Chương 1

Mặt trời như thiêu đốt, ánh sáng hòa với nhiệt độ lan tỏa khắp mặt đất, tỏa ra nhiệt lượng làm cho mọi người mạc danh bực bội, phía trên tòa nhà cao tầng phía xa có mấy chữ phiêu dật —— Học viện quân sự Liên minh.

Thường Duệ Trạch đưa tay lên trước mắt che ánh mặt trời, nheo mắt thở dài khi nhìn thấy mấy chữ này.

Hắn xuyên vào một quyển tiểu thuyết còn đang dở dang.

Cuốn tiểu thuyết này nói về cách nhân vật chính như thế nào từ tầng dưới chót một đường dốc sức tiêu diệt quái vật trở thành nguyên soái.

Mà hắn xuyên qua thành một nhân vật phụ không quá trọng, miễn cưỡng xuất hiện vài lần trong tiểu thuyết.

“Thiếu gia, hành lý của ngài ta đặt ở trong ký túc xá, mã số ký túc xá đã được cấp cho ngài qua quang não, kế tiếp ngài nên đi kiểm tra tinh thần lực.”

Thường Duệ Trạch ừ một tiếng, xua xua tay để quản gia trở về.

Mắt nhìn quản gia ngồi trên phi thuyền khỏi, Thường Duệ Trạch lại bất lực nhìn phía phía trước.

Dù trong lòng miễn cưỡng không muốn, nhưng vẫn phải đi vào.

Cảm ứng ở cổng trường quét hạ quang não của hắn, người máy màu trắng chỉ cao bằng bắp chân bên cạnh hắn phát ra tiếng bíp, một âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên.

“ Bạn học Thường Duệ Trạch, xin đi theo ta.”

Nói xong, nó liền đi ở phía trước dẫn đường.

Thường Duệ Trạch đuổi kịp người máy, bí mật quan sát Học viện quân sự Liên Minh.

Diện tích Học viện quân sự Liên Minh rất lớn, phong cảnh rất phong phú, học sinh trong trường đều mặc quân phục, trên sân còn có mấy lớp đang huấn luyện, tầm mắt Thường Duệ Trạch đảo qua bọn họ, đột nhiên đối mắt với một đối mắt màu lam trong đám người, hắn dừng lại, lại dường như không có việc gì dời đi.

Thường Duệ Trạch sờ sờ chóp mũi.

Quái, như thế nào còn ngửi được mùi hoa sơn chi.

Thường Duệ Trạch bị đưa tới phòng thí nghiệm, vừa đến cửa, người máy liền bíp một tiếng, đi thẳng tắp trở về.

Hắn gõ gõ cửa, nghe thấy bên trong người ta nói mời vào, cánh cửa ngay sau đó tự động mở ra.

Vương Dương đang ngồi trên ghế giương mắt kính, đánh giá cậu sinh viên đến muộn hai ngày, sau đó chỉ máy kiểm tra bên cạnh.

“Đứng lên.”

Thường Duệ Trạch đứng lên trên, một luồng sáng màu xanh lục quét qua toàn thân hắn, đồng thời đầu hắn có chút choáng váng.

Rà quét kết thúc, hắn bước khỏi máy kiểm tra, tự giác ngồi một bên chờ kết quả.

Vương Dương liếc nhìn Thường Duệ Trạch còn tính là thanh tỉnh, bất mãn trong lòng đối với hắn có chút phai nhạt.

Phỏng chừng cấp bậc không thấp.

Thường Duệ Trạch một bên chờ kiểm tra kết quả, một bên phát ngốc.

Hắn có thể ngửi được mùi lá thoang thoảng bên cạnh, phỏng chừng là nhân vật xuất hiện trong sách.

Từ khi phát hiện ra những người mình ngửi được đều là người có vận khí, hắn bắt đầu dựa vào điều này để phân biệt vai trò cấp bậc của những người đó ở trong sách.

Suy cho cùng những người có vận khí đều có quan hệ với nhân vật chính.

“Tốt.” Vương Dương nhìn nhìn kiểm tra kết quả, có chút kinh ngạc, “Cấp S, 3100.”

Vương Dương vỗ đùi, trong lúc nhất thời vui mừng lộ rõ trên mặt, vội vàng đem tin tức này nói cho lãnh đạo.

Tinh thần lực cấp S cực kỳ hiếm thấy, Học viện quân sự Liên Minh năm nay chỉ có hai tân sinh viên có tinh thần lực cấp S trên 2000, mà hiện tại lại có một người nữa là cấp S 3100.

Mọi người đều biết mặt sau con số càng cao, tinh thần lực tiềm lực cũng càng cao.

Thường Duệ Trạch cũng không nghĩ tới cấp bậc của mình cư nhiên lại cao như vậy, hắn sửng sốt, cảm thấy đây không phải chuyện nên xuất hiện ở vai phụ.

Hắn nhấp môi, mở miệng hỏi, “Thầy ơi, em có thể về ký túc xá thu dọn hành lý trước được không?”

Vương Dương nói mấy lần được, sợ Thường Duệ Trạch không tìm thấy ký túc xá, còn tự mình dẫn hắn tới rồi ký túc xá.

Chờ Vương Dương vui vẻ đi rồi, Thường Duệ Trạch khẽ thở ra, lên lầu tìm được ký túc xá của mình, dùng quang não mở cửa.

Mới vừa một mở cửa, hắn liền thấy một người đàn ông cởi trần từ trong WC đi ra.

Nam nhân vai rộng eo thon, cơ bắp rắn chắc cơ bắp với hình dáng rõ ràng, có lẽ là vừa tắm rửa xong, nên núʍ ѵú trước ngực dựng lên rất hồng hào, mềm mại.

Tầm mắt Thường Duệ Trạch gian nan từ cơ bụng người đàn ông chuyển qua trên mặt đối phương, đối mắt với cặp màu lam kia, nhất thời có chút sững sờ.

Cư nhiên là người gặp qua ở sân thể dục kia.

Mái tóc vàng của Á Kỳ che khuất một phần đôi mắt, cậu chớp chớp mắt, ý thức được đây là bạn xùng phòng nhập học muộn kia, “Xin chào.”

Mùi thơm nồng nặc của hoa sơn chi tràn ngập ở bốn phía, Thường Duệ Trạch vừa định mở miệng chào hỏi, đã bị mùi thơm làm cho hắt xì.

“Xin chào… A… Xin chào.”

Á Kỳ không lộ dấu vết nhíu nhíu mày, sau lại lui bước.

Thường Duệ Trạch sờ sờ chóp mũi, lần đầu tiên ngửi được mùi hương nồng như vậy.

Trách không được là nam chính.

Đơn giản chào hỏi, hai người đều không có ý định tiếp tục nói chuyện với nhau, từng người vào phòng.

Hành lý chỉ có vài món quần áo, sau đi đem chúng toàn bộ vào tủ quần áo, Thường Duệ Trạch ngã xuống giường, bắt đầu ưu sầu.

Lại ra khỏi ánh đèn sân khấu.

Vốn dĩ bởi vì nhập học muộn hai ngày cũng đã bị người chú ý, hiện tại lại bị kiểm tra ra tinh thần lực cấp S. Phải biết rằng nam chính tinh thần lực ngay từ đầu cũng chỉ mới cấp B, nhưng tiềm lực rất cao, cao tới 4200, cho nên tinh thần lực thăng cấp cũng mau.

Thường Duệ Trạch suy nghĩ trôi nổi, ngăn không được thở dài.

Một vai phụ như mình làm nổi bật thật sự tốt sao?

Cửa đột nhiên bị gõ vang, Thường Duệ Trạch đứng dậy, toàn thân tản ra một cổ lười nhác, cứ như vậy mở cửa.

Á Kỳ đã thay một chiếc áo phông trắng, bởi vì người cao gầy, vai lại rộng, đem một chiếc áo phông vô cùng đơn giản mặc rất có phong cách.

Cậu cầm trong tay hai bộ quân trang còn chưa mở đưa qua.

“Vừa mới được đưa tới .” Á Kỳ nhìn cảm xúc mạc danh thấp của Thường Duệ Trạch, nhắc nhở nói, “Chiều nay có huấn luyện.”

“À được rồi.” Thường Duệ Trạch đầu tiên là hướng phía sau hắt xì một cái, sau đó mới quay người lại nói , “A, cảm ơn.”

Những lời này còn chưa nói xong, hắn liền nhìn thấy Á Kỳ đã xoay người về phòng nhưng lại vẫy tay tỏ ý không cần cảm ơn.

Thường Duệ Trạch đóng cửa lại, nằm trên giường, chóp mũi còn tàn lưu mùi hương nồng đậm của hoa sơn chi, cứ như vậy thong thả đi vào giấc ngủ.



Thời điểm Á Kỳ tỉnh lại, đồng hồ báo thức còn chưa reo.

Cậu dứt khoát tắt đồng hồ báo thức, trực tiếp đứng dậy thay quần áo chuẩn bị đi đến sân thể dục.

Khi đi ra ngoài, đi ngang qua phòng bên cạnh, không nghe thấy tiếng vang gì, cậu dừng một chút, do dự trong chớp mắt vẫn là không quản, rồi tự mình ra cửa.

Chờ tới sân thể dục, Á Kỳ đứng ở trong đội ngũ thẳng đến khi huấn luyện viên tới đều không thấy Thường Duệ Trạch, cậu nhíu mày, có chút áy náy.

Có phải hay không hẳn là kêu hắn một tiếng…

Nhưng thực mau loại này áy náy liền biến mất vô tung vô ảnh, bởi vì huấn luyện viên một chút cũng không đề cập đến còn có người không tới, hơn phân nửa là Thường Duệ Trạch không cần tới.

Á Kỳ đột nhiên nhớ tới mọi người đều nói trong nhà Thường Duệ Trạch có bối cảnh có thể khiến Học viện quân sự Liên Minh đồng ý cho nhập học muộn hai ngày là vi phạm quy định.

Cậu nhướng mày, cảm thấy mình có chút xen vào việc của người khác.

--------------------------------

Chú thích:

HOA SƠN CHI (HOA DÀNH DÀNH)Bạn Cùng Phòng Thẳng Nam Thật Sự Quá Thơm - Chương 1