Lâm Chính bị bạn cùng lớp tung tin hối lộ giáo viên. Vụ việc này gây chấn động không ít. Nhưng vì Lâm Chính không đi học, nên khi biết chuyện, sự việc gần như không thể cứu vãn.
Sau đó, Lâm Chính được mời quay lại trường để giải quyết sự việc, khi cậu đi khỏi, Tạ Tư Dĩnh không hề biết chuyện đó. Gần đây cô bận trốn Lâm Chính, thậm chí có tin tức mượn về ký túc xá để kiểm tra, hơn nữa Tạ Tư Dĩnh hầu như không lên mạng xem tin tức, nên cô ấy chưa biết chuyện này là điều đương nhiên.
Lúc cô biết, toàn bộ học sinh giao lưu đều chuẩn bị rời trường.
Mới đầu khi biết chuyện, cả người cô như bị sét đánh, ánh mắt đầy vẻ không tin. Nhưng Tạ Tư Dĩnh hoàn toàn tin tưởng vào Lâm Chính, cô chắc chắn rằng Lâm Chính sẽ không bao giờ làm những chuyện này.
Cô nóng lòng muốn minh oan cho Lâm Chính, nhưng khi đi tìm Lâm Chính, lại phát hiện cậu đã rời đi. Cô liền liên hệ với cậu trên WeChat và gửi tin nhắn cho cậu, nhưng không nhận được phản hồi. Không còn cách nào khác, cô đành đi tìm Ngũ Vũ Văn, cô rất muốn biết rốt cuộc hiện giờ Lâm Chính ra sao.
Thật không may, Ngũ Vũ Văn cũng không thể liên lạc được với Lâm Chính. Điều duy nhất cậu biết là Lâm Chính không phải cố ý muốn cắt đứt liên lạc với Tạ Tư Dĩnh, nhưng không ai liên lạc được với cậu cả. Về việc này, Tạ Tư Dĩnh không hề vui vẻ chút nào, lúc này cô chỉ muốn người đó thường xuyên nhắn tin lại cho mình thay vì mất liên lạc như hiện tại.
Thậm chí, Tạ Tư Dĩnh còn đến trường để tìm Lâm Chính, nhưng tất cả đều vô ích.
Tạ Tư Dĩnh cũng bắt đầu điều tra vấn đề này với sức mạnh yếu ớt của mình. Một tuần trôi qua, ngay cả hai người bạn cùng phòng không về ký túc xá cũng thường xuyên cũng nhận thấy sự thay đổi rõ ràng của Tạ Tư Dĩnh, liền hỏi cụ thể La Bình: “ Có phải Tạ Tư Dĩnh gặp chuyện gì không?”
Câu hỏi này không hề hiếm trong tuần này. Nhiều người trong lớp đến hỏi câu hỏi tương tự. Tạ Tư Dĩnh là một trong những học sinh giỏi nhất chuyên ngành, với điểm số cao, ngoại hình đẹp, gia cảnh tốt, cô đã nhận được rất nhiều sự chú ý kể từ khi nhập học.
Sau một thời gian dài bị đối xử lạnh nhạt, nhiệt huyết của những người này đã phai nhạt đi rất nhiều. Đồng thời, ai cũng biết tính cách của Tạ Tư Dĩnh trong trẻo lạnh lùng, trên người luôn tồn tại một rào cản không thể giải thích được, giống như cách biệt với thế giới, ở một mức độ nào đó, cô là một người vô cùng lạnh lùng.
Vì vậy, họ rất ngạc nhiên khi thấy Tạ Tư Dĩnh, người đang điều tra mọi thứ như một kẻ điên. Dần dần, họ cũng cảm thấy Tạ Tư Dĩnh không lạnh lùng lắm.
Bên kia, sau khi đã điều tra, Lâm Chính mới bật điện thoại di động để kiểm tra. Khi nhìn thấy tin nhắn từ Tạ Tư Dĩnh, cậu hơi nhướng mày, hóa ra cô ấy không hề thờ ơ, ngược lại, cô rất biết cách quan tâm.
Lâm Chính cảm thấy việc này dường như không đến nỗi không thể chấp nhận được, dù sao thì nó cũng đã phá vỡ khoảng cách giữa hai người họ.
Cậu vừa nhắn tin với Tạ Tư Dĩnh, nghĩ rằng cô sẽ yên tâm hơn khi thấy tin nhắn của mình, nhưng khi câu vừa nhắn, Tạ Tư Dĩnh liền hỏi: “Bây giờ cậu đang ở đâu?”
Lâm Chính ngoan ngoãn trả lời từng câu hỏi của Tạ Tư Dĩnh.
Sau bao nhiêu ngày lăn lộn, cuối cùng cậu cũng giải quyết được vấn đề. Về chuyện này, Lâm Chính chắc chắn sẽ tự mình xử lí được, vậy nên cậu mới không nói cho Tạ Tư Dĩnh, để tránh làm cô lo lắng.
Cuối cùng việc này cũng kết thúc, tinh thần căng thẳng mấy ngày nay của Lâm Chính cũng được thả lỏng, cậu liền trở về ký túc xá nghỉ ngơi, đồng thời xoa dịu cơ thể mệt mỏi trong thời gian qua.
Lúc tỉnh dậy thì trời đã về đêm, cậu cảm thấy đói. Mấy ngày nay phải phối hợp điều tra, tuy rằng cậu không có làm chuyện đó, nhưng hàng ngày bị điều tra như vậy, tinh thần cũng không tốt, ăn không ngon, ngủ không yên.
Hiện tại mới thấy đói. Nên nhanh chóng rời giường, dọn dẹp qua, chuẩn bị đi ăn cơm.
Bất chợt thấy Tạ Tư Dĩnh ở cổng trường. Cậu không thể tin vào mắt mình, thậm chí còn tưởng rằng mắt mình có gì đó không ổn nên dụi dụi mạnh.
Cuối cùng khi biết đây là sự thật, tâm trạng trở nên vui vẻ. Lâm Chính nhìn nhận rằng cậu không phải là người dễ cười, nhưng khi Tạ Tư DĨnh xuất hiện, thực sự khiến cậu cảm thấy hạnh phúc trong lòng, hóa ra Lâm Chính cũng là một người dễ vui.
Lâm Chính cố nén khóe miệng, giả bộ bình thường, đi về phía Tạ Tư DĨnh.
Tạ Tư Dĩnh không ngờ lại gặp cậu ở cổng trường, Tạ Tư Dĩnh thấy người mà cô đã lo lắng cả tuần nay, cô mới yên tâm, có lẽ Tạ Tư Dĩnh không ngờ Lâm Chính trong lòng cô lại quan trọng như vậy, hiển nhiên, cân nặng của cậu luôn không thể bỏ qua.
Cô quan sát Lâm Chính từ trên xuống, may thay, có vẻ cậu không bị ảnh hưởng lớn, nhưng gầy hơn, hơn nữa tâm trạng cậu ấy rất tốt. Lúc này, Tạ Tư Dĩnh mới nhận thức được Lâm Chính đang dần tiến về phía cô.
Mặc dù Tạ Tư Dĩnh cảm thấy rằng cả hai vẫn còn “người này tránh người kia”, nhưng khi thấy Lâm Chính, cô nóng lòng muốn Lâm Chính chia sẻ tài liệu thu thập được, cô không còn thời gian để quan tâm đến họ. Tạ Tư Dĩnh muốn giúp cậu.