Bàn Long Ngoại Truyện

8.48/10 trên tổng số 132 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trần Tiểu Nhạn sau khi "chết hụt" thì nhận ra bản thân mình đã xuyên không, lại còn xuyên vào cái bộ truyện Bàn Long của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị dài mấy nghìn chương. Xuyên thì cũng xuyên rồi, nh …
Xem Thêm

Chương 17 Bạn Cùng Phòng
"Ê, ta mệt chết mất thôi, Tiểu Nhạn, Lâm Lôi, thể lực các ngươi sao mà tốt quá vậy?" Lôi Nặc thở hổn hển nói, Tiểu Nhạn và Lâm Lôi nhìn nhau nở nụ cười.

Mệt lắm sao? Nàng từ Ô Sơn trấn đi tới đây đến giờ vẫn chưa có cảm giác gì là mệt mỏi. Đây hẳn là thành quả của cuộc huấn luyện chiến sĩ.

"Thôi các ngươi về chỗ ở của các ngươi đi, ta cũng về nơi của ta đây" Nàng chỉ tay vào cái đơn môn độc viện bên cạnh. Lúc trước nàng cứ nghĩ nơi này sẽ giống như mấy phòng ký túc xá mà nàng từng biết ở kiếp trước, nhưng không hề.

Bước vào độc viện số 1988, bên trong có ba ngươi đang nhàn nhã ngồi uống trà, đàm luận với nhau, gôm một nam hai nữ.

"Ha ha, ta nói mà, là một tiểu huynh đệ, chúng ta coi như thế trận cân bằng" vị thiếu niên duy nhất cười phá lên, đứng lên, giơ tay hướng về phía nàng chào "Huynh đệ, xin chào, ta là Lỗ Ân, năm nay ta 10 tuổi, đến từ Thần Thánh Đồng Minh. Huynh đệ, ngươi tới khiến ta thật cao hứng" Hắn vừa nói vừa thân thiết đi tới kéo tay nàng.

"Lỗ Ân, coi như ngươi gặp may" một nữ hài như hoa như ngọc che miệng cười "Xin chào, ta là Gia Âm, 9 tuổi, bên cạnh là La Hoa, tiểu muội nhỏ nhất 8 tuổi, chúng ta đều đến từ Ngọc Lan Đế Quốc."

"Xin chào" La Hoa cười bẽn lẽn, gương mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên.

Ngọc Lan đế quốc tại Ngọc Lan đại lục là đế quốc cổ xưa nhất, tại năm đầu tiên của Ngọc Lan đại lục, Ngọc Lan đế quốc nhất thống cả Ngọc Lan đại lục, sau đó theo thời gian trôi qua, cả Ngọc Lan đại lục phân tranh không ngừng, Ngọc Lan đế quốc cũng dần bị phân liệt.

Cho tới bây giờ, Ngọc Lan đế quốc chỉ là một trong tứ đại đế quốc.

Nhưng cho dù như thế, Ngọc Lan đế quốc vẫn là đế quốc có kinh tế mạnh mẽ nhất, đồng thời cũng có rất nhiều ma pháp sư. Ma pháp Học viện của Ngọc Lan đế quốc chỉ xếp dưới Ân Tư Đặc học viện mà thôi.

Trần Tiểu Nhạn gật đầu "Ta là Tiểu Nhạn, 9 tuổi, ta ở Phân Lai vương quốc"

"Vậy là phòng chúng ta cũng đông đủ rồi, bất quá..." Lỗ Ân nhìn Tiểu Nhạn với ánh mắt quái dị "Tiểu Nhạn ngươi thật biếи ŧɦái, ta đã điều tra rồi, ngươi cư nhiên là tam hệ siêu đẳng, tinh thần lực cũng siêu đẳng, quá mức biếи ŧɦái" Hắn giơ ngón cái lên.

"Bất quá ngoài ngươi cũng xuất hiện thêm hai nhân vật biếи ŧɦái khác, là Lâm Lôi và Địch Khắc Tây, đặc biệt là Địch Khắc Tây, tinh thần lực của hắn gấp 68 lần bạn bè cùng trang lứa, gấp 30 là siêu đẳng, ta nghĩ tinh thần lực hắn phải là siêu siêu đẳng" Lỗ Ân cảm thán.

Tiểu Nhạn cười cười.

"Tiểu Nhạn, con tiểu miêu trên vai ngươi có phải ma thú Tam Nhãn Linh Miêu không? Ta có thể ôm nó không?" La Hoa tò mò hỏi, nàng thực muốn vuốt ve bộ lông trắng muốt kia.

Tiểu Nhạn chỉ cười gật đầu.

"Oa, Tiểu Nhạn, ngươi thực lợi hại, ta cũng muốn có một ma thú như vậy. Ta có linh hồn quyển trục, bất quá không có biện pháp làm ma thú thuần phục " Lô Ân lắc đầu.

Trần Tiểu Nhạn cả kinh. Cỏ được ma thú quyển trục không phải dễ dàng gì, người bình thường không thể mua được.

"Bộ lông mềm mại này, thật dễ chịu quá" La Hoa không ngừng vuốt tới vuốt lui Tiểu Bạch. Con vật ban đầu tỏ vẻ dễ chịu khoan khoái, một lúc sau không chịu được nữa, liền giương ánh mắt cầu cứu nên nhìn Tiểu Nhạn. Nàng phì cười, làm lơ đi ánh mắt đáng thương kia. Đáng đời! Coi như trả thù vụ ngươi cắn ta.

"Kia chúng ta lần đầu gặp nhau đã thân thiết như vậy, tối nay để ta mời." Lô Ân vỗ ngực nói.

"Hắn có ma tinh tạp, dĩ nhiên phải trả tiền rồi" Gia Âm hi hi cười

"Ma tinh tạp?" Tiểu Nhạn kinh ngạc nhìn Lỗ Ân, "Ma tinh tạp này, chính là hệ thống 'Tứ Quốc Kim Hành' (tiền tệ tứ quốc) do tứ đại đế quốc cùng nhau thiết lập và quản lý. Nghe nói ai muốn mở ma tinh tạp thì thủ tục phí phải mất đến một trăm kim tệ đấy."

"Chính xác." Lỗ Ân đối với việc này rất rõ ràng, "Ma tinh tạp ngay từ đầu tối thiểu tồn trữ cũng đến một ngàn kim tệ rồi"

Thật là giàu có a! Tiểu Nhạn thầm than, nàng một năm được cấp cho 100 kim tệ, nhưng thưc ra cũng đủ rồi, dù sao bình dân thông thường khổ cực một năm mới có hai đến ba mươi kim tệ mà thôi.

"Mọi người đến giờ còn không có ý định đi thăm quan trong Ân Tư Đặc Học viện sao? Bây giờ chúng ta đi đến các nơi dạo chơi cho thêm phần quen thuộc, thế nào?" Gia Âm đứng bên cạnh cười nói.

Ân Tư Đặc Học viện rất cổ kính, các loại kiến trúc cổ đại có đến mấy ngàn năm lịch sử, một số ít kiến trúc đổ đã được giới thiệu qua.

Một đại nhân vật nào đó đã từng nghiên cứu qua về vấn đề này.

Mấy ngàn năm qua, Ân Tư Đặc Học viện cũng bồi dưỡng xuất ra vài Thánh vực cường giả, so với cửu cấp cường giả thì mạnh hơn nhiều.

Nhỏ nhất tám tuổi, lớn nhất mới mười tuổi, bốn người trong lòng hoài niệm kính trọng nhìn tiểu sử của một số ít danh nhân, đặc biệt xem đến sự tích cuộc đời của Thánh vực cường giả, trong lòng nhiệt huyết càng mênh mông. Mỗi người đêu có giấc mộng chính mình đến một lúc nào đó có thể trở thành Thánh vực cường giả.

Từ ký túc xá 1988, bốn người mang theo Tiểu Bạch hung hăng đi dạo học viện một phen, đối với học viện đã hiểu rõ được đôi chút, buổi tối ngày hôm đó bốn người cùng dừng chân tại khu vực cách không xa một tòa hào hoa tửu điếm chẳng hề kiêng dè ăn uống một phen, nhưng chỉ dám uống nước hoa quả mà thôi.

Ngày tiếp theo, ngày 9/2, là thời gian khai giảng chính thức.

Ngày hôm nay cũng không cần phải lên lớp, ngày 10/2 mới chính thức đi học, ngày 9/2 bất quá là đến học viện nghe lời khuyên bảo của lãnh đạo học viện, nhóm người này nhỏ nhất sáu tuổi, lớn nhất mới mười hai tuổi đúng một trăm đứa nhỏ đực mặt ngồi trong phòng học, bọn họ đối với lời thoại và thân phận của vị lãnh đạo học viện cũng không rõ ràng lắm, đám nhỏ ở phía dưới ngủ gà ngủ gật, đợi được khai học nghi thức chấm dứt, cả đám mới vui sướиɠ rời đi.

Cơm tối qua đi, giữa đình viện 1988 đặt 4 cái ghế, bốn huynh đệ tỷ muôi đang đàm luận với nhau về chương trình học.

"Thực sự là cũng thoải mái a, mỗi hệ học một lớp,ôi, Tiểu Nhạn là tam hệ, hắn phải học tới ba lớp" Lỗ Ân cảm thán than vãn, "Bất quá Ân Tư Đặc Học viện cũng thực sự là thoải mái, cái lớp học này muốn đi học thì đi, không muốn đi cũng được."

Trần Tiểu Nhạn cười đáp "Chớ chủ quan, học viện mặc dù không có nhiều yêu cầu, nhưng hàng năm đều có một lần thi kiểm tra thực lực. Chỉ khi thực lực tăng lên một bậc mới được chuyển tới cấp bậc cao hơn. Nếu không thực sự khổ tu, ngươi chuẩn bị tại Ân Tư Đặc Học viện ở lại một trăm năm sao? Hơn nữa Ân Tư Đặc Học viện có quy định, ở đây sáu mươi năm không đạt đến lục cấp ma pháp sư, sẽ bị trục xuất khỏi trường học."

"Trục xuất khỏi học viện?" Lỗ Ân trừng mắt "nếu ta bị trục xuất khỏi học viện, gia gia ta không chừng sẽ đánh nát cái mông của ta đó". Bị Ân Tư Đặc Học viện trục xuất, danh tiếng đó thực sự nghe quả không hay chút nào. Chắc không có ai muốn thừa nhận điều đó. Dù sao có thể trúng tuyển cũng đã chứng minh rằng có tư chất.

"Ngày mai đã bắt đầu đi học rồi, không biết tiêu chuẩn sư phụ ở đây thế nào"Tiểu Nhạn khẽ nói.

Nàng vốn đang theo học Địa hệ với Đức Lâm Gia Gia, nhưng Đức Lâm Gia Gia lại không thể đi quá xa Bàn Long giới chỉ. Bất quá hẳn là sẽ có biện pháp, chỉ là không biết lớp Phong hệ và Hỏa hệ như thế nào.

Ngày đã dần dần tối, mà trong viện tử túc xá 1988 Ân Tư Đặc Học viện vẫn có bốn đứa nhỏ rôm rả nói cười.

Bình Luận (2)

  1. user
    Nguyen Hoa (12 tháng trước) Trả Lời

    Truyện hay quá

  2. user
    Sistine (1 năm trước) Trả Lời

    Hay

Thêm Bình Luận