Chương 16

Bạn cùng phòng cũ: "Ồ? Thế là mi suy nghĩ xong rồi? Mi thích cậu ta?"

Tôi: "Ờ."

Bạn cùng phòng: "Rồi là ý chi đây?"

Tôi: "Rồi là cái ý rất chi là ngại ngùng nhưng mà vẫn phải thừa nhận ấy."

Bạn cùng phòng cũ: "...................."

Bạn cùng phòng: "Mi thay đổi rồi!!! Cái thứ yêu quái đê tiện!!! Trả đoá sen trắng Al lại đây cho ta!!!!"

Hai chúng ta lại ngồi vừa cười vừa chửi một trận, sau đó bạn cùng phòng vác mông chạy như lợn đi tìm bạn trai, bỏ tôi ngồi một mình ngơ ngác trên sân bóng rổ.

Sân bóng trống trãi, đột nhiên trong mắt tôi lại xuất hiện một hình ảnh....

German dắt bóng băng qua nhiều tầng phòng thủ, cầm bóng úp rổ một cái rồi chạy thẳng về phía tôi, như một con cẩu vàng to to bự bự...

Ờ đúng, tôi đang thủ da^ʍ tinh thần đó.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng càng nghĩ càng hăng, như con điên xổ l*иg cười hì hì hì hì, may mà ở bên ngoài vẫn còn hình tượng lắm, chỉ có cười nhẹ một cái thôi.

"Nghĩ gì đó? Nhìn mặt ngu dễ sợ."

Tôi quay đầu lại: "... Gấu Bự?"

Đúng là mấy cái em vừa nhớ anh đã đến trong Mary Sue não tàn là không bao giờ có thật.

"Cái mặt mắm chi mà nhìn thất vọng ghê rứa mi?"

Tôi lờ lờ qua loa nói: "Không có không có, mà lát nữa mấy người thi hả?"

Gấu Bự: "Trận bốn(*)."

(*)QT ghi là "tứ a". Mà tui ko có bản raw nên đành chém thôi:))). Ai đọc raw rồi thì giúp tui vs nhá.

Tôi: "Ok. Đường nào ta cũng chẳng có chuyện gì làm, ngồi coi tụi bây cũng được(*)."

(*)Vẫn còn đang chém:)))))).

Gấu bự: "Thế cũng được. Lát cho mi ngồi hàng VIP luôn,tầm nhìn bao tốt bao đẹp."

Lòng tôi tràn đầy chờ mong German đại phát thần uy, ai biết người ta còn chẳng thèm lên sân, tuy là trận đấu cũng hay thật, nhưng mà hồn tôi nào ở nơi đây chứ.

Nghe Gấu Bự lải nha lải nhải vài câu, vừa định bụng quay về kí túc cá, cổ tay đã bị người ta chụp lấy, bóc lôi qua bên cạnh.

Tôi quay đầu nhìn, là một Alpha không quen không biết trong đội bóng, lập tức hơi choáng, mãi tới khi tôi đã bị người ta xách tới giữa sân bóng, một Alpha trong đội bóng khác dưới sự la hét của quần chúng mà ngượng ngùng xoắn áo đứng dậy.

... Từ từ, đừng nói là như tôi nghĩ nhá??

"Alvin Miller, mình... mình gọi cậu là Al có được không..?"

Tôi ngu ngu ngốc ngốc không hiểu gì gật đầu đáp: "Ừ, được chứ."

"Ừm, Al.."

Cậu ta ta ta ta ta ta đỏ mặt kìa!!!!!!!!!

".... Mình có thể theo đuổi cậu được không...?"

"A!!! Hẹn hò đi!!! Hẹn hò đi!!!"

Đám quần chúng ngồi xem chuyên vui đột nhiên rống lên! Át hết cả tiếng nói của tôi!

"Không... Tôi.. A, cậu nghe tôi nói đã...!"

"Al!! Al!!! Hẹn hò đi!!!~~~"

"Al!"

Rõ ràng là một nơi ồn ào như thế, tôi lại có thể nhận ra âm thanh cậu ta ngay đầu tiên.

Tôi nhìn về phía German, đám người ồn ào kia vẫn không chịu bình tĩnh lại, nhưng lại vẫn cứ theo bản năng nhường cho cậu ta một con đường.

Cậu ta cau mày đi vào trong vòng vây, sống lưng ưỡn đến mức thẳng tắp. Khuôn mặt cậu ta là đẹp đến thế, thân hình lại cao to đến thế, mà tôi lại càng cảm thấy cảm kích sự xuất hiện của cậu ta... Cậu ta xuất hiện trong mắt tôi, tựa như một vị anh hùng, từng bước đến gần.

Dưới ánh mắt của mọi người, German nắm lấy tay tôi, thay tôi trả lời hai chữ ——

"Không thể."