗ nào vậy?!"
"Đảo chủ, tay của cậu đang làm gì thế!!"
"Buông Phong ra để tôi tới!"
"Hắc hắc, tư thế ngủ xuất thần của đảo chủ có chút đáng yêu!"
"Đây là dáng vẻ có bao nhiêu yêu thương đấy~"
Chỉ thấy đảo chủ vốn an an phận phận ngủ bỗng tay chân cùng sử dụng ôm lấy Phong, chân vắt ngang trên bụng không nói, tay còn gắt gao ôm đầu Phong. Miệng như đang nhai đồ ăn ở trong mộng, mà bên miệng cậu chính là tai của Phong, bọn họ thật sự sợ đảo chủ ngủ quên bụng đói mà ăn quàng —— Ôi trời! Đảo chủ cắn tai Phong!!!!
"Ôi, đau quá!"
"Phong tỉnh vì đau QAQ."
"Trẻ hư phải bị tét mông!!"
"Từ từ, tôi có cảm giác tôi đã chịu một đòn ngay tim!"
"Ôi ôi ôi, mấy người đam mê nói cho tôi đây không phải là ảo giác đi!!!"
"Trời ạ, Phong lại cười!!"
"Phong cười thật dịu dàng!"
"Phong một chút cũng không tức giận, còn dùng ngón tay của mình thay thế lỗ tai cho đảo chủ cắn!"
"Đảo chủ cắn ngón tay như thế thật đẹp, nhưng cậu ấy cắn chính là ngón tay của Phong, Phong của tôi a a a a!"
"Vừa muốn khóc vừa muốn cười, đây là kiểu tâm trạng phức tạp gì đây."
"Phomg thật tốt với nhóc người mới quá, tôi đi theo dõi cậu ấy một cái, o(>_<)o"
"Cùng theo dõi!"
"Tôi theo với!"
"Chẳng lẽ mọi người không có ai cảm thấy...... Đây là tình yêu sao?! (ノへ ̄,)"
"Ha ha, lầu trên, cậu tới chọc cười à?"
"Phong chăm sóc đảo chủ chính là như anh trai đối với em trai, được không!"
"Tôi càng nhìn như là chiều trẻ hư vậy, 2333."
"Anh họ Teddy sẽ ghen tị đấy!"
"Ha ha ha ha."
......
so, chính trực ngồi chờ nhóm Ong Mật bị vả mặt.
Nhưng lúc này, những người hâm mộ đáng yêu trong đội ngũ đạo diễn đã bày mưu tính kế phát sóng trực tiếp trên màn hình kép khoảng thời gian ngủ trưa ngọt ngào của đảo chủ và Phong, với cảnh những người khác đang cố gắng hết sức để kéo lưới đánh cá trước cái nắng gắt ở bãi biển một cách khổ sở, nhóm quần chúng ăn dưa tỏ vẻ: Cảm ơn đạo diễn đã dạy cho chúng tôi về nhân sinh,  ̄▽ ̄.
Sau bữa tối đơn giản, các nam thần nữ thần đã từ từ thích ứng với cường độ hôm nay vẫn giữ được một chút thể lực, đang cùng nhau trèo lên tảng đá bên cạnh doanh trại an toàn để ngắm cảnh trong đêm.
Trăng sáng sao thưa, biển trước mặt phản chiếu ánh trăng ngược, gió biển thổi qua khiến người ta quên đi mệt nhọc cả ngày, thoải mái thở dài một hơi.
Nữ thần: "Đây là phong cảnh đẹp nhất mà tôi từng thấy, còn có năm anh chàng siêu đẹp trai cấp kim cương đi cùng, nhân sinh như vậy ngàn vàng không đổi a!"
Giáo chủ Chương: "Tôi cũng đã quên buổi chiều tôi có bộ dạng gì rồi, bây giờ cảm thấy mọi thứ đều đáng giá."
Tiểu Teddy sâu kín nói: "Tôi đã quên hai ngày trước tôi có bộ dạng gì rồi,╭(╯^╰)╮."
Nói xong còn dùng đôi mắt nhỏ phi đao về phía em họ thân yêu của hắn và đảo chủ.
Đảo chủ cười tủm tỉm nhìn qua: "Anh họ, anh nhìn tôi chằm chằm như vậy cũng vô dụng, có nam thần của tôi ở đây, tôi sẽ không mua sắc đẹp của anh đâu ~"
Tiểu Teddy: "Tôi không có lấy lòng cậu!"
Phong: "Nếu anh không ở đây, em sẽ mua sao?"
"A......" Đảo chủ xấu hổ vuốt mũi, vẻ mặt chân thành, nói: "Không có, em chỉ khách sáo một chút thôi, em thề!"
Ta phong: "Ồ."
Đảo chủ: "Nam thần à nam thần, anh là điện, anh là ánh sáng, anh là thần thoại duy nhất! Em chỉ yêu anh thôi, you are my superstar!"
Phong yên lặng mà bưng kín miệng đảo chủ ——
"Hhhh!"
"Giọng ca này là cái quỷ gì vậy?!"
"Cảnh báo năng lượng cao phía trước!"
"Tai tôi bị sinh non _(:зゝ∠)_."
"Ha ha, đây không phải là khó nghe một cách bình thường đâu!"
"Tiểu Teddy đã bị sốc kìa!"
"Thầy Thành vốn dĩ đang ngủ gà ngủ gật, nghe xong giọng hát của đảo chủ, bây giờ cả người đều tỉnh táo ha ha ha!"
"Ha ha, Phong rất ghét bỏ, đảo chủ bị tổn thương ~"
"Nghe nói mỗi kẻ hát dở đều tràn ngập tự tin, thì ra là thật. →-→"
Đảo chủ kéo tay của Phong xuống, ấn trên ngực của mình, nói: "Nam thần à nam thần, anh phải tin tưởng em thật lòng!"
Phong lẳng lặng mà hít sâu một hơi, dường như lúc này mới phục hồi lại tinh thần: "...... Giọng hát hay như vậy, hình như anh đã nghe ở đâu rồi."
Các fan: Ha ha ha ha ha ha!