Tôi ngồi trên ghế salon, sầu đến đau đầu.
Theo đuổi Triệu Viễn Phong ư?
Làm sao theo đuổi bây giờ?
Tôi đã lớn chừng này mà chỉ mới nhận thư tình của người khác chứ chưa từng theo đuổi ai.
Tôi rầu rĩ nhìn cửa phòng tắm đóng chặt.
Triệu Viễn Phong nói mượn phòng tắm rửa mặt rồi về.
Cũng đúng thôi, đã muộn lắm rồi.
Đột nhiên trong phòng tắm vang lên một tiếng "cộp", hình như còn có tiếng nước chảy.
Tôi đang thắc mắc thì cửa bật mở, Triệu Viễn Phong ướt sũng đi ra.
Anh bất đắc dĩ nói: "Không cẩn thận đυ.ng phải vòi hoa sen."
Tôi: "......"
Cuối cùng Triệu Viễn Phong vẫn không đi.
Nhà tôi khá nhỏ, cũng không có phòng dành cho khách nên chỉ có thể ngủ chung một phòng với anh.
Cũng đâu thể để anh ngủ ghế salon được, nói cho cùng anh cũng vì chăm tôi mới thành như vậy.
Nhưng khi anh mặc áo ngủ lau tóc ra khỏi phòng tắm thì tôi chợt luống cuống.
Anh mặc áo ngủ của tôi hơi chật nên lộ ra một mảng ngực lớn, thậm chí tôi còn thấy giọt nước trượt xuống cổ anh, chảy qua ngực rồi lọt vào trong áo.
Mặt tôi lại nóng hừng hực như phát sốt.
"Buổi tối uống thuốc chưa?" Anh đến gần hỏi tôi.
"Uống...... uống rồi."
"Vậy cậu ngủ sớm chút đi, tôi sấy tóc đã."
"...... Ừ."
Anh đưa tay đè xuống sợi tóc vểnh lên trên đầu tôi rồi dặn dò, "Không thoải mái nhớ nói tôi biết nhé."
Tôi gật đầu đi vào phòng ngủ.
Tôi nằm một bên giường, nghĩ lát nữa Triệu Viễn Phong sẽ nằm một bên khác thì bốn chữ "cùng giường chung gối" lập tức bật ra làm tim tôi đập loạn xạ.
Tôi chờ rất lâu mà Triệu Viễn Phong vẫn chưa vào, cuối cùng do tác dụng của thuốc nên tôi ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.
Tôi lại nằm mơ, vẫn là giấc mơ Triệu Viễn Phong ôm tôi hôn nhưng lần này cảm giác vô cùng chân thực, thậm chí tôi còn cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại chen vào khoang miệng, môi dưới bị cắn nhẹ, hơi thở nóng rực phả vào mặt tôi.
Tôi bị hôn chóng mặt nhưng lại sực nhớ tới giấc mơ lần trước, Triệu Viễn Phong vô sỉ nói ây da, hôn nhầm người rồi, đây là ai vậy? Lập tức cáu không chịu được, hung hăng cắn anh một cái.
Sau đó tôi nghe thấy Triệu Viễn Phong xuýt xoa.
Tôi hơi đau lòng, do dự nửa ngày muốn nhìn xem có phải cắn mạnh quá không, duỗi tay ra lại vồ hụt, mơ màng tỉnh lại.
Bên kia giường trống rỗng, tôi buồn bực, Triệu Viễn Phong đâu? Chẳng lẽ anh ngủ trên salon?
Tôi dụi mắt đi ra ngoài, phòng khách tối như mực, chỉ có phòng tắm đang bật đèn.
Anh đi toilet à? Tôi vừa định trở về thì chợt nghe thấy tiếng rên.
Ban đêm rất yên tĩnh, lúc đầu tôi cứ tưởng mình nghe lầm nhưng ngay sau đó lại vang lên một tiếng rên khác, còn kèm theo thở dốc.
Là từ phòng tắm vọng ra.
Tôi ngơ ngẩn đi tới, tiếng thở dốc càng lúc càng rõ, cũng càng lúc càng gấp rút.
Tôi đứng sững ở cửa, trong lòng như có một vạn con Alpaca chạy vụt qua.
Đây...... đây là tình huống gì?!
Đã hơn nửa đêm mà Triệu Viễn Phong còn phát tình cái gì?!
"Ưʍ......" Tiếng thở gấp trầm thấp truyền vào tai làm cổ họng tôi khô khốc, toàn thân nóng bừng.
Tôi nhịn không được tưởng tượng ra bộ dạng của Triệu Viễn Phong giờ phút này, hình ảnh trong giấc mơ đêm trước lại xông vào đầu, thân thể vốn khô nóng như bị tưới thêm dầu vào lửa.
Tôi dựa vào tường bịt miệng mình rồi đưa tay xuống dưới, nhưng lại tò mò nguyên nhân quá nửa đêm Triệu Viễn Phong còn chạy vào phòng tắm tự xử.
Có phải anh...... cũng nằm mơ không?
Lòng tôi đột nhiên lạnh đi một nửa.
Anh mơ thấy "bảo bối" của mình chứ gì? Mơ đến dục hỏa khó nhịn, vừa tỉnh dậy lại phát hiện người bên cạnh là tôi, không có chỗ phát tiết nên mới chạy tới phòng tắm tự xử chứ gì?
Khốn, anh đang ở nhà tôi mà lại nghĩ đến người khác để tuốt hả?!