Dịch: Ling Ling
"Đừng lên tiếng."
Tay lại bị giữ lấy, tôi kinh ngạc, vô thức quay đầu lại, nhưng giọng nói trầm thấp của tiểu hài tử lại vang lên bên tai, "Sự việc phát sinh đột ngột, hiện tại không tiện giải thích, theo em rời khỏi nơi này trước."
Nói xong, cơ thể bị giật mạnh một cái, nháy mắt đã chen chúc vào đám đông.
Nói thật, trong lòng một chút cũng không sợ hãi là điều không có khả năng.
Tôi rõ ràng đang nói chuyện với tiểu hài tử, nhưng thân hình của tiểu hài tử lại đột nhiên cao lớn hơn tôi, hơn nữa, rõ ràng tiểu hài tử vừa nãy đứng ở bên trái trước mặt tôi, kết quả lại bỗng nhiên đứng bên phải phía sau tôi.
Điều kinh hãi nhất là, tôi đi theo người này ra ngoài, quả thật nhịn không được quay đầu nhìn lại, trái tim nhảy dựng lên một cái.
Nơi tôi đang đứng vừa rồi, vẫn còn một tiểu hài tử đang đứng đó.
Cho nên người hiện tại đang dắt tôi đi sẽ là ai?
Tôi hít sâu một hơi, theo bản năng muốn khiến bản thân trấn tĩnh, nhưng trái tim bất giác đập nhanh hơn.
Ngay khi tôi đang do dự, không biết nên thoát khỏi con quỷ này hay lặng lẽ đi về phía trước, lòng bàn tay lại đột nhiên bị thứ lành lạnh gãi gãi.
Bước chân của hắn vội vàng, cũng chưa từng quay đầu, nhưng giọng nói truyền qua tiếng gió lại rất ôn hòa, bình tĩnh, "Tin tưởng tôi."
Là giọng nói quen thuộc của tiểu hài tử.
Tôi mím môi, rốt cuộc vẫn đi theo ra khỏi cao ốc.
Không biết đã đi trong mưa gió bao lâu, mây đen trên đỉnh đầu dần tản đi, tầm mắt cũng dần trở nên rõ hơn.
Không thể không nói, so với tiểu hài tử, bộ dạng của người này trầm tĩnh, ổn trọng hơn, cũng có cảm giác an toàn hơn.
Nhưng tôi đã chịu khổ nhiều rồi, sẽ không tùy ý đem cảm giác an toàn đặt trên người khác, vì thế lúc đi tới chỗ sáng, tôi tránh khỏi bàn tay hắn, muốn dò hỏi rốt cuộc là có chuyện gì, nào biết con quỷ này rõ ràng thân hình còn cao lớn hơn tôi, tôi chỉ tránh nhẹ một cái, con quỷ vậy mà bị tôi đẩy ngã xuống đất.
Lúc hắn ngã xuống ánh đèn, tôi mới phát hiện, khuôn mặt của hắn lại giống với tiểu hài tử như đúc.
Không chỉ như thế, bộ dạng của hắn cũng giống với tiểu hài tử lúc ở sau núi, cực kì suy yếu, tầng tầng lớp lớp sương đen bao phủ toàn thân không biết đã nổi lên khi nào.
Chỉ có điều so với lần trước, sương đen lần này càng nồng đậm hơn, tựa hồ muốn cùng bóng đêm đen như mực hòa vào làm một.
"Cậu, không sao chứ?"
Gọi ba lần đều không thấy phản ứng, tôi dừng lại một chút, tay đặt trên không trung do dự hồi lâu, rốt cuộc vẫn đem con quỷ này kéo đến một cái đình bên đường để tránh mưa, nói cho cùng mặc kệ như thế nào, con quỷ này ít nhiều cũng có liên quan đến tiểu hài tử.
Nhưng mà tôi vẫn đánh giá cao chính mình.
Ban đầu tôi cho rằng quỷ đều rất nhẹ, dù sao cũng đã từng nghe trên tài khoản tiếp thị nhiều lần, trọng lượng linh hồn con người chỉ có 21 gram, nhưng lúc kéo thiếu niên này lên, lại khiến tôi có cảm giác ít nhất là 41 kg.
Càng tệ hơn là, sương đen trên người hắn sẽ thường thường chui ra một hàm răng cực kì sắc bén, hung tợn, mặc kệ là chạm vào chỗ nào, đều sẽ bị cắn.
Mặc dù vị trí vết thương không thấy máu, nhưng trong hồn thể, chỗ bị răng nhọn kia chạm qua giống như vô tình làm đổ thùng thuốc nhuộm đen nhánh, chớp mắt bị nhiễm đen như mực.
Vừa đau vừa tội, tôi thở dài, vốn muốn tìm một nơi khuất nẻo ở một đêm, nhưng lăn lộn đến cuối cùng, tôi mệt không thở được, chỉ có thể ở tạm nơi này một đêm.
Nhưng mà ngủ cũng không an giấc.
Thiếu niên nhìn trông vô cùng đau đớn, có lúc còn rêи ɾỉ ra tiếng, thu hút quỷ qua đường nhốn nháo vào xem, mới đầu chỉ có vài dã quỷ lang thang, đến cuối cùng lại có một cây đa tinh hung thần ác sát, đem tôi và thiếu niên, hung tợn mắng một trận, lại trừng mắt cảnh cáo chúng tôi một hồi lâu mới rời đi.
Để tránh thu hút ác quỷ và tinh quái, mang đến họa sát thân. Tôi đành phải đứng dậy, vốn định vỗ vỗ hắn, thử xem có thể kêu hắn tỉnh dậy không, nào biết tay vừa mới đặt ở trên người thiếu niên, đột nhiên bị nắm chặt.
Tôi làm sao cũng không nghĩ tới, tay của tiểu quỷ này lại to như vậy, sực lực cũng giống như người trưởng thành, tôi tránh đi mấy lần, cũng không thoát ra được.
Cũng may răng nhọn trong lớp sương đen không còn sắc bén như trước, cảm giác bị cắn cũng ít đi, tôi đành phải từ bỏ giãy giụa, ngồi xếp bằng ở bên cạnh, vừa chăm sóc hắn vừa nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vốn cho rằng bản thân chỉ nheo mắt hơn mười phút liền tỉnh, ai biết khi vừa tỉnh lại, ngoài trời đã truyền đến mấy tiếng gà gáy đứt quãng.
Gà trống gáy sáng nghĩa là trời sắp hừng đông, tôi cúi đầu, định đánh thức tiểu quỷ, nào biết bốn phía vắng vẻ, nửa phần bóng dáng của tiểu quỷ cũng không nhìn thấy.
Cơn buồn ngủ biến mất ngay lập tức, tôi bật dậy, một đóa hoa nhỏ màu trắng đột nhiên từ đỉnh đầu rơi xuống.
Hoa nhỏ trồng ở bồn hoa bên cạnh, tôi còn đang nghi hoặc làm thế nào lại nhảy lên đầu tôi, hoa nhỏ lại đột nhiên hiện ra, sau đó chầm chậm rơi xuống bỗng nhiên xuất hiện trong tay tiểu quỷ.
"Chị."
Tiểu hài tử đột nhiên hiện ra.
Nói thật, đối với loại hành vi đột nhiên biến mất đột nhiên xuất hiện, tôi quả thật rất tò mò, nhưng điều khiến tôi hiếu kì hơn là tiểu quỷ này, vì sao trước đó đột nhiên biến thành bộ dạng thiếu niên, lúc này lại bỗng chốc biến về hình dáng tiểu hài tử trước đây.
Có lẽ bị ánh mắt gắt gao của tôi nhìn chằm chằm, tiểu hài tử bỗng nhiên nhếch môi cười, trước tiên cầm đồ ăn không biết lấy được ở nơi nào đặt vào tay tôi, sau đó mới ngồi xuống, vô cùng ngoan ngoãn mở miệng, "Chị, chị ăn chút gì đó trước đi, em sẽ giải thích với chị."
Nói ra cũng kì lạ, giọng nói và bộ dạng vẫn thế, vẫn ngọt ngào gọi tôi là "chị", nhưng tôi lại cảm thấy ngữ khí nói chuyện cùng với cảm giác tạo cho người khác của tiểu hài tử đã ẩn ẩn thay đổi.
Tôi mím môi, lúc nhất thời có chút do dự, tiểu hài tử bỗng nhiên bốc một nắm hương đầy ắp bỏ vào miệng tôi.
Tôi kinh ngạc trừng to mắt, tiểu hài tử lại cười ngọt ngào, sau đó thần sắc nghiêm chỉnh.
"Tối hôm qua chúng ta đã đi đường vòng của quỷ, làm kinh động một số người, cho nên mới có thiên lôi giáng xuống, sau đó mưa rơi xuống nhưng thực tế có phải mưa hay không, hay là một loại khí có thể tìm được em, cho nên em mới bóp một con búp bê giấy, biến thành bộ dạng khác lặng lẽ trốn đi, sau đó bởi vì sức mạnh hao tổn quá lớn, vì thế hôn mê bất tỉnh."
"Nói mới nhớ còn phải cảm ơn chị, trông coi em cả một đêm."
"A? Không có gì, không có gì." Mặc dù cảm thấy lời giải thích này cũng xem như là hợp lý, nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng, lúc đang suy nghĩ chỗ nào không đúng, tiểu hài tử bỗng nhiên đến gần tôi, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tò mò.
"Đúng rồi, chị, sau khi chết sao chị không đến địa phủ?"
"Cậu vì sao cũng không đi?" Tôi không đáp, ngược lại đem vấn đề vứt ra một lần nữa, tiểu hài tử cong cong môi, cười vô cùng đáng yêu, "Em là quỷ thai trời sinh, từ nhỏ đã là quỷ, sinh ở thành quỷ, không cần đi địa phủ."
"Quỷ thai trời sinh?"
"Đúng thế." Tiểu hài tử gật gật đầu, bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
"Thế giới của quỷ không thể so với thế giới của con người, cá lớn nuốt cá bé, giữa quỷ hồn cũng có thể ăn nuốt lẫn nhau, nếu có thể, em khuyên chị vẫn nên nhanh chóng đến địa phủ báo danh."
Bộ dạng cậu ta đột nhiên trở nên như vậy, nửa điểm cũng không giống một đứa trẻ, trái lại càng giống người lớn hơn, tôi thở dài trong lòng, nhưng vẫn không muốn đem chuyện xảy ra trên người nói ra hết.
Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, tôi mới đối diện với ánh mắt nghiêm túc của tiểu hài tử.
"Khi chị chết xảy ra một số tình huống, không thể đợi người dẫn đi, hiện tại quay về sẽ phải chịu trừng phạt, đơn giản muốn chờ thêm một chút."
Tiểu hài tử "ồ" một tiếng, đôi mắt trắng đen rõ ràng chớp chớp, "Chị muốn chờ cho đến khi trả thù xong, sau đó mới đi phải không? Nếu là như vậy, em có thể giúp chị."
"Nếu đoán không sai, chị bị ác quỷ hại chết?"
Quả thực trong lòng vô cùng khϊếp sợ, nhưng tôi vẫn cố gắng khiến bản thân bình tĩnh trở lại, tiểu hài tử lại vô cùng tự nhiên mà mở lời.
"Lần đầu tiên gặp chị, chị nói chị đến nơi ẩn núp tìm lão Vu giấu khí vị, nếu muốn che giấu khí vị linh hồn, thường là có thù oán, nhưng chị là quỷ mới, quỷ mới thông thường không dễ kết oán, cho nên có lẽ khi còn sống đã kết thù oán."
"Nếu là khi còn sống hại chị, hoặc là người, hoặc là quỷ hoặc tinh quái, nhưng người sau khi chết không thể tìm được chị, chị không cần che giấu, nếu phải che giấu, chị có lẽ bị quỷ hoặc tinh quái hại chết, nhưng trước đó lúc ở đạo quan, em vô tình nhắc đến, bảo chị đi tìm tinh quái, lúc đó chị không có phản ứng gì, cho nên nghĩ đi nghĩ lại, chị có lẽ bị quỷ hại chết."