Ở nhà mấy ngày, bố Hè lại nhắc tới chuyện làm phẫu thuật với Hề Dao lần nữa: “... Con nói bây giờ con thuê chung nhà với ba nam sinh nữa sao? Ở nhiều vậy không tiện, nếu như bị bọn họ phát hiện, bố sợ con sẽ bị bạo lực học đường.”
Hề Dao thầm nghĩ trong lòng, bọn họ không chỉ biết rồi mà còn rất yêu thích đấy.
Chẳng qua bây giờ Hề Dao đã được mấy người đàn ông kia dạy về sự tự tin nên tư tưởng đã hoàn toàn thay đổi, cậu cũng không còn cảm thấy chuyện mình là người song tính là chuyện tự ti, xấu hổ nữa.
Hề Dao: “Bố mẹ, làm phẫu thuật đau lắm, hai người nhẫn tâm để con phải chịu cực khổ này sao, nó cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt của con mà.”
Bố Hề thở dài: “Bố sợ sau này con có cô gái mình thích, cô ấy có thể tiếp nhận được chuyện này sao?”
Thích… Trong nháy mắt, Hề Dao nghĩ đến thông báo của các bạn cùng phòng với mình, bọn họ đều nói thích mình. Vậy cậu thì sao? Hình như cậu cũng thích bọn họ, có lẽ lúc bắt đầu không hiểu gì, chỉ cho rằng bọn họ đang giúp cậu, nhưng sau đó cậu có ngốc cũng hiểu rõ rằng mình cũng thích bọn họ. Nhưng đối với cả ba người bọn họ, cậu đều thích như nhau, chuyện này sẽ công bằng với bọn họ sao?
Cậu lắc đầu một cái, không suy nghĩ nhiều nữa, sợ mình nghĩ tiếp thì sẽ không nhịn được mà tìm cách trốn bọn họ, nhưng cậu không muốn, chuyện này nói sau đi.
Hề Dao chuyển động con ngươi: “Con thích con trai.” Cậu không ngừng cố gắng nói: “Con không cảm thấy thân thể con khác người. Hai người thay góc độ nhìn nhận đi, chẳng lẽ cái này không phải là ông trời ưu ái con sao. Mọi người sinh ra đều không có lựa chọn, là nam thì chính là nam, là nữ thì chính là nữ, nhưng con có cơ hội lựa chọn. Nếu không phải từ nhỏ hai người đã coi con là con trai mà nuôi dưỡng thì nói không chừng con còn thể tự mình lựa chọn đấy.”
Bố Hề phụ họa: “Là con gái cũng rất tốt.” Nhưng bỗng nhiên ông lại nghĩ đến gì đó: “Không được, nếu như là con gái thì không được gả cho người khác, bố không đồng ý.”
Mẹ Hề vỗ bố Hề một cái: “Anh đừng nói nữa! Dao Dao, tự con chọn đi.”
Hề Dao không nói gì: “Con đã làm con trai mười tám năm rồi, sao còn có thể thay đổi tư tưởng chứ. Ý của con là con không cảm thấy thân thể của con có gì xấu hổ cả, thân thể của con rất đẹp. Trên thế giới này có mấy người có thể trải nghiệm đồng thời cảm giác nam nữ giống như con chứ.”
Bố Hề: “Nhưng mà…”
Hề Dao biết bố mình muốn nói gì nên cố ý trợn mắt nói: “Làm sao! Ghét bỏ con hả?”
Mẹ Hề thấy thế lại vỗ bố Hề một cái: “Làm sao, ghét bỏ à? Nó từ trong bụng tôi đi ra, tôi không chê thì thôi, anh còn như vậy nữa thì đi ra ngoài!”
Bố Hề có hơi oan ức: “Không phải… Bố không cảm thấy thế, đối với chúng ta mà nói, con chính là con của bố mẹ, nhưng người ngoài lại không giống như bố mẹ.”
Hề Dao lườm một cái: “Quan tâm đến người ngoài làm gì chứ!”
Bố Hề: “Vậy trong tương lai, con yêu đương kết hôn như thế nào?”
Mẹ Hề cùng chung một chiến tuyến với Hề Dao: “Nếu như người ta không thể tiếp nhận được thì chia tay, đến người tiếp theo!”
Hề Dao cười ngã trên ghế sô pha: “Mẹ, mẹ thật xu hướng!” Cậu ôm cổ mẹ Hề làm nũng: “Mẹ, mẹ thật tốt, con yêu mẹ nhất!” Nói xong, cậu hôn một cái lên mặt mẹ Hề, mẹ Hề đắc ý liếc mắt nhìn bố Hề. Bố Hề cũng hơi muốn, thổi râu mép trừng mắt, chỉ có điều cuối cùng vẫn chua xót nói: “Được rồi, được rồi, con vui vẻ là được.”
Hề Dao nở nụ cười: “Bố, con cũng yêu bố.”
Giải quyết xong chuyện lớn trong lòng, tình cảm của Hề Dao và bố mẹ càng thêm hòa hợp, cậu cảm nhận được mình được yêu thương vô cùng, đương nhiên sẽ không lại vì cái gì khác mà phủ định chính mình.
Hè Dao nói với bố mẹ chuyện Vệ Lăng muốn đến nhà chơi, từ nhỏ cậu đã không thể nào làm quen được với bạn học, cùng lắm khi cả lớp liên hoan thì cậu mới tới. Bố Hề và mẹ Hề lần đầu tiên được chiêu đãi bạn của con đến nhà, bỗng nhiên cảm thấy rất hài lòng, cảm thấy sau khi lên đại học, Hề Dao càng trở nên hoạt bát, cởi mở hơn, hơn nữa cũng tự tin hơn rất nhiều. Hai người cũng tự xem xét lại mình.
Bọn họ nghe Hề Dao kể lờ mờ về chuyện trong nhà của Vệ Lăng, cũng rất đau lòng cho đứa nhỏ này, sau đó vỗ ngực đảm bảo với Hề Dao rằng nhất định sẽ khiến anh có cảm giác như ở nhà.