Chương 37: Biển Vishnu

"Tiểu công tử bảo cô nương đó đi, là có điều gì muốn đơn độc hỏi?"

Sau khi động đá yên tĩnh lại, bà lão chậm rãi mở mắt, điều khiến người ta kinh ngạc là, con ngươi của bà không phải loại vẩn đυ.c đen tối, ngược lại trong veo sáng ngời, giống như lốc xoáy trên biển, hút người ta sa vào.

Chỉ có điều, tiểu hài tử một chút cũng không ảnh hưởng, ngược lại ngồi xếp bằng trước tấm bia đá, cong cong môi, "Ta nhớ bà bà từng nói, đời này của ta không tình duyên?"

Lúc nói lời này, nửa bên mặt của tiểu hài tử ẩn trong bóng tối, giọng nói vài phần tản mạn, biểu tình và hành động lại có mấy phần không giống tiểu hài tử, lão bà lại giống như không nhìn thấy, không có phản ứng gì, chỉ là cổ chậm rãi nâng lên, hướng về phía tiểu hài tử cười "ha hả" hai tiếng.

"Tiểu công tử thật sự coi trọng lão thân rồi, là cỏ thi (*) xem quẻ, không phải lời lão thân nói."

(*)蓍: thi: thời xưa dùng cỏ này để bói toán

Nói xong, bà lão dừng lại một chút, bỗng nhiên lại giật giật nếp nhăn đầy trên mặt, "Tiểu công tử có phải là thích cô nương ngoài cửa?"

"Bà bà biết mình đang nói linh tinh gì không?"

Lông mày của tiểu hài tử đột nhiên nhíu lại, giọng nói ở trong huyệt động ẩm ướt lạnh lẽo cũng thấp đi mấy phần, bà lão lại không để ý.

"Quẻ không lừa người, tình châu trong mắt lão thân cũng giống như vậy, mặc kệ tiểu công tử có nguyện ý nghe hay không, lão thân đều phải nói, nếu trong lòng tiểu công tử tồn tại ý niệm muốn cùng lên duyên với cô nương kia, kiến nghị vẫn là nhân lúc còn sớm chặt đứt, cô nương đó sớm đã có nhân duyên mệnh định."

Có lẽ khí tức trong hang càng ngày càng lạnh, lão bà cuối cùng cười cười, rút ra ba cọng rơm.

Rơm rạ dài ngắn khác nhau, trong không khí lại đột nhiên có thể rơi xuống cùng lúc, ban đầu là dựng thẳng rơi xuống, xung quanh không gió, nhưng vừa rơi xuống mặt đất, rơm rạ lại thành ba hình tam giác.



"Đứt tay ra quẻ Càn, tự thảo ra quẻ Khôn, quẻ quẻ thần quỷ không lừa, những điều này tiểu công tử còn rõ hơn ta.

Quẻ tượng sở hiện, xoa tiện không có kết quả, cũng chính là nói, tiểu công tử vẫn giống như ban đầu, cả đời định trước không có tình duyên, mà cô nương kia, lại có."

"Nhân duyên của cô ấy là ai?"

Đề tài đột nhiên xoay chuyển, bà lão ngẩn ra, chớp mắt mới mở miệng, "Nhìn không rõ, lúc đầu tay đứt muốn nhìn cho rõ, nhưng tinh châu lại bị xích quang đốt cơ hồ không mở nổi.

Chỉ có điều lão thân cảm thấy, tiểu công tử thay vì tò mò cô nương này, chẳng bằng thừa dịp lý trí hóa trái tim.

Ta xem tiểu công tử cũng không phải là thích vị cô nương này, đơn giản là tịch mịch lâu rồi. Lúc đầu tiểu công tử hóa hình đã mất vạn năm, thành hình lại phiền phức trắc trở, sống lâu trong năm tháng dài đằng đẵng, đột nhiên có một thứ nhìn thuận mắt, liền luyến tiếc không buông, nhưng không từ bỏ, định trước không có kết quả tốt, cho nên lão thân vẫn là khuyên tiểu công tử một câu, sớm cắt sớm tốt."

Bà ấy nói xong một tràng dài, không khí quả thật chớp mắt liền trầm đi, nhưng mà không biết bao lâu, trong động đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhẹ, thật lâu sau, chủ nhân của âm thanh đó mới lại ngước mắt, "Vậy xem ra bà bà vẫn không quá hiểu ta."

Quẻ mụ còn chưa kịp tiếp lời, chủ nhân của âm thanh đã hoàn toàn không thấy tung tích.

"Hắn cũng sẽ thích người kia chứ?"

Trinh nữ truyền tin lúc trước không biết đã xuất hiện từ khi nào, tròng mắt to, trợn lên phình phình, vô cùng hiếu kì, bà lão lại cười cười.

"Hiện giờ xác thực không phải thích, đơn giản là không muốn buông, nhưng chấp niệm sinh nghiệt duyên, sau này thì không biết được."

"Nhưng cô nương đó có cái gì đặc biệt sao?"



Trinh nữ khó hiểu chớp chớp mắt, "Không chỉ có hắn như vậy, ngay cả cỏ thi thượng cổ cũng đoán không được nhân duyên của cô ấy, con thấy khi còn sống cô ấy cũng chẳng qua là con người bình thường, không có chỗ nào đặc biệt a."

"Tâm tư cực kì đơn thuần, loại này đã có lực hấp dẫn đối với ta và tiểu công tử rồi."

Bà lão nói xong, dừng một chút, lại cười cười, giống như rối gỗ chậm rãi hạ thấp đầu của mình, miệng lại vẫn mấp máy như cũ.

"Ngoài ra, trên người cô ấy còn có luồng sức mạnh đặc biệt, tuy nói rất nhạt, gần như không có, nhưng vẫn có thể nhận thấy được, bằng không tay đứt của ta cũng sẽ không hốt hoảng lao ra.

Tiểu công tử có khả năng trong vô hình, bị loại sức mạnh trên người cô ấy ảnh hưởng đến, sau đó hai người lại cùng nhau trải qua một số việc, sức mạnh trộn lẫn thứ khác, quan hệ hai người mới gần như vậy."

"Thì ra là thế." Trinh nữ máy móc mà chớp chớp tròng mắt tròn trịa, lẩm bẩm, "Vừa rồi còn nghe cóc vàng nói, hắn hỏi địa chỉ hiện tại của linh mụ bà bà, cũng không biết hỏi cái này để làm gì."

Bà lão đột nhiên mở mắt, " Linh mụ nào?"

"Chính là linh mụ bà bà trong biển Vishnu (*), trước đó còn từng đặc biệt qua đây thăm hỏi ngài một lần."

(*)毗湿海: mình dịch không chắc lắm, ai biết chỉ mk nhé.

"Cái người am hiểu làm thuốc?"

"Đúng vậy, cóc vàng nói bên ngoài truyền rằng bà ta biết làm thuốc, con cũng nghe cửu cửu nói, công chúa của xà tộc ghét bỏ nguyên hình xấu xí của bản thân, còn từng tìm bà ta xin thuốc cấm, muốn hóa thân thành tiểu long đấy."

Tiêm mũi ba sốt nguyên ngày, khỏe lại sẽ đăng bù , hôm nay một chương thôi~