Chương 1: Sự Thỏa Hiệp Có Làm Bạn Hạnh Phúc Không?

Cô bạn S của tôi rất mê sườn xám, mỗi lần họp mặt lại thấy mặc một bộ sườn xám khác nhau.

Cô ấy bảo rằng, kiếp này giấc mộng lớn nhất chính là mở một tiệm sườn xám, ngày ngày mặc

sườn xám để đón khách. Chúng tôi đểu ủng hộ ý tưởng ấy, cho rằng chắc chắn S sẽ kinh

doanh tốt, bởi vì cô ấy yêu sườn xám đến thế cơ mà. Dưới sự ủng hộ của chúng tôi, S quyết

định bất chấp tất cả để mở tiệm, đời này cô ấy chỉ có một ước muốn nhỏ nhoi như vậy, không

làm thì chẳng mấy chốc mà già. Thế là S bắt đầu tìm kiếm địa điểm mở tiệm, nguồn nhập

hàng, bận tới tối tăm mặt mũi.

Tới khi họp mặt, chúng tôi hỏi bao giờ thì tiệm sườn xám khai trương, chắc chắn sẽ tới ủng

hộ. S đang chuyện trò vui vẻ, nghe chúng tôi hỏi vậy thì bỗng ủ rũ chán nản, cô ấy than,

không mở tiệm được, nói rồi thở dài buồn bã.

Chúng tôi vội hỏi, rốt cuộc cô ấy gặp khó khăn gì, nói ra xem chúng tôi có giúp được không.

S do dự một thoáng rồi đáp, chồng cô ấy không đồng ý, cho rằng công việc hiện tại của cô ấy

vừa ổn định vừa vẻ vang, thu nhập cũng tốt, lại tiện chăm sóc cha mẹ con cái. Nếu mở tiệm

thì thời kỳ đầu, tiền vốn và thời gian bỏ ra cho nó sẽ cực kỳ lớn, hơn nữa S lại chưa có kinh



nghiệm kinh doanh, nên chồng cũng không tin tưởng năng lực của cô. Anh ta nghĩ ý tưởng

này quá bốc đồng, còn bảo thêm cha mẹ đôi bên cùng tạo áp lực. Cha mẹ cũng khuyên cô

đừng liều lĩnh, đang yên đang lành tự nhiên mở tiệm làm gì! Nếu tiệm làm ăn chẳng ra sao

mà tình cảm vợ chồng còn bị ảnh hưởng thì đúng là mất nhiều hơn được.

Dưới sự phản đối của tất cả mọi người, S do dự, dù rằng cô ấy rất yêu sườn xám, dù rằng giấc

mộng ấp ủ bao lâu nay là mở một tiệm sườn xám, nhưng cô cũng đành từ bỏ ý tưởng này.

Chúng tôi đều thở dài, chẳng biết nói gì thêm, dù sao đó là cuộc đời của cô ấy, là lựa chọn

của cô ấy, chúng tôi nên tôn trọng thì hơn.

Trên đường về, S tự giễu: "Tớ tưởng tớ chỉ thỏa hiệp một lần, ai ngờ tớ lại thỏa hiệp cả đời."

Tôi quen S đã rất nhiều năm, cô ấy vừa hiền lành vừa tốt tính, chẳng tranh chấp với ai bao

giờ, gặp chuyện gì cũng nghĩ cho người ta trước.

Khi học đại học, S muốn chọn học ngành Âm nhạc, nhưng trong mắt cha mẹ cô ấy thì đó

không phải một nghề tử tế, học cũng chẳng để làm gì. Họ buộc S phải chọn học ngành Tài



chính vì cô của S là giám đốc một chi nhánh ngân hàng. S rất buồn nhưng cuối cùng vẫn

vâng lời cha mẹ, chọn học ngành Tài chính mà cô ấy chẳng hề yêu thích. Trong bốn năm đại

học, tôi đã nghe S oán trách cha mẹ không dưới một lần, nhưng cô ấy cũng không dám làm

theo ý nguyện của chính mình.

Sau khi tốt nghiệp, có hai chàng trai cùng theo đuổi S. Một người điều kiện gia đình không

được tốt lắm, nhưng rất yêu S, S cũng rất thích anh ta. Người còn lại chính là người chồng

hiện tại, điều kiện gia đình rất tốt, song S luôn cảm thấy anh ra quá ích kỷ. Thế nhưng cha mẹ

không ủng hộ lựa chọn của S, họ cho rằng S không thể hạnh phúc nếu thiếu đi điều kiện cơ

bản về vật chất tiền tài. Lần này S không chịu nghe theo, cha mẹ S cực kỳ tức giận, bức ép S

bằng nhiều phương pháp khắc nghiệt hơn xưa, thậm chí còn tới tận công ty bạn trai S để gây

sự. S mau chóng thỏa hiệp chịu thua. Bạn trai S vừa rơi nước mắt vừa nói với cô ấy: "Anh

không quan tâm cha mẹ em đối xử với anh thế nào, chỉ cần được ở bên em thì anh có thể chịu

đựng tất cả." Nhưng S cũng không đủ dũng khí để chống lại cha mẹ, hai người chia tay trong

đau khổ. Sau đó S lấy người đàn ông mà cha mẹ yêu cầu.