Chương 1: Tôi thật sự có bạn gái

[Ngày 5 tháng 9 năm 2024, trên đường Long Đằng xảy ra một vụ tai nạn ô tô nghiêm trọng. Một chiếc xe đầu kéo sơ mi rơ moóc hạng nặng bị mất lái và bị lật do chở quá tải và chạy quá tốc độ. Vụ tai nạn khiến 1 người chết và 1 người bị thương. Hiện các cơ quan có liên quan đã mở cuộc điều tra về vụ tai nạn.][Tin tức: Đội tuyển bóng đá quốc gia đã thua đội Nhật Bản 0:7 ở vòng sơ loại World Cup...]

Tại sảnh Mẫu Đơn ở lầu tây Nhạc Thương, Trang Hiểu dứt khoát tắt TV trên tường, sau đó cúi đầu gắp một miếng gà cay bỏ vào miệng.

"Thật đáng tiếc cho đội tuyển bóng đá quốc gia! Ai cũng biết là không thể thắng, nhưng ai ngờ chúng ta lại có thể thua nhiều như vậy! Thôi bỏ đi, càng nói càng bực mình thêm." Đổng Trạch Vũ , một người đàn ông béo đầu bẹt với ly bia ngồi bên cạnh nghiến răng nghiến lợi, "Cái đám người lái xe ô tô lớn đó thực sự là những kẻ điên, tối hôm đó khi tớ đang trên đường về nhà, dừng đèn đỏ, thì đột nhiên có một chiếc ô tô lớn lao tới từ phía sau. May mà tớ phản ứng kịp, bẻ lái! Nếu không thì bây giờ đã về chầu trời rồi!"

Trang Hiểu ngẩng đầu, hơi nhíu mày tiếp lời: "Sư phụ à, cậu là cảnh sát không lẽ không kiểm soát được sao?"

Đổng Trạch Vũ là bạn cùng lớp của Trang Hiểu từ tiểu học đến trung học, sau đó thi vào trường cảnh sát, sau khi tốt nghiệp trải qua kỳ thi sát hạch để trở thành cảnh sát.

Anh chàng này cao lớn và vạm vỡ, thậm chí trông có hơi béo, vẻ mặt có chút nham hiểm do nghề nghiệp nên Trang Hiểu và những người bạn khác đã đặt cho cậu ta một biệt danh - Đổng Thái Sư.

“Biển số của người này ở ngoài thành phố, hơn nữa tớ là công an xã, làm sao mà kiểm soát được?” Đổng Thái Sư đặt ly rượu xuống, bĩu môi nói: "Mà này, hôm nay sao tốt bụng mời tớ đi ăn tối vậy? Cậu trúng số à?"

Trang Hiểu đột nhiên cười rạng rỡ: “Nói cho cậu biết hôm nay là ngày kỷ niệm một tháng tớ và bạn gái yêu nhau?”

"Không, bằng hữu." Đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh của Đổng Trạch Vũ đột nhiên mở to, “Cậu thực sự có bạn gái à? Tớ tưởng cậu đang nói đùa!”

"Tớ đùa cậu làm gì?." Trang Hiểu cười tươi, khuôn mặt tràn ngập sự chua chát của tình yêu.

Đồng Trạch Vũ: "Cô ấy có đẹp không?"

Trang Hiểu gật đầu.

Đổng Trạch Vũ: "Dáng người rất tuyệt?"

Trang Hiểu tiếp tục gật đầu.

Đổng trạch Vũ: "Cậu bị viêm phế quản, cô ấy hàng ngày giúp cậu sắc thuốc bắc, thậm chí còn chuẩn bị sẵn thuốc xịt cho cậu?"

Trang Hiểu vẫn gật đầu.

Đổng Trạch Vũ: "Cô ấy cũng rất dịu dàng và giỏi nấu ăn. Cô ấy rất quan tâm đến cậu, nhà cô ấy giàu có, cô ấy không muốn cậu tặng quà, xe hơi hay nhà. Hai người là mối tình đầu của nhau à?"

Lần này Trang Hiểu không gật đầu, nhưng khóe anh ấy đã nhếch lên gần đến mang tai. "Tớ đã nói cậu là bạn thân của tớ, và sẽ giới thiệu cô ấy với bạn bè của mình. Tớ đã mời và cô ấy sẽ sớm đến đây."

“…Tớ dám chắc rằng cậu mời tớ đi ăn tối chỉ để khoe khoang.” Đổng Trạch Vũ nghiến răng nghiến lợi một lúc rồi lại chuyển sang chế độ buôn chuyện, “Cậu có ảnh nào của chị dâu không?”

"Chắc chắn là có rồi, chúng tớ đã yêu nhau từ một tháng trước. Tớ đã chụp một bức ảnh chung khi tụi tớ xác định mối quan hệ."

Khi Trang Hiểu lấy điện thoại ra, lại nghe thấy câu hỏi tầm phào của Đổng Trạch Vũ: “Chị dâu của tớ tên gì?”

"Tên cô ấy là..." Trang Hiểu sửng sốt một lát, lời vừa đến miệng nhưng anh lại không thể nhớ nổi.

Vì vậy anh ta cong môi nói: "Tớ còn chưa hỏi, khi nào cô ấy đến sẽ hỏi."

"Người yêu của mình mà không biết tên? Cậu đừng có nói dối." Đôi mắt nhỏ của cảnh sát Đổng đột nhiên trở nên sắc bén.

"Làm sao có thể? Chúng tớ quen nhau đã lâu, cùng nhau thuê nhà, cô ấy còn cùng tớ về nhà gặp bố mẹ!"

Trang Hiểu vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở album ảnh: "Nhìn này! Đây là ảnh chụp mặt mộc không có filter hay make up đâu đấy"

Nghe Trang Hiểu nói, Đổng Trạch Vũ ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng mong muốn buôn chuyện lại nổi lên.

Cậu ta dùng mông trượt đến bên cạnh Trang Hiểu, nghiên người xem ảnh. Nhưng sau khi xem ảnh, cậu ta lại khẽ cau mày: “Ảnh chụp không rõ nét gì cả, mặt chị dâu này cũng mờ quá.”

Trang Hiểu nhìn xuống màn hình điện thoại, trong bức ảnh là một con đường vắng trong công viên, bên trên là bầu trời xanh và những đám mây trắng, Trang Hiểu nở một nụ cười hạnh phúc bên cạnh người con gái mặc chiếc váy trắng đang tựa đầu vào vai anh.

Chỉ là khuôn mặt của cô gái bị mờ, như thể tay của anh bị run nên không thể chụp hình rõ nét.

"Không lẽ..." Trang Hiểu phóng to bức hình và cẩn thận quan sát, nhìn kỹ thì thấy quần áo cô gái đang mặc cũng bị mờ và không rõ nét, nhưng có thể thấy cô ấy mặc bộ váy màu trắng.

Tinh thần cậu ta hoảng hốt và cảm thấy có chút kỳ lạ, "Đáng ra lúc đó tớ chụp ảnh, nhưng tại sao ngay cả ảnh cô ấy mặc quần hay váy cũng không chụp?”

"Trang Hiểu, cậu chụp bức này ở đâu vậy? Đẹp lắm, rảnh rỗi quá"

Nhìn Trang Hiểu một mình trong ảnh, giơ tay lên trên đầu làm hình nửa trái tim, Đổng Trạch Vũ thông cảm: “Không sao, tớ cũng độc thân. Cậu không cần phải căng thẳng như vậy đâu? Các cô chú của cậu lại thúc giục cậu đi xem mắt nữa à?”

"Ai dám nói không phải như vậy? Khi tớ về họ sẽ bàn tán xôn xao, đến nỗi tớ phải thuê nhà ở riêng."

Trang Hiểu càng nhìn bức ảnh, càng cảm thấy khó xử. Ngay từ đầu anh đã chụp chúng như thế nào? Tại sao bên cạnh anh lại có một khoảng trống lớn như vậy, như thể phải có một người ở đó.

Vì vậy, anh ấy đã thực hiện một loạt thao tác nhanh trên điện thoại, sau đó sử dụng bộ lọc "bạn gái hai chiều" phổ biến gần đây để chèn một cô gái hoạt hình tóc đen, dài đứng bên cạnh mình trong bức ảnh, cố gái ấy cũng giơ tay để tạo hình nửa trái tim còn lại với anh.

Hmm, bây giờ nhìn đã dễ chịu hơn nhiều rồi.

Nhưng anh ấy không dám đăng nó lên WeChat. Nếu mẹ anh nhìn thấy, bà sẽ lại cằn nhằn anh.

Đổng Trạch Vũ cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, "Mà này, chúng ta tới đây ăn gì vậy? Chỗ này không rẻ đâu."

Trang Hiểu đặt điện thoại di động xuống, nhìn anh bằng ánh mắt lạnh tanh: “Không phải cậu mời tớ đi ăn tối vì cậu nói hôm nay sẽ có tiền thưởng sao?”

"Thật vậy ư, nhưng tớ nhớ cậu gọi tới đến ..."

Đổng Trạch Vũ mê man đột nhiên vỗ trán: "Quả nhiên tớ quên mất. Nhân tiện, cậu có muốn uống rượu không?"

"Tớ đang viêm phế quản, uống cái rắm" Trang Hiểu rót cho mình một cốc trà hoa nhài. "Ăn nhanh đi, chúng ta còn trở về xử lý trận ẩu đả."

"Được rồi"

Hai ông già không còn gì để nói, đây là bữa tối Đổng Trạch Vũ chiêu đãi, hắn ăn hải sản một cách dứt khoát và ngấu nghiến, trong vòng nửa tiếng, hai người ôm bụng ngồi phịch xuống ghế không ngừng thờ hừ hừ, trên bàn chỉ còn lại vỏn vẹn một ít nước canh.

Đang nói chuyện phiếm thì điện thoại của Đổng Trạch Vũ reo lên. Sau khi cúp máy, sắc mặt của anh ấy thay đổi, thở dài một hơi và nói: "Tớ đi thanh toán và quay về đồn trước."

Trang Hiểu đứng dậy và hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Đã xảy ra một vụ tai nạn ô tô trên đường Long Đằng, một chiếc xe sơ mi rơ moóc chở quá tải đã cán qua làm một người tử vong. Tài xế được đưa đi bệnh viên, nhưng cảnh sát cho biết tài xế đã bỏ trốn khỏi bệnh viện."

Đổng Trạch Vũ chửi rủa rồi bước ra ngoài: "Bệnh viện mà tên tài xế đó được đưa đến lại thuộc phạm vi quản lý của chúng tớ. Bây giờ, tất cả nhân viên trong bệnh viện đều ra ngoài tìm người."

"Thật quá khốn nạn"

Trang Hiểu vừa nói vừa đợi cậu ta thanh toán, sau đó lái xe đưa cậu ấy đến Long Đằng, rồi trở về nhà.

Về đến nhà, Trang Hiểu sửng sốt một lát. Anh chợt cảm thấy ngôi nhà của mình dường như khá vắng vẻ. Rõ ràng là căn nhà thuê này vẫn luôn như vậy, nhưng anh luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, nhưng dù có nghĩ đến thế nào anh cũng không thể nhớ ra.

Sau khi gột rửa những nghi ngờ, Trang Hiểu tắt máy tính và đi ngủ.

-------------------------------------

Ngày hôm sau, tin nhắn điện thoại đột nhiên vang lên, Trang Hiểu ngơ ngác dụi mắt, cầm chiếc điện thoại bên gối lên, mở ra thì nhìn thấy một tin nhắn không giải thích được.

[Anh thực sự có bạn gái]

Trong khi Trang Hiểu đang choáng váng, màn hình điện thoại di động của anh chuyển sang chế độ tắt màn hình.

Anh ấy chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt ngái ngủ của mình trên màn hình, cũng như...thời gian, ngày tháng và tin tức Penguin News.

[Thứ năm, ngày 5 tháng 9, 07:32]

[Trận đấu đầu tiên của bảng C Vòng loại 18 đội hàng đầu châu Á World Cup Trung Quốc VS Nhật Bản sẽ bắt đầu lúc 18:40 chiều]