Chương 10.1

Hôm sau khi đi học, Hà Tây cố tình đi đến lớp 18, nơi Thẩm Túc Bắc học để tìm anh.

Đó là trước tiết tự học buổi sáng, đa số các bạn học đều vừa đến, trong lớp ồn ào ầm ĩ, cậu mới đến cửa lớp của Thẩm Túc Bắc đã nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp động lòng người quen thuộc đang đứng chờ ở cửa.

Có vẻ không chỉ mình cậu là không cam lòng khi bị cho leo cây.

Lúc này Đinh Hương đang đứng đợi ở cửa lớp 18.

Dù hôm nay mặc đồng phục nhưng hiển nhiên cô vẫn ăn mặc rất cẩn thận, mái tóc ngắn màu nâu gợn sóng được chải thành búi nửa đầu tinh tế, trên đó còn kẹp một chiếc kẹp tóc nhỏ nhiều màu sắc, áo đồng phục được cuộn lên lộ ra bắp tay nuột nà, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng, đang kéo một bạn nữ lớp 18 hỏi: “Thẩm Túc Bắc đâu? Sao tớ không thấy cậu ấy ở đâu?”

“Thẩm Túc Bắc vẫn chưa tới, cậu ấy luôn không đến tiết tự học buổi sáng, có khi tiết một tiết hai vẫn chưa đến, chẳng qua tiết ba có bài kiểm tra, là của chủ nhiệm lớp nên chắc chắn cậu ấy sẽ không vắng mặt, nếu không thì tiết ba cậu lại đến tìm thử? Hoặc là khi nào cậu ấy đến thì tớ gọi cậu.”

Bạn nữ kia đứng ở cửa nói chuyện với Đinh Hương.

Sắc mặt Đinh Hương không tốt lắm: “Bình thường mấy giờ cậu ấy đến?”

Có vẻ như bạn nữ kia thấy chắn ngay cửa nói chuyện không tốt lắm nên đã bước ra ngoài, nắm tay Đinh Hương nói chuyện: “Bình thường thì tiết đầu, có lẽ cậu ấy lười dậy, à đúng rồi, không phải hôm qua cậu hẹn cậu ấy à, cậu ấy có đến không?”

Đinh Hương cúi thấp đầu không nói gì, trông có vẻ đã chịu tổn thương, buồn rầu nói: “Cậu ấy không đến.”

Bạn nữ vội vàng an ủi: “Có thể cậu ấy có chuyện đột xuất, ài, cũng có thể là cậu ấy vốn không đọc thư tình kia chăng? Ai da, cậu đừng có lo, chờ khi nào cậu ấy đến thì hỏi.”

Đinh Hương thở dài, nhưng cũng qua mấy giây thôi cô đã lấy lại tinh thần, kéo tay bạn nữ nói: “Đúng rồi, cái cậu Cương Tử của lớp các cậu á, cậu mời được chưa? Tối nay là sinh nhật tớ, dù thế nào đi nữa, nhất định phải khiến cậu ta kéo Thẩm Túc Bắc đến!”

“Cậu cứ yên tâm.” Bạn nữ nói: “Đã mời từ sớm rồi, cậu… Chuẩn bị xong chưa?”

“Đã sẵn sàng hết rồi.” Đinh Hương nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tớ sẽ khiến Thẩm Túc Bắc có đến mà không có về! Dám đùa tớ, đúng là muốn chết mà!”

Hà Tây đứng bên cạnh nghe lén được không ít, nghe xong chỉ cảm thấy rùng mình.

Chị hai à, tính toán nhiều như vậy mà cuối cùng cũng chỉ được có thế!

Hà Tây còn muốn nghe những lời nói nhỏ còn lại của Đinh Hương cùng bạn nữ kia, nhưng trên hành lang chỉ có mấy người, bạn nữ kia cũng nhìn về phía Hà Tây mấy lần, tốt nhất không nên tiếp tục nghe lén nữa, cậu cũng không quen ai trong lớp 18, cuối cùng chỉ có thể quay về lớp.

Nhưng trên đường quay về lớp, Hà Tây quay đầu nhìn về phía Đinh Hương mấy lần.

Tiệc sinh nhật…

Cái cô nàng Đinh Hương này quá cố chấp, dáng người đẹp mắt, là thật lòng thích Thẩm Túc Bắc, lỡ như Thẩm Túc Bắc bị chân tình của cô lay động, hai người họ thật sự đến với nhau thì phải làm sao bây giờ?

Nếu thật sự ở cùng một chỗ thì Hà Tây cũng không biết khóc như nào.

Bạn học Đinh, từ bỏ sớm chút đi, hai người thật sự không có kết quả tốt đâu!

Nghĩ vậy, Hà Tây ưu sầu đi thẳng về lớp, cực kỳ ủ rũ học xong tiết tự học buổi sáng, sau khi xong tiết tự học thì lo lắng đi ra ngoài, định quay lại lớp 18 tìm xem Thẩm Túc Bắc có đến không. Cậu phải nghĩ cách gặp Thẩm Túc Bắc trước Đinh Hương, nhưng chưa kịp đến được lớp 18 thì cậu đã bị người khác cản lại.

“Thẩm Túc Bắc nhờ cậu gửi lời cho tớ?” Trên hành lang trường học, Hà Tây nói chuyện với bạn học của Thẩm Túc Bắc là Vương Chu: “Cậu ấy bảo cậu nói gì với tớ?”