Ngày trước khi quyết định khởi nghiệp, tôi có ba sự lựa chọn : mở một tiệm trà thật khác biệt,
mở một Câu lạc bộ tư nhân dành cho phụ nữ, hoặc thực hiện giấc mơ từ thuở nhỏ - kinh
doanh châu báu.
Ông xã một mực ủng hộ tôi kinh doanh châu báu, anh ấy nói nghề này cần có trình độ giám
định cực kì cao, mà tôi lại có mười mấy năm kinh nghiệm rồi. Ngoài ra, đây còn là sở thích
của tôi, đam mê chính là thành công lớn nhất, hơn nữa kinh doanh châu báu có cơ hội phát
triển rất lớn, tôi có thể sử dụng hình thức thương mại điện tử để mở rộng kinh doanh toàn
quốc, thậm chí là toàn cầu. Dù sao ngườ
i ra không thể lặn lội xa xôi tới chỗ tôi chỉ để uống
cốc trà đúng không ? Còn câu lạc bộ Nữ giớ
i, làm sao một người phụ nữ ở Bắc Kinh lại tới
chỗ tôi được ?
Tôi thấy anh ấy phân tích rất chuẩn xác, bởi vậy tôi chon ngành châu báu. Sau đó có l ̣ ần
chồng tôi đi uống rượu về, lỡ miệng nói với tôi " Em có biết tại sao anh một mực đề nghị em
kinh doanh châu báu không ? Bởi nhàn nhã chứ sao, em có thấy ai kinh doanh châu báu mà
lúc nào cũng đông khách không?"
Nhưng những chuyện sau đó nằm ngoài dự tích của anh ấy, không biết giá cả quá hợp lí hay
tôi có duyên với buôn bán, từ lúc khai trương tới giớ, khách hàng của tôi luôn đông như trẩy
hội, đôi lúc bận tới mức không chịu ăn cơm.
Ban đầu ông xã tôi chẳng mấy bận tâm, thấy tôi đắc ý thì còn không quên đả kích " Gớm,
được mấy bữa thôi, em mới khai trương tiệm nên bạn bè đều tới ủng hộ đương nhiên việc
kinh doanh sẽ thuận lợi, đợi vài hôm nữa là biết ngay ấy mà"
Nhưng một thời sau, việc kinh doanh không những không giảm sút mà tốt hơn. Sau khi hỏi
thăm tôi mới biết nhiều bạn bè mua hàng ở nhà tôi về, mọi người quanh họ đều thấy không
tồi liền tới đây chọn, người bạn làm trong nghề truyền thông mà tôi quen ngày trước cũng
nhiệt tình giới thiệu giúp tôi mỗi khi có cơ hội thích hợp.
Chẳng bao lâu, tôi đã bận rộn tới tối tăm mặt mũi, chồng tôi lại giúp tôi tuyển người hỗ trợ,
nhưng tôi vẫn rất bạn, bởi hầu hết khách hàng đều tin tưởng ánh mắt giám định chuyên
nghiệp của tôi, cũng thích trò chuyện và nghe đích thân tư vấn hơn. Cuối cùng tôi đành để cô
giúp việc gửi và nhận đồ chuyển phá
t nhanh, mời một nhϊếp ảnh tới chụp ảnh cho tiệm một
tháng một lần, còn lại tôi tự lo liệu hết.
Tuy vừa bận vừa mệt nhưng tôi lại rất vui vẻ. Một cuối tuần nọ, khi tôi cực kỳ bận rộn, ông
xã ủ rũ than thở " Anh thấy từ khi kinh doanh châu báu, hình như em chẳng bận tâm tới
chuyện nào khác nữa, anh ở bên cạnh em cả ngày mà em chẳng để ý gì đến anh cả"
Tôi bỗng thấy có lỗi với anh ấy, không hiểu sao lại buột miệng nói " Nếu anh không thích em
quá bận rộn, thì hay là em không kinh doanh nữa ?"
Ông xã chăm chú nhìn tôi " Thật hay đùa thế ?"
Tôi cho anh ấy một ánh mắt khẳng định " Tuy em coi trọng sự nghiệp cá nhân nhưng em
cũng phải coi trọng cảm xúc của bạn đời, giờ anh có ý kiến rồi , sau này chắc chắn sẽ có ý
kiến gay gắt hơn"
Ông xã thấy tôi nói thật bèn vội ngăn cản tôi " Anh chỉ nói vui thế thôi, em để tâm một chút
là được, đã làm tới nước này rồi, em cũng phải hi sinh rất nhiều, sao có thể buông bỏ dễ dàng
được?"
Tôi đưa mắt nhìn anh ấy "Không cần miễn cưỡng vậy đâu nói thật với em đi, tại sao anh
không muốn em ngừng kinh doanh?"
Sau đó tôi liền nghe những lời thật lòng của anh ấy. Ông xã bảo tôi nói, rất nhiều phụ nữ
thích ngắm đàn ông tập trung làm việc thực ra khi phụ nữ tập trung làm việc cũng rất cuốn
hút, nói đúng hơn là khi một người tập trung làm việc gì đó thì họ luôn tràn ngập sự quyến rũ.
Bên cạnh đó, từ khi khởi nghiệp đến giờ, tôi cũng không còn than phiền việc anh ấy quá bận
rộn với công việc nữa, tôi thông cảm cho anh ấy hơn bất cứ lúc nào. Khi bản thân tôi linh h ̃ ội
được cái bất đắc dĩ của sự bận rộn, tôi không còn lo lắng chuyện anh ấy sẽ bận rộn tới mức
quên tôi nữa.
Ngoài ra khi thấy tôi nỗ lực bước từng bước về phía mục tiêu của mình, anh ấy cảm nhận
được sức sống và niềm vui từ một người phụ nữ hết lòng phấn đấu cho lí tưởng của mình,
thấy được niềm hạnh phúc của bạn đời và anh ấy cũng mừng lây cho tôi.
Bởi những nguyên nhân này, anh ấy nghĩ việc tôi tiếp tục phát triển sự nghiệp quan trọng hơn
việc nhất thời quên mất anh ấy rất nhiều.
Nhưng từ những lời anh ấy nói, tôi tổng kết được ý nghĩa sau : Đàn ông hi vọng người phụ
nữ của mình có sự nghiệp riêng, nhưng lại mong sự nghiêp ̣ ấy không mang tới nhiều " tác
dụng phụ". Có lẽ nhiều người sẽ cho rằng suy nghĩnày thật tham lam, nào có chuyện khế
ngọt hái được cả chùm như thế. Nhưng thực ra nó hoàn toàn dễ hiểu, cũng tựa như người phụ
nữ vừa mong đàn ông kiếm tiền bạc triệu, vừa mong mỗi ngày anh ta về nhà đúng giờ vậy.
Chẳng qua đàn ông chín chắn sẽ biết cân bằng cả hai nhu cầu mâu thuẫn này, phụ nữ thông
minh cũng sẽ thực sự hiểu được ngu cầu của đàn ông : Nếu sự nghiêp ḅ ạn không man tới
nhiều phiền phức cho anh ấy, anh ấy không ngại chuyện bạn có sự nghiệp riêng thuộc về
mình.
Còn giờ
thì nói về cảm nhận của chính tôi nhé!
Trước khi khởi nghiệp, ông xã cũng rất tốt vớ
i tôi, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự khác
biệt. Tôi ngày càng thành công, anh ấy ngày càng hãnh diện về tôi, cũng có thêm một chút lo
được lo mất. Đôi lúc tôi đi họp mặt bạn bè cùng anh ấy, có người bạn hỏi tôi, anh ấy sẽ khiêm
tốn đáp lại với vẻ hãnh diện " Co ấy yêu thích viết lách, sưu tầm chút châu báu, chẳng qua có
thể phát triển sở thích thành sự nghiệp mà thôi, vậy cũng rất tuyệt"
Bởi thế, tôi vẫn muốn nhắc nhở các chị em đang có ý định nghỉ việc chỉ vì một vài câu nói
của chồng: Hãy thật thận trọng. Có lẽ lúc đàn ông yêu cầu bạn nghỉ việc, anh ta rất nghiêm
túc và chân thành nhưng anh ta cũng không biết ngày tháng tiếp theo sẽ thay đổi thế nào.
Tôi có một cậu bạn, vì không muốn chia sẻ việc nhà nên yêu cầu vợ từ chức, chỉ để lo liệu
nội trợ. Nhưng chẳng bao lâu cậu ta liền hối hận. Từ khi vợ cậu ấy từ chức một ngày phải gọi
cho cậy ấy ít nhất năm cuộc điện thoại, mà ngày xưa nhiều lắm là mỗi ngày một cuộc, hơn
nữa cô ấy cực kỳ bận tâm tới "hành tung" của cậu, khiến cậu ấy thấy mất tự do. Sau đơ cậu
lại yêu cầu vợ tiếp tục đi làm, nhưng co ấy không chịu, những ngày tháng nghỉviệc ở nhà
khiến cô ấy rất thoải mái, không muốn quay lại chốn công sở nữa
Thế rồi cậu bạn này nói với chúng tôi " Trước đây tớ rất yêu vợ tớ nhưng từ khi cô ấy nghỉ
việc, tớ thấy cô ấy ngày càng vô vị, suốt ngày chỉ nói với tớ mấy chuyện bếp núc. Bảo cô ấy
nghỉ việc là một sai lầm, nhưng điều này cũng không thay đổi được chuyện tớ rất ghét con
người hiện tại của cô ấy, sau này có lẽ chúng tớ sẽ ly hôn.
Những lời này khiến tôi sởn gai ốc.
Nhiều phụ nữ nói " Chính anh ấy là người yêu cầu nghỉ việc, chứ bản thân tôi có muốn nghỉ
đâu" Nhưng sự thật lại chứng minh, phụ nữ phải gánh chịu hậu quả bởi người đưa ra lựa chọn
chính là bạn
Dù đàn ông có nói thế nào chăng nữa thì chúng ta cũng nên hiểu được một đạo lý : Phải nâng
cao giá trị bản thân. Nhiều người phụ nữ muốn ly hôn, là bởi giá trị của người đàn ông ngày
càng cao, còn giá trị bản thân ngày càng thấp, vợ chồng không thể đối thoại bình đẳng với
nhau.
Tuy nói vậy sẽ khiến nhiều bà nội trợ kêu oan " Giá trị con người của tôi giảm sút bởi vì tôi
đã hi sinh quá nhiều cho anh ấy" Nhưng hiện thực chính là hiện thực, đừng tưởng mọi sự hi
sinh đều được đền đáp xứng đáp. Con người sẽ chỉ cam tâm tình nguyện đền đáp những
người mà họ cho là có giá trị. Khi trạng thái sinh hoạt của hai vợ chồng không bình đẳng,
không ăn ý thì dù là nam hay nữ, đều sinh lòng chán ghét với bên yếu thế hơn
Bởi vậy, phụ nữ nên có sự nghiệp thuộc về riêng mình, trừ khi bạn chắc chắn rằng dù không
có nó, bạn vẫn có thể khiến cuộc đờ
i của chính mình trở nên đặc sắc, dù phụ thuộc đàn ông
về mặt kinh tế, thì tinh thần bạn vẫn hoàn toàn độc lập hơn nữa có thể đảm bảo rằng dù
khôny có sự nghiệp cũng vẫn có người sẵn lòng cung phụng bạn cả đời. Nếu vậy thì bạn có
thể không cần sự nghiệp làm gì.