- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Bạn Cùng Phòng Có Âm Mưu Gây Rối Tôi
- Chương 7
Bạn Cùng Phòng Có Âm Mưu Gây Rối Tôi
Chương 7
Sau một đêm tĩnh tâm lại, Đặng Tư Vũ quyết định không thổ lộ trước, cô muốn lấy quan hệ tốt làm tiêu chí hàng đầu. Phái biết rằng Lâu Trạm còn không biết tới sự tồn tại của mình cho đến ngày hôm qua, nếu cứ thình lình chạy tới tỏ tình thì bị từ chối là cái chắc, không phải sao?
Vì thế mỗi ngày Đặng Tư Vũ liền dùng đủ loại tư thế tương tác với Lâu Trạm chỉ để khiến đối phương nhớ kĩ mình.
Lâu Trạm lớn lên rất đẹp trai nhưng tính tình lại không tốt, trong lớp đã có rất nhiều nữ sinh chú ý tới hắn nhưng vẫn luôn ngại không dám nói chuyện vì vấn đề tính cách. Nói ra thì trên người Lâu Trạm có một loại cảm giác làm cho người khác cảm thấy họ không cùng đẳng cấp. Mọi người cũng không có ý kiến gì, chỉ là không ai dám đối xử với hắn như với người bình thường.
Đã có Đặng Tư Vũ làm tiền lệ, một số người cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Mấy ngày nay Lâu Trạm cảm thấy rất kì quái, ngày thường sau khi vào lớp hắn sẽ tìm chỗ ngồi một mình, rất yên lặng, không ai làm ồn. Sau khi hết tiết lại thu dọn đồ đạc về kí túc xá, mọi việc hàng ngày cũng rất vừa ý hắn. Nhưng không hiểu sao bây giờ quanh hắn lại có nhiều người thêm, nhìn hai nữ sinh trái phải của của mình, Lâu Trạm lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là buồn rầu.
Đó là hai nữ sinh, một người là Đặng Tư Vũ, là cô gái mặc đồng phục bóng chày màu đen hắn mơ hồ nhớ được, người còn lại có vẻ là thuộc ban cán bộ của lớp. Mỗi lần đi học, vị trí trái phải bên người đều bị hai người này chiếm. Nếu hắn ngồi trong góc tường thì sẽ có một người ngồi trên, một người ngồi kế.
Vừa tan học, Đặng Tư Vũ liền mời hắn xuống nhà ăn ăn cơm, đây cũng không phải là lần đầu tiên. Lúc đầu Lâu Trạm còn từ chối, nhưng sau khi từ chối quá nhiều lần, đối phương vẫn còn kiên trì mời mọc, hắn liền cảm thấy người ta bị mình từ chối có chút thảm hại, nghĩ lại cũng chỉ là đi nhà ăn mà thôi nên mới đồng ý một lần.
Nghe được câu đồng ý, Đặng Tư Vũ thừa dịp Lâu Trạm quay người, nhìn nữ sinh ngồi đối diện với cô cười một cái.
Ra oai rõ ràng.
” Lâu Trạm, cậu muốn đi căng tin nào?.” Trường học có bảy tám cái nhà ăn, phương hướng kinh doanh đều khác nhau.
” Chỗ nào cũng được.” Lâu Trạm không có chấp niệm lớn đối với ăn uống, chỉ cần mùi vị trên mức trung bình là hắn có thể chấp nhận.
” Vậy chúng ta đi cái nhà ăn mới mở đi.” Cô vẫn chưa đi ăn thử căng tin mới mở, vừa lúc lần này có thể lôi kéo Lâu Trạm đi cùng.
” Ừm.” Lâu Trạm không ý kiến.
Vào lúc tính tiền, Lâu Trạm trả tiền cho cô. Đây là hành vi của thân sĩ, Lâu Trạm cũng không thấy sai chỗ nào. Đặng Tư Vũ cũng không làm ra vẻ, thoải mái để Lâu Trạm thanh toán tiền cho mình. Có thể nói rằng điều này rất hợp với ý định của cô, lần sau cũng sẽ có lí do mời Lâu Trạm.
Tuy nhiên khi cảnh này rơi vào mắt của những người khác lại không phải chuyện bình thường.
Người theo đuổi Đặng Tư Vũ không ít, người chú ý cô thời thời khắc khắc cũng không ít.
Việc cô có quan hệ với Lâu Trạm đã tới tai rất nhiều người, bao gồm cả Bạch Nhiễm.
Lý Giai Na đang gõ quyển truyện tranh trong tay, nhìn thấy Bạch Nhiễm tiến vào lập tức có hứng thú. Bỏ quyển truyện sang một bên, cô cươi tủm tỉm lại gần cậu chứng thực tin đồn gần đây: “Cậu đến rồi, tôi có chuyện muốn hỏi cậu. Lâu Trạm với Đặng Tư Vũ đang hẹn hò đấy à?”
Bạch Nhiễm ở chung kí túc xá với Lâu Trạm khẳng định biết rất nhiều tin tức, thân là người thích buôn chuyện, cô rất có hứng thú trong việc tìm hiểu sự thật.
“Ai nói?.” Bạch Nhiễm xoay cây bút trong tay, đầu cũng không nâng lên.
” Mọi người đều nói như vậy.” Lý Giai Na quen biết rất nhiều, bạn bè của cô đều biết mấy lời đàm tiếu gần đây.
” À, cũng không rõ lắm.” Bạch Nhiễm lạnh lùng đáp lại.
Nghe được đáp án này, Lý Giai Na nhướn mày, nhìn chằm chằm Bạch Nhiễm có vẻ như rất bận, vuốt cằm suy tư. Cô cảm thấy việc này có gì đó sai sai, nhưng sai ở đâu? Lại không xác định được.
Từ trước đến nay cũng không có tính cách tìm hiểu đến tận cùng câu chuyện, cô tiếp tục giở truyện ra đọc.
Bạch Nhiễm thật sự bình tĩnh như vậy? Ha! Trong lòng cậu thật ra đang rối tinh rối mù lên. Oán hận lấy bút vẽ một cái đầu nhỏ Lâu Trạm lên giấy đồng thời vẽ thêm hai chữ “đại ngốc”.
Còn nói không thích!! Bây giờ tin đồn bay nhanh khắp nơi, đúng là kẻ lừa đảo siêu cấp vô địch!
Trong lòng Bạch Nhiễm rất tức giận nhưng cũng không có biện pháp vì cậu không có tư cách, cậu cùng lắm chỉ là bạn bè kiêm bạn cùng phòng. Làm bạn mà đi xáo trộn việc tình cảm của người kia thì chẳng phải gϊếŧ chết tình bạn sao?
” Cậu đang đọc gì vậy?” Bạch Nhiễm nhìn qua Lý Giai Na đang đọc truyện,trên mặt nở nụ cười vô cùng quái dị, thậm chí có thể dùng hai từ “Đáng khinh” để miêu tả.
” Truyện tranh.” Đọc vô cùng hăng say, Lý Giai Na nhân lúc lật trang đáp lại một câu.
” Truyện tranh gì?” Ngày thường Bạch Nhiễm sẽ không tiếp tục hỏi nhưng hôm nay tâm trạng của cậu không tốt, nụ cười của Lý Giai Na lại vô cùng quái dị, cậu liền nhịn không được tiếp tục hỏi.
” Dưới cùng một mái hiên. Kể về hai người đàn ông yêu nhau.” Lý Giai Na nâng đầu từ cuốn truyện lên, nở một nụ cười vô cùng không có ý tốt.
” Thật sau? Yêu nhau như thế nào?” Ngoài ý muốn, Bạch Nhiễm cảm thấy hứng thú.
” Chính là mỗi ngày trải qua sinh hoạt vui sướиɠ không biết xấu hổ với bạn cùng phòng.” Lý Giai Na nói không ngừng nghỉ, sau khi dùng một hơi nói xong, nụ cười trên mặt lại sâu hơn, bồi thêm một câu: “Cao lãnh thẳng nam công với ngạo kiều tạc mao thụ, tôi rất thích.”
“À.” Bạch Nhiễm lãnh đạm đáp lại một chữ.
Tật xấu. Không chờ Lý Giai Na trợn trắng, cuốn truyện trên tay đã bị giựt đi, đầu sỏ gây tội cầm truyện đi ra cửa, uể oải đáp: “Tịch thu, biểu hiện tốt sẽ trả lại cho cậu.”
Lý Giai Na không giận, cô mua tới ba quyển, một quyển chưa bóc tem, một quyển để xem, quyển còn lại để phòng ngừa các loại tình huống phát sinh. Chỉ là hành vi của Bạch Nhiễm làm cô suy nghĩ một lúc, lúc trước cô cũng có thích tưởng tượng chuyện tình phát sinh giữa Bạch Nhiễm với học đệ nhỏ ở cùng phòng, chỉ nghĩ trong lòng, cũng không nói cho ai.
Chỉ là hiện tại cô ngửi ra có mùi gì đó không đúng. Phó hội trưởng vĩ đại của bọn sẽ không có tâm tư gì đối với học đệ kia đâu nhỉ?
Tôi coi cậu như bạn cùng phòng, cậu lại muốn làm gay với tôi! Loại giả thiết này, chỉ cần suy nghĩ một chút đã thấy dễ thương vô cùng ~
Truyện tranh mà Lý Giai Na mua có rất nhiều cảnh không thể tả bằng lời, Bạch Nhiễm đọc mà mặt đỏ tim đập, còn hổ thẹn có phản ứng. Hai nam sinh thì ra còn có thể như vậy như vậy, cảm giác xấu hổ đạt tới đỉnh.
” Tớ tắm xong rồi.” Lúc Lâu Trạm ra vô cùng đúng thời điểm, vừa lúc chọc vào sự xao động trong lòng Bạch Nhiễm tới đỉnh điểm.
Bởi vì tập luyện trong thời gian dài, bệnh tình của Lâu Trạm bớt đi rất nhiều, cơ bắp đường cong trên người có thể mơ hồ thấy được, không rõ ràng nhưng mà rất xinh đẹp. Bọt nước lăn từ ngực xuống, biến mất ở mép khăn quấn người.
” Tớ vào đây.” Bạch Nhiễm kẹp chân, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai phi thẳng vào phòng tắm, thống khoái tắm nước lạnh một lần.
Lâu Trạm thay xong áo ngủ, dùng khăn lông lau đầu, chú ý chỗ Bạch Nhiễm vừa ngồi có một quyển truyện. Lâu Trạm khom lưng nhặt lên, vô tình mở nó ra, nội dung bên trong đánh sâu vào tâm lí hắn.
Rất trùng hợp là trang truyện mà Lâu Trạm thấy chính là đoạn không thể miêu tả được.
Nó tác động rất lớn.
Hắn đóng truyện lại, đoan chính đặt truyện lên bàn của Bạch Nhiễm rồi vừa gãi đầu vừa suy nghĩ.
Hai nam sinh cũng có thể làm loại chuyện đó sao? Tại sao trong tay Bạch Nhiễm lại có loại truyện kiểu này? Chẳng lẽ cậu cũng thích con trai giống như người trong sách sao? Dù gì cũng đã sống chung lâu như vậy, hắn lại không cảm nhận được Bạch Nhiễm có loại đam mê này.
Nhưng cho dù Bạch Nhiễm có vượt quá dự tính của mình cũng chẳng thể nào thay đổi địa vị bạn bè trong lòng hắn. Nếu đã làm bạn tất nhiên sẽ phải chấp nhận sự khác biệt của đối phương, không phải sao?
Lâu Trạm tự nghĩ đến thông suốt, nhẹ nhõm không hề rối rắm.
Lúc Bạch Nhiễm ra tới, Lâu Trạm đã nằm trên giường. Cậu bỗng nhiên nhớ tới quyển truyện tranh lúc nãy, chạy như bị lửa đốt mông tới chỗ quyển truyện nhét nó vào phía dưới ngăn tủ, lại còn cầm thêm mấy quyển sách đè lên, đảm bảo không bị nhìn thấy mới yên tâm.
Chắc là Lâu Trạm không thấy đâu nhỉ? Tuyệt đối không có! Bạch Nhiễm điên cuồng cầu nguyện trong lòng.
Sau khi cậu xoay người lại, Lâu Trạm cũng thu hồi ánh mắt nhìn chăm chú của mình.
Nếu là vội vàng như vậy chắc phỏng đoán của hắn đã đúng rồi.
” Cậu nhìn tôi làm gì?.” Đây là lần thứ ba Lâu Trạm quay người nhìn thấy Bạch Nhiễm mặc quần xà lỏn ngồi ở mép giường, tầm mắt nhìn về phía cậu. Không thể không nói dáng người của Bạch Nhiễm thật sự rất đẹp, cơ bụng, tuyến nhân ngư vô cùng rõ ràng.
Khi nào bản thân mới có thể luyện ra được như vậy?
Lâu Trạm thất thần suy nghĩ.
” Nghe nói, khụ, tôi nghe nói là cậu đang hẹn hò với một nữ sinh trong ban hả?” Việc này vẫn là nên hỏi chính chủ mới an tâm một chút.
” Nghe ai nói? Sao tôi không biết vậy?” Trên trán Lâu Trạm chỉ còn kém khắc lên ba dấu chấm hỏi to tướng.
” Chỉ là vô tình nghe được, bây giờ người ta loan tin rất nhiều. Tôi nghĩ rằng sống chung phòng với cậu lâu như vậy, nếu cậu có bạn gái thì đáng lẽ tôi phải biết trước chứ.” Mặt mũi Bạch Nhiễm tươi tỉnh lên, chỉ kém không đi ra ngoài cầm loa thông báo với mọi người: “Hẹn hò cái gì, đến cả chính chủ còn tự xác nhận là độc thân! Bịa đặt là phạm pháp có biết hay không hả?”.
Sau khi được Bạch Nhiễm nhắc tới, bản thân Lâu Trạm cũng thấy không ổn, nữ sinh người ta cũng chưa nói câu gì với mình, tất cả đều giống như giao lưu giữa bạn bè bình thường, mấy cái hành động thiết thực cũng chưa có làm.
” Bạch Nhiễm.” Lâu Trạm ngồi thẳng dậy khỏi giường.
” Ừm?”
” Cậu có biện pháp gì để khiến một đám người đột nhiên để ý tới mình không còn chú ý nữa không?” Hắn nghĩ chỉ có thể xin giúp đỡ từ Bạch Nhiễm.
Tất nhiên Bạch Nhiễm biết hắn đang phiền lòng cái gì, trong lòng vui vẻ, nếu hỏi như vậy thì chẳng phải Lâu Trạm chẳng có tình ý gì đối với nữ sinh kia sao? Quả thực là vô cùng vui mừng.
” Có chứ có chứ, chỉ là phải hi sinh một chút danh dự.” Đầu óc Bạch Nhiễm chợt nảy ra sáng kiến, đưa ra phương pháp có lợi nhất cho mình.
” Phương pháp gì?.” Đôi mắt Lâu Trạm sáng lên.
” Cậu có thể nói với mấy cô gái đó là cậu không thích nữ sinh, như vậy thì sẽ không còn nữ sinh quấn lấy cậu.” Bạch Nhiễm càng nói càng cảm thấy đây quả là tuyệt chiêu, đuôi lông mày mang theo sự đắc ý không giấu được.
Không khí lâm vào sự trầm mặc.
Lâu Trạm nhìn thẳng hướng đối diện, nhìn đến trong lòng Bạch Nhiễm trống rỗng, xấu hổ cười cười, nói: “Cũng là một chiêu lợi hại nhỉ, để tôi nghĩ ra cách khác.”
Trong tiếng cười ngượng nghịu của Bạch Nhiễm, ngược lại Lâu Trạm lại lâm vào trầm tư. Hắn cảm thấy biện pháp này không tồi, dù sao hắn cũng không để bụng mấy tới thanh danh, cũng không nghĩ nhiều về vấn đề tình cảm. Chỉ là biện pháp này có vẻ là khó thực hiện, một mình hắn thì không đủ.
Suy nghĩ lại, hắn không thể đột ngột chạy đến trước mặt con gái nhà người ta rồi nói là: “Rất xin lỗi, mình thích con trai.”
Không nói đến việc có tin hay không, mỗi hành vi đã vô cùng ngu xuẩn.
Muốn làm loại chuyện này phải tập trung vào chi tiết, không cần nói nhiều, chỉ cần yên lặng làm, những người khác nhìn thấy rồi sẽ tự hiểu, tự hiểu rồi sẽ không quấn lấy hắn nữa.
Kế hoạch này quả thật là hoàn mỹ.
Bạch Nhiễm thấp thỏm bất an nhìn Lâu Trạm im lặng, thấy đối phương bỗng nhiên gật gật, trong não một mảnh mờ mịt.
” Bạch Nhiễm, cậu giúp tôi một việc có được không?.” Lâu Trạm rốt cuộc lên tiếng.
Biểu tình của người đối diện đặc biệt nghiêm túc, giống như muốn thương lượng với cậu chuyện gì hệ trọng lắm, dựa theo bối cảnh hiện tại, trong đầu cậu nảy ra một khả năng, cậu nuốt nuốt nước miếng, lo lắng tới mức tay đầy mồ hôi.
Sẽ như thế sao?
” Tôi mong rằng cậu có thể giả làm nam sinh tôi thích.”
Quả nhiên!
Bạch Nhiễm trong tầm mắt Lâu Trạm cúi đầu, vẫn luôn không nói gì, hắn cho rằng đối phương không muốn. Hắn lựa chọn Bạch Nhiễm không chỉ vì quan hệ của hai người mà còn vì vấn đề tính hướng của Bạch Nhiễm.
Nhưng mà có vẻ hiện tại phương pháp này không thực hiện được, cho dù đối phương có thích nam, hắn cũng không thể tự nhiên lợi dụng người khác như vậy. Lâu Trạm bắt đầu lo rằng lời đề nghị của mình sẽ làm ảnh hưởng tới mối quan hệ hữu nghị giữa hai người.
Nếu Lâu Giác ở đây thì tốt rồi, dù sao cũng là em trai ruột, ở thời khắc mấu chốt kéo tới mượn dùng một chút. Vị em trai xui xẻo nào đó đang ở nước ngoài hẹn hò với bạn gái đột nhiên hắt xì.
” Xin lỗi, cậu cứ coi như là……”
” Được.” Trời mới biết vừa rồi Bạch Nhiễm kích động bao nhiêu. Vốn dĩ cậu cúi đầu là để che giấu cảm xúc của mình, cậu chắc rằng mắt mình đang hưng phấn đến đỏ cả lên rồi.
Nghe được Lâu Trạm nói muốn đổi ý, cậu vội vàng hồi phục. Đùa thôi, Bạch Nhiễm cậu sao có thể lỡ mất cơ hội như vậy thì tiếc đứt ruột mất.
” Cậu sẽ không thấy ngại hả?” Lâu Trạm nhăn mày, hắn cảm giác Bạch Nhiễm có gì đó sai sai.
” Sẽ không sẽ không, đạo nghĩa không thể chối từ. Sống cùng nhau thì phải hỗ trợ lẫn nhau.” Bạch Nhiễm nhìn về hướng đối diện tươi cười. Nhìn không ra cảm xúc gì khác.
“Vậy cảm ơn cậu.” Lâu Trạm nhiệt tình tỏ vẻ cảm ơn, nhưng hắn vẫn cảm thấy Bạch Nhiễm không ổn cho lắm, trước khi ngủ nhịn không được lại hỏi. “Thật sự không thành vấn đề?.”
“Không thành vấn đề, không sao!.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Bạn Cùng Phòng Có Âm Mưu Gây Rối Tôi
- Chương 7