Hề Dao không dám nhìn anh, chỉ duỗi tay muốn cướp lại, tay Vệ Lăng lại thu về, sau đó một phát bế ngang eo Hề dao lên đi vào phòng vệ sinh, đặt cậu ngồi lên bồn rửa mặt. Hề Dao bụm mặt, xong rồi, chắc chắn Vệ Lăng đang cảm thấy mình là một đứa biếи ŧɦái.
Ánh mắt của Vệ Lăng thâm trầm nhìn cậu, người trước mặt lớn lên thật là xinh đẹp, da trắng mỹ lệ eo nhỏ chân dài, nhưng cậu có yết hầu, xương chậu cũng không rộng, mặc quần bó là có thể nhìn thấy một chỗ nhô lên, đó hiển nhiên là bộ phận nam tính, mà trùng hợp là xu hướng tính dục của anh cũng là nam giới, cho nên Hề Dao vừa mới dọn vào ở, anh đã nhắm bé người đẹp này rồi.
Sao cậu ấy lại dùng băng vệ sinh nhỉ? Vệ Lăng vươn tay nâng cằm Hề Dao lên: “Sao cậu lại dùng băng vệ sinh?”
Anh nhìn bé người đẹp đang đỏ bừng mặt cùng đôi mắt như ứa nước “Cậu không phải là con trai sao? Chúng tôi không ở chung với con gái, cậu thế này là vi phạm hợp đồng.”
Hề Dao oan ức bẹp miệng nói: “Tớ là con trai mà, đừng đuổi tớ đi a.”
Vệ Lăng cười cười: “Không đuổi cậu đi, thì cậu phải nói cho tớ biết, vì sao lại dùng băng vệ sinh dạng ống, cậu bị chảy máu à?”
“Không phải.” Vừa nói ra lời phủ định, Hề Dao lại nghĩ, nói là bị chảy máu có khi còn tốt hơn nói bên dưới cậu có bộ phận của con gái, thế là lại sửa lời “Đúng vậy!”
Vệ Lăng híp híp mắt, tên nhóc này: “A? Vậy sao trên băng vệ sinh lại không có vết máu, cậu lừa tớ đấy à?”
Đúng là cậu cố ý lừa anh, đồ ngốc này còn dùng cái chiêu cũ rích.
Hề Dao ngừng một chút, lắp bắp nói: “Mấy ngày trước có chảy máu, hôm nay không chảy nữa.”
Vệ Lăng dù bận vẫn ung dung nhìn cậu bịa chuyện, sau đó thừa dịp người ta không chú ý, cởϊ qυầи của cậu xuống: “Tớ không tin, cậu đang lừa tớ, quên tớ học khoa nào rồi hả? Tớ muốn tự mình kiểm tra một chút.”
Hề Dao đột nhiên không kịp phòng bị đã bị tụt quần, hai cẳng chân thon dài mềm mại liền sống động lộ ra, cậu vội vàng giãy dụa, nhưng sức của cậu nào có địch nổi Vệ Lăng, giây sau đã cam chịu mặc người ta muốn làm gì thì làm, dù sao thì, không phải Vệ Lăng học y sao, cậu cứ coi anh như bác sĩ là được.
Thấy Hề Dao không phản kháng nữa, Vệ Lăng liền cởi cả qυầи ɭóŧ của cậu ra, đập vào mắt là một cây thịt nhỏ xinh đẹp thanh tú, chỉ có một ít lôиɠ ʍυ sáng màu, Vệ Lăng sờ sờ lên: “Lông của cậu ít vậy?”
Hề Dao không hé răng, đại khái là bởi vì có thêm một bộ phận nữ tính, cơ thể cậu không bài tiết nhiều hormone nam giới, không luyện cho lên cơ bắp được, lông mao cũng cực kỳ thưa thớt, làn da tinh tế bóng loáng đến cả con gái cũng phải ghen tị.
Thực ra Vệ Lăng cũng thật lòng muốn kiểm tra cho cậu. Anh không biết Hề Dao có âʍ ɦộ, chỉ cho là Hề Dao dùng băng vệ sinh dạng ống ở lỗ sau, sợ cậu bởi vì có bệnh ở chỗ đó mà xấu hổ nên giấu bệnh sợ thầy. Anh sờ xuống phía dưới, ai ngờ ngón tay lại chạm vào một nơi mềm mại ướŧ áŧ, lần này, ngay cả Vệ Lăng với kiến thức y sinh rộng rãi cũng phải ngây người.
Ngón tay của anh đυ.ng vào hộŧ ɭε! Kí©h thí©ɧ đến từ ngón tay của người khác mạnh hơn tự mình mò rất nhiều, Hề Dao cắn môi chịu đựng, cố gắng không phát ra âm thanh, chỉ cảm thấy nước nôi trong bướm chảy ra càng mau.
Vệ Lăng hơi khom người xuống, mở hai chân của Hề Dao ra, chỉ thấy ở phía dưới chim nhỏ rõ ràng là một cái khe thịt màu hồng nhạt. Ánh mắt anh dần tối lại, tay càng banh rộng hai chân Hề Dao, khe thịt kia cũng theo đó mà mở ra một chút, dưới ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông, một ít nước da^ʍ liền tí tách tí tách chảy ra ngoài.
Hề Dao xấu hổ muốn chết, muốn khép chân lại, nhưng lại bị anh khống chế, cậu đành phải duỗi tay cản anh: “Đừng, đừng nhìn, khó coi lắm.”
Giọng nói của cậu có hơi sa sút, trong âm điệu còn mang theo một chút yếu ớt :“Tớ ... Không bình thường.”
Biểu cảm của Vệ Lăng run lên, bóp chặt cằm Hề Dao làm cho cậu phải ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh: “Hề Dao, không được nói mình không bình thường.”
Anh gằn từng chữ “Cậu có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ giới, thì có làm phiền đến người ta không, có làm tổn thương cơ thể của cậu không?”
Thấy Hề Dao khẽ lắc đầu, Vệ Lăng liền xoa nhẹ tóc cậu: “Đúng vậy, cậu có cái gì mà không bình thường chứ?”
Anh khẽ cười một tiếng “Là do xinh đẹp hơn người khác nên không bình thường, hay là vừa ngoan lại vừa nấu ăn ngon nên không bình thường?”
Hề Dao đã từng thử tưởng tượng xem phản ứng của người khác khi biết tới thân phận song tính của cậu sẽ như thế nào, nhưng lại không nghĩ tới sẽ là loại phản ứng thế này, cậu cảm động vô cùng, đôi mắt đỏ lên liền rơi lệ: “Cảm ơn cậu … Cậu là người đầu tiên nói như vậy với tớ.”
Ngay cả cha mẹ cậu, cũng luôn cảm thấy cậu không phải là người bình thường, sau khi thành niên liền luôn miệng giục cậu đi làm phẫu thuật bỏ đi một bộ phận, chẳng qua Hề Dao sợ đau, lại cảm thấy bản thân tự sống một mình cũng rất tốt, bí mật cơ thể của cậu sẽ không bị bại lộ, cho nên vẫn kì kèo không đi làm phẫu thuật, sau đó âʍ ɦộ lại bắt đầu chảy nước, rồi biến thành cục diện như hiện tại, chẳng qua cậu đang rất vui vẻ, Vệ Lăng không hề bởi vì cơ thể của cậu mà ghét bỏ cậu, ngược lại … lại còn khen cậu nữa.