Chương 4: Báo cảnh sát

Triệu Thanh Viện bị những lời này dọa sợ tới mức khẽ run rẩy. Cô nhìn Lý Minh Phong, đôi mắt màu trà long lanh nước mắt. Giọng của cô mềm mại, còn mang theo chút nũng nịu mà chính cô cũng không biết: “Lý Minh Phong...”

Dù có là thánh nhân thì cũng không nhịn nổi.

Trong lòng Lý Minh Phong nóng như có lửa đốt. Động tác của anh có hơi thô bạo, nhéo lên phần bầu ngực bị nội y che chắn của cô gái. Triệu Thanh Viện khẽ ưm một tiếng. Anh lập tức cúi đầu hôn xuống, nuốt hết những tiếng rêи ɾỉ của cô.

Tuy trước này anh chưa từng nghĩ tới sẽ làm gì Triệu Thanh Viện, nhưng giờ đây cũng đã ý loạn tình mê.

Nội y thể thao bằng vải cotton không biết đã bị anh kéo lên từ khi nào. Đôi bàn tay to lớn, ấm áp thoải mái sờ nắn bầu ngực cô mà không còn chút trở ngại nào. Đầṳ ѵú nhỏ ở trong lòng bàn tay chàng trai, bị vuốt ve rất nhanh đã cương cứng lên, chọc chọc vào lòng bàn tay anh, cũng đem lại cho Lý Minh Phong một loại kí©h thí©ɧ khác.

Trên ngực truyền tới kɧoáı ©ảʍ xa lạ, kỳ quái. Triệu Thanh Viện bị động tác thô bạo của anh dọa sợ phát khóc, nhưng Lý Minh Phong còn đang hôn cô, không cho cô có cơ hội giằng ra.

Môi cô đã bị hôn đến tê dại, hàm răng va vào nhau. Không biết môi ai bị cắn trúng, còn thoang thoảng mùi máu nhẹ nhẹ.

Cô cố gắng tập trung ý thức của mình để chú ý động tĩnh bên ngoài.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng người nói chuyện.

Vừa nãy cô không đóng chặt cửa.

Triệu Thanh Viện bừng tỉnh, đột nhiên cắn mạnh lên môi Lý Minh Phong. Tới khi cô nếm được mùi máu, người kia cũng “A” lên một tiếng, buông cô ra: “Cậu cắn tôi làm cái...”

Lý Minh Phong còn đang ngây người, Triệu Thanh Viện đã đẩy anh ra, vội vàng kéo lại quần áo mình rồi chạy ra ngoài cửa, nhào thẳng vào trong lòng ngực một người.

Là dì Trương cách vách. Cô đã thử để ý, ngày nào dì Trương cũng về đúng giờ này.

Triệu Thanh Viện ngẩng mặt đầy nước mắt lên, nắm chặt vạt áo Trương Anh Ngọc, giọng điệu vô cùng sợ hãi: “Dì Trương, giúp, giúp con, cậu ta muốn cưỡиɠ ɧϊếp con!”

Trương Anh Ngọc hoảng hốt ôm lấy cơ thể cô gái. Nhìn thấy quần áo cô xộc xệch, đôi môi sưng đỏ còn có vết máu, lại nghe cô nói như vậy, lập tức sôi máu: “Con đừng sợ, có dì đây.”

Hai người nhìn vào bên trong cửa, Lý Minh Phong còn đang ngây người đứng tại chỗ. Khi nghe thấy cuộc trò chuyện hỗn loạn, dường như hiểu ra gì đó, anh bèn nhanh chóng đi ra cửa.

Triệu Thanh Viện khẩn trương rúc vào lòng ngực Trương Anh Ngọc.

Trương Anh Ngọc lập tức vươn tay đóng cửa lại. Bà ấy hỏi cô: “Có mang chìa khóa không?”

Triệu Thanh Viện run rẩy thò tay xuống lấy chìa khóa nhà ra, liền bị Trương Anh Ngọc cầm lấy nhanh chóng khóa trái cửa lại.

Sau khi làm xong, Trương Anh Ngọc bèn lấy điện thoại trong túi ra báo cảnh sát.