Chương 6

Tôi xông ra khỏi thang máy, nơi này đã không còn là chung cư mà tôi từng sống nữa rồi.

Lác đác có vài người đứng ở trên một quảng trường hình vuông, mặc trên người những bộ quần áo khác nhau, trên mặt lại mang sự nghi hoặc giống hệt nhau, những thứ còn lại mà tôi có thể thấy được chính là một khoảng không màu trắng kéo dài vô hạn, một màu trắng ngay ngắn, u ám mà thê lương.

Trong lúc tôi đang ngẩn cả người thì anh trai shipper cùng cô gái kia cũng đã đi đến trên quảng trường.

Anh trai shipper vô cùng bình tĩnh cúi đầu lướt điện thoại, giống như bản thân anh ta đang đứng ở nơi nào cũng chẳng quan trọng.

“Tội phạm bị truy nã” kia ngây người đứng tại chỗ, sau khi run rẩy một lúc đột nhiên bật khóc, khóc đến mức như không thở nổi, cô ta thực sự đang khóc, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống không ngừng.

Mọi chuyện ngày càng kỳ quái rồi đúng không?

Tôi cũng cảm thấy vậy.

Tôi với anh trai shipper đối mắt nhìn nhau, anh ta đột nhiên lạnh lùng nói: “Không có tín hiệu.” Nói xong, anh ta cất điện thoại vào trong túi áo.

.....

Có thế nào tui cũng không thể ngờ tới, bản thân có một ngày vậy mà trở thành bạn tri kỷ của một tên “hung thủ gϊếŧ người”.

Trải qua một hồi an ủi, nói chuyện xong, biết được một số chuyện khiến cho tam quan của tôi vỡ nát__

Cái thế giới này giống như một trò chơi, “người chơi” tự lập nhóm với nhau, sau đó hệ thống sẽ ngẫu nhiên phân cho đội ngũ đó một nhiệm vụ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong có thể nhận được phần thưởng và đồ tiếp tế, dùng để tiếp tục sinh tồn.

Trò chơi này không thể rút lui giữa chừng, cũng không có bất kỳ con đường chính thức nào để rời khỏi được, chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ vô hạn để có thể tìm ra phương pháp sinh tồn, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện “bug”, mà “bug” này chính là con đường duy nhất nối với thế giới bình thường.

Nhưng mà người từng thử rời khỏi đây cũng chỉ lác đác không đến mấy người, bởi vì thế giới này còn có một “cơ chế trừng phạt” khiến người ta vừa nghe thấy đã sợ đến vỡ cả mật.

Cô ấy tên là Bạch Giai, trong lúc đi chơi ở bên ngoài với bạn trai đã vô tình cùng rơi nhầm vào thế giới này, họ vẫn luôn tìm kiếm cách để thoát ra bên ngoài.

Lần đầu tiên bọn họ thử thông qua “bug” để liên hệ với thế giới bên ngoài, bọn họ đã bị bên kia “cảnh cáo”.

Lần thứ hai thử, bọn họ bị “quan chấp pháp” hành quyết.

Bạn trai dùng tấm “thẻ phục sinh” duy nhất giữ lại mạng sống cho cô ấy, sau đó, cô ấy tận mắt nhìn thấy ánh kiếm của quan chấp pháp sáng lên, bạn trai của cô đã bị chém thành nhiều mảnh.