Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bần Đạo Thật Không Muốn Kiếm Tiền!

Chương 3: Thôn Phệ Đạo Hạnh! Cướp Đoạt Thần Thông!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc chạng vạng tối, hoàng hôn buổi chiều.

Đạo sĩ trẻ mang theo một bao vải rách nhỏ máu đi vào nha môn.

Sau lưng hắn là một thiếu nữ khuôn mặt như đứa bé, trước ngực như núi cao.

Nha môn công sai thấy trên tay đạo sĩ trẻ có một bao vải nhỏ máu bị dọa đến nhao nhao rút đao ra khỏi vỏ.

"Này! Đạo sĩ kia, gϊếŧ người còn dám tới nha môn gây chuyện?"

"Bản bộ đầu thuở nhỏ luyện võ, bình thường 350 người đều không gây thương tổn được ta, ngươi tuyệt đối không nên khıêυ khí©h ta!" "Nếu bây giờ ngươi quay đầu rời đi, ta sẽ coi như chưa từng thấy ngươi!"

Bộ đầu đã qua bốn mươi tuổi, trên mặt tràn đầy sợi râu đen nhánh bị dọa đến trắng

bệch.

Con mẹ nó tên ác độc này từ nơi nào tới.

Hắn gϊếŧ người rồi còn cắt cả đầu?

Cắt đầu rồi còn cầm đầu người đến nha môn?

Đây không phải khıêυ khí©h sao?

Phách lối cuồng vọng như thế đến tận nha môn khıêυ khí©h, hiển nhiên là tự phụ võ nghệ cao cường!

Vũ bộ đầu không chịu được hai chân phát run.

". . ."

Thần sắc Bảo Thọ đạo trưởng cổ quái.

Phương Ngọc nghe vậy, cả giận nói: "Làm công sai quan phủ, sao có thể gan nhỏ sợ phiền phức như vậy? Nếu thật có người làm ác, các ngươi chẳng phải tận trung cương vị, liều cả tính mạng cũng muốn gϊếŧ được người ác sao?"

Thần sắc Bảo Thọ đạo trưởng càng thêm cổ quái, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ xuất thân từ Cửu Tiêu tiên tông này. Trong nháy mắt thiếu nữ kịp phản ứng, lời vừa rồi hình như không thích hợp, không khỏi rụt cổ một cái, cười ngượng ngùng một tiếng, sau đó mới nhìn hướng bộ đầu, quát: "Bản cô nương chính là đệ tử chân truyền Cửu Tiêu Tiên Tông, lần này đồng hành cùng vị tiền bối này, lão nhân gia chém gϊếŧ yêu đạo trốn vào trong Đại Hạ ta, tới đây tiến hành nhận định, nhận lấy ban thưởng của Liệp Yêu phủ!"

"Cửu Tiêu Tiên Tông?"

Vũ bộ đầu run lên một cái.

Cửu Tiêu tiên tông chính là một trong ba đại Đạo Môn Tiên Tông trong Đại Hạ quốc.



Đệ tử chân truyền của Cửu Tiêu tiên tông có thân phận cực cao, không hề tầm thường.

Hắn kinh ngạc xong vội thi lễ nói: "Thì ra là chân truyền Cửu Tiêu tiên tông, không có từ xa tiếp đón, còn xin thứ lỗi."

Sau đó hắn nghĩ tới, vừa nãy vị chân truyền Cửu Tiêu tiên tông này xưng hô đạo sĩ trẻ là tiền bối.

Vũ bộ đầu trong lòng hơi rung, lại vội thi lễ nói: "Đạo trưởng thứ tội, đạo trưởng thứ tội."

Bảo Thọ đạo trưởng phất phất tay, đem đầu người trong tay ném đi, nói ra: "Ngươi nghiệm chứng thân phận rồi đưa khen thưởng cho bần đạo là được."

Vũ bộ đầu đầu tiên là run lên một cái, sau đó mới nhớ tới không lâu trước đây có Liệp Sát bảng đến từ Quảng Sơn vực. Kim Dương huyện chính là một trong mười bảy huyện thuộc Quảng Sơn vực. Liệp Yêu phủ ban bố Liệp Sát bảng, từ Kinh thành phát ra, truyền đến Thanh Minh

châu, đến tất cả vực, tất cả huyện, tất cả thành.

Người nổi danh trên bảng đều là yêu ma cực kì hung ác.

Sau khi người tu hành săn gϊếŧ yêu ma thì lấy thi thể của hắn đến quan phủ đăng ký.

Quan phủ tầng tầng báo cáo đến Liệp Yêu phủ, đợi Liệp Yêu phủ nghiệm chứng thân phận thì có thể khen thưởng cho.

"Kim Dương huyện chúng ta địa phương nhỏ này vậy mà có yêu nhân trên Liệp Sát bảng?"

Vũ bộ đầu đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó mới phản ứng được, trợn mắt há mồm, thầm nghĩ: "Chính là đạo sĩ đã chém gϊếŧ yêu nhân trên Liệp Sát bảng?"

Hắn khϊếp sợ không thôi, đến lúc thiếu nữ Cửu Tiêu tiên tông hừ nhẹ một tiếng, mới tỉnh ngộ lại.

"Hai vị chờ một lát, ta đi bẩm báo đại nhân."

——

Nửa ngày sau, bên ngoài huyện nha.

Vũ bộ đầu cung cung kính đưa hai người đi ra.

"Năm ngày sau, bần đạo lại đến một chuyến."

Bảo Thọ đạo trưởng cảm thấy bất đắc dĩ.

Huyện nha nho nhỏ này không cách nào nghiệm chứng thân phận, cũng không cho được ban thưởng vốn có.

Chỉ có thể bảo lưu đầu người, truyền thư đi Quảng Sơn vực, sau đó truyền đến Liệp Yêu phủ, chờ Liệp Yêu phủ phái người đến đây nghiệm chứng thân phận rồi lại từ người của Liệp Yêu phủ ban thưởng cho.



Mà gửi đi cái thư tín này đợi người của Liệp Yêu phủ tới nữa cần khoảng ba đến năm ngày.

Cũng may lần này không phải không có thu hoạch, hắn sao chép một phần Liệp Yêu bảng trong Kim Dương huyện nha.

323 tên yêu ma trên Liệp Yêu bảng đều ở trên đó.

"Đạo trưởng đi khỏe, đạo trưởng đi khỏe."

Vũ bộ đầu vội vàng gật đầu, đưa đến cửa ra vào, nhìn chăm chú vào đạo sĩ cùng thiếu nữ đi xa.

Đi ra Kim Dương huyện nha, chỗ cuối con đường.

"Đa tạ cô nương."

Bảo Thọ đạo trưởng hướng phía thiếu nữ thi lễ.

Hắn chém gϊếŧ yêu đạo không khó, nhưng mà lại không biết nhận lấy ban thưởng như thế nào.

Cũng may có thiếu nữ nhiệt tâm, cùng hắn đến huyện nha một chuyến, lúc sau nữa nhận lấy ban thưởng, cũng coi như đã quen thuộc quá trình.

"Đạo trưởng khách khí."

Phương Ngọc giống như nghĩ đến cái gì, sờ tay vào ngực, lấy ra một quyển sách, nói ra: "Vãn bối gặp đạo trưởng muốn một phần Liệp Sát bảng ở Kim Dương huyện nha chắc là cố ý thay trời hành đạo, trảm yêu trừ ma. . . Cái này là ghi chép kĩ càng của Cửu Tiêu tiên tông, xem như là Liệp Sát bảng rõ ràng nhất."

Bảo Thọ đạo trưởng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó tiếp nhận cuốn sổ lật xem hai trang, liền hiểu rõ.

Trên mỗi một trang của cuốn sổ này đều ghi chép một nhân vật ở Liệp Sát bảng.

Nhưng mà ở trên Liệp Sát bảng chỉ có tên với chân dung.

Mà quyển sổ này không những có danh tự cùng chân dung mà còn ghi chú rõ lai lịch thân phận, tuổi tác tướng mạo, tu vi vốn có, quá khứ sự tích tin tức rất kĩ.

"Mỗi tháng Liệp Yêu bảng sẽ có một lần đổi mới, Cửu Tiêu tiên tông ta cũng sẽ căn cứ vào Liệp Yêu bảng chế tạo lại một lần nữa Liệp Sát sách."

Phương Ngọc chần chừ một lúc, nhỏ giọng nói ra: "Đợi chút nữa đổi mới, đạo trưởng cần vãn bối đưa cho một phần không?"

Bảo Thọ đạo trưởng nghe vậy, ngay lập tức cười nói: "Đương nhiên là cầu còn không được."

Phương Ngọc mừng rỡ trong lòng, nắm chặt nắm tay nhỏ, âm thầm vung vẩy.

Rời núi nửa tháng đã làm quen với một vị Luyện Thần chân nhân, lát nữa xem sư tỷ còn dám nói nàng ngây thơ nữa không!
« Chương TrướcChương Tiếp »