Chương 22: Không cho ăn à, thì cứ ăn thôi

"Thật sự muốn anh đeo một sợi dây xích, hoặc là trên người treo một cái bảng hiệu tượng trưng cho việc anh chỉ thuộc về em."

Sau khi kết thúc cái hôn sâu, Trình Ấu thở hổn hển nói lên tiếng lòng, bạn trai quá mức xuất sắc khiến cô không có cảm giác an toàn.

"Không phải đã đeo rồi sao." Phó Cẩn cầm lấy tay trái của Trình Ấu, tỏ ý cô hãy nhìn chiếc nhẫn, lại ở phía trên hôn một cái, "Hoặc là chúng ta ở trường học "tùy ý" một chút?"

Ông trời chắc chắn, cái tùy ý ở đây không thể nào là tùy ý bình thường, Trình Ấu cũng ngày càng quen thuộc với sự không đứng đắn của Phó Cẩn.

"Đối với anh, làm sao dám tùy ý? Không cẩn thận bị ăn rồi làm như nào? Em còn chưa đủ trơn đâu."

Phó Cẩn ánh mắt sáng quắc hướng tới đoàn thịt xinh xắn, nói nhỏ, "Đúng là có chút không trơn."

"Anh...Hừ không cho anh ăn." Nói xong, hai tay Trình Ấu vòng quanh ngực che đi một mảng xuân sắc, chỉ là hạ thân còn đang quấn chặt bên hông Phó Cẩn."

"Không cho ăn á, thì vẫn ăn thôi." Phó Cẩn vừa nói trụ thịt căng phồng vẫn hướng lên chọc chọc.

Bên trong sân hồ bơi rộng lớn, chỉ có tiếng nước chảy như có như không thỉnh thoảng vang lên, đang lúc kẹp thiếu nữ mê người thở gấp, khiến cho không gian buồn tẻ này tăng thêm một chút màu sắc.

Hai người dù ngâm mình trong hồ bơi, cũng vẫn cảm thấy cơ thể nóng như lửa đốt đạt đến mức cao nhất, thậm chí ngay cả không khí cũng trở nên thật mỏng manh.

Phó Cẩn ôm Trình Ấu, hạ thể đặt ở bắp chân quyến rũ, có thể mạnh mẽ va chạm, theo tình triều liên tục đánh tới lên tiếng, "Thật trơn."

Chú ý của toàn bộ cơ thể đặt trên trụ thịt cứng rắn như sắt, Trình Ấu bám lấy người Phó Cẩn, đôi chân mềm mại đang kịch liệt mô phỏng theo hình thức giao hợp mãnh liệt.

Đôi mắt ướŧ áŧ nhìn khuôn mặt Phó Cẩn, ánh mắt rời rạc nhỏ giọng ngâm nga, "Không còn sức nữa... A Cẩn...ừ a... nhột quá..."

Vui sướиɠ trong hồ bơi cuối cùng cũng vẫn không thể tiến đến một bước cuối cùng, thậm chí hạ thân Phó Cẩn vẫn cứng rắn nhưng vẫn trực tiếp ôm Trình Ấu rời khỏi bể bơi.

Mặc dù đã định cứ ở nơi này cùng Trình Ấu "tùy ý chơi đùa", nhưng anh là một người sạch sẽ, anh vừa nghĩ tới mình bắn ra ở nơi này, trên người bọn họ cũng sẽ dính một ít phân tử tϊиɧ ɖϊ©h͙, suy nghĩ một chút Phó Cẩn liền cảm thấy toàn thân khó chịu.

Chủ yếu bởi vì ở đây còn là một nơi công cộng, nếu là nhà tắm, chơi thế nào cũng được.

Trình Ấu lười biếng nằm ở trong ngực Phó Cẩn, tự mình hưởng thụ mùi vị người đàn ông của cô. Hai người đều mặc áo choàng tắm màu trắng, nhưng như vậy khiến cho cô cảm nhận ngay được l*иg ngực nóng bỏng dưới lớp áo, và cả hơi nóng căng phồng của cái địa phương nào đó.

Một cái khác khiến Trình Ấu yên tâm là, hiếm thấy thời gian này mà thang máy và hành lang lại không thấy một bóng người, lập tức thoải mái vùi trong ngực Phó Cẩn hát khẽ một bài hát không có giai điệu.

"Tắm nhé rửa nhé tắm rửa thôi ~ cục cưng "tϊиɧ ɖϊ©h͙" không thể thiếu được, tùy lúc tùy nơi uống một chút nha, tinh thần thoải mái dễ chịu cán bộ chân a~!

(cục cưng huần hòe )

Thời điểm nghe được hai chữ nào đó, vẻ mặt Phó Cẩn hứng thú nhíu mày, đúng là một vật nhỏ nghịch ngợm...

Đèn hành lang mờ nhạt bao trùm lên bầu không khí mập mờ, Phó Cẩn cũng không lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy rồi đồn đãi bậy bạ. Trong suy nghĩ nào đó, anh còn hy vọng có thể ở trước mặt mọi người mà show ân ái các loại, chỉ là ngại Dữu tử "da mặt mỏng", ở trước mặt người khác không thể có hành động gì.

Trình Ấu đương nhiên không biết suy nghĩ của Phó Cẩn, theo nhìn nhận của cô, người mến mộ của Phó Cẩn quá nhiều, cô cũng không muốn những năm tháng tiếp theo phải sống trong sự bàn tàn của người khác.

Vì thế, khi có một người yêu "vạn người mê", nhất định phải có một da mặt làm bằng sắt, vẻ mặt than điển hình.

Phó Cẩn vừa mới đặt Trình Ấu lên giường, liền nói một tiếng "Chờ một chút" , sau đó xoay người vào nhà vệ sinh. Không lâu sau, bên trong vang lên tiếng rên mơ hồ.

Thế nào lại vậy? Dám không cần cô?! Quả nhiên thân thể cô thật không quá quyến rũ...

Trình Ấu quệt miệng suy nghĩ miên man, ở trên giường lộn mấy vòng, áo choàng tắm cũng bị kéo lộn xộn, như một con cá bóng mượt nằm ở trên thớt.

Dùng hết các loại phương pháp để dập lửa Phó Cẩn khi bước ra chính là thấy hình ảnh kí©h thí©ɧ này, dưới thân lại bắt đầu khó chịu.

Trên người đột nhiên bị drap trải giường quấn quanh, Trình Ấu lộ ra đôi mắt to tròn đen láy mê mang nhìn chằm chằm Phó Cẩn, nét mặt tỏ vẻ thắc mắc.

"Thời tiết lạnh, không muốn em khỏa thân." Đây là lừa gạt ai hả? Bây giờ là mùa hè.

Trình Ấu ngồi dậy, chiếc chăn từ từ tuột xuống đôi tay nhỏ bé ôm lấy mặt Phó Cẩn, "Anh có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp... À không là lần thứ hai, câu thứ hai mà em nói với anh là gì?"

"Có thể để cho tôi ôm một lát hay không?" Phó Cẩn có vẻ chần chờ nói.

" Dĩ nhiên có thể." Trình Ấu nở nụ cười như ý hai tay nhẵn bóng ôm lấy nam sinh mà cô vô cùng ái mộ. "A cẩn, thật ra thì em chỉ muốn luôn luôn ôm anh thôi, chỉ cần ở bên cạnh anh, cảm thấy thế giới dường như cũng thay đổi tốt đẹp hơn." Nói xong cũng không biết ngượng vùi đầu vào vai Phó Cẩn, "Thật là xấu hổ..."

Tay Phó Cẩn chạm vào phần lưng bóng loáng của Trình Ấu, không nhịn được thở dài một tiếng, "Em thật đúng là để cho anh vừa yêu vừa hận."

"Hận?" Nghe được cái từ này, Trình Ấu lập tức quay đầu chớp chớp mắt

"Hận em luôn là để cho anh... Không kiềm được." Phó Cẩn nói xong trên mặt liền hiện lên nét ngượng ngùng.

Sao lại đáng yêu như thế? Trình Ấu ngược lại là cười thật vui sướиɠ, Phó Cẩn luôn bỡn cợt dáng vẻ lúc này đúng là hiếm thấy.

"Không cho cười, ngủ." Dứt lời, Phó Cẩn hơi xấu hổ ôm lấy tiểu nữ đang cười run rẩy cả người rúc vào trong chăn.

Trình Ấu nín cười, cắn một ngụm lớn trên cánh môi của Phó Cẩn, cười híp mắt bảo: " A Cẩn nhà mình thật sự là... Ừ, rất đẹp trai."Được được được, em không cười.

Phía dưới da thịt bóng loáng, bàn tay Phó Cẩn vô thức quyến luyến trên đó, cởϊ áσ choàng tắm ném xuống chân giường, hai cổ thân thể lần nữa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đối nhau, quấn quanh thật chặt.

Nhưng mà lần này Phó Cẩn chỉ là thở dài, "Đi ngủ."

"Ừ." Trình Ấu nhắm mắt lại, cô biết anh tốt biết bao nhiêu, anh cố gắng khắc chế cô nhất định sẽ báo đáp anh thật tốt.

Vùi đầu ở trong l*иg ngực cô quyến luyến vạn phần, rất nhanh liền tiến vào ngủ.

So sánh với anh, Phó Cẩn ngược lại có chút mất ngủ, hạ thể phồng trướng làm anh đau.

P/s: chưa kịp beta gì đâu mng ơi :( có lỗi vui lòng bỏ qua. *ngáp* tui ngủ đây.