- 🏠 Home
- Tình Cảm
- Hiện Đại
- Bạn Cùng Bàn, Chúng Ta Làm Bạn Hơi Lâu Rồi Đấy!
- Chương 8: Màn tỏ tình không ngờ trước
Bạn Cùng Bàn, Chúng Ta Làm Bạn Hơi Lâu Rồi Đấy!
Chương 8: Màn tỏ tình không ngờ trước
Hôm nay đi học vui hơn mọi ngày vì có môn Tiếng Anh và Ngữ Văn là hai môn học yêu thích của tôi, cô giáo dạy Anh thì rất xinh, thân hình chuẩn từng cm, còn thầy dạy Văn phải nói là truyền kì, giáo viên trong trường ca ngợi thầy “Khi thầy giảng bài con giun dưới đất cũng phải chui lên mà nghe”, mỗi lần có tiết tôi rất hào hứng.
Tiết Anh học câu điều kiện, cô vừa ra bài tập trên bảng, lớp chúng tôi đã có nhiều bạn xung phong, quả không hổ danh lớp chọn của trường, ai cũng luôn chiến đấu vì thành tích cả.
“Bài này cô không ra cho lớp đâu, cô dành riêng cho bạn bàn cuối nằm ngủ đó kìa. Bạn cùng bàn gọi bạn dậy giùm cô” - Cô lạnh lùng nói
Phúc Lâm đứng dậy, mặt tỉnh như sáo, vẫn nét lạnh lùng thường ngày.
“Em lên làm bài này cho tôi, làm sai ngồi sổ đầu bài, đầu tuần đứng giữa cờ. Cô đã có ý tốt gọi em dậy, lo em ngủ nhiều bị mỏi cổ đau lưng nên em cũng nên tỏ chút thành ý chứ nhỉ?” - Lần đầu tiên tôi nghe giọng nói chấm biếm đó của cô, quả gái đẹp là gái độc mà
Phúc Lâm từ từ lên bảng, cầm phấn viết nhanh gọn đáp án. Và, lạ lùng là không sai một chữ nào. Cô cùng cả lớp đều ngạc nhiên.
“Được đấy, nhưng có tài mà không có đức thì cũng là người vô dụng thôi. Lần sau tiết tôi còn thấy cậu ngủ nữa thì không có cơ hội cho cậu như này đâu, trực tiếp lên sổ đầu bài ngồi - Tiết này có bạn không chú ý ảnh hưởng đến chất lượng tiết học của lớp nên hôm nay cô cho lớp 8 điểm”. Nói rồi cô lạnh lùng chấm 8 điểm vào sổ thật, cô ơi cô có biết con 8 của cô ảnh hưởng đến lớp con thế nào không cô, tuần này thành tích sẽ giảm cho mà xem, làm sao sống với giáo viên chủ nhiệm đây.
Có nhiều bạn bảo Phúc Lâm lên xin lỗi cô giáo nhưng cậu ấy vẫn lạnh lùng phớt lờ, cô thấy vậy nên cũng không nương tay. Điểm chấm vào sổ như quân bài tử thần được Diêm Vương ném xuống vậy, không thể sửa được.
Vào tiết văn , tiết mong đợi nhất ngày của tôi đây rồi, hôm nay học vui cực, học về những câu ca dao tình cảm gia đình, tình yêu đôi lứa,đúng sở trường của thầy giáo. Thầy đọc câu nào chúng tôi lại trầm trồ câu đấy,không ngờ kho tàng ca dao dân ca Việt Nam lại đa dạng phong phú đậm tình nghĩa như vậy. Tôi nhớ thầy nói:
“Tay nâng chén muối, đĩa gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau”
Thể hiện tình cảm đậm đà, son sắt, thủy chung, càng ngày càng sâu đậm của thế hệ ba mẹ, ông bà chúng ta ngày xưa. Mà điều đó khó tìm thấy ở thời hiện đại chúng ta.
Tiếng của một bạn nam nào đó cuối lớp vọng lên:
“Không thầy ạ, con trai chúng em chung tình lằm”
Là Huy Đức, vẫn tính nào tật ấy, lúc nào cũng cắt ngang lời thầy cô nhưng chẳng ai giận nó cả vì ai cũng thấy sự hài hước hiện ngay trên mặt cậu ấy.
Cả lớp tôi ai cũng cười vì không tin được lời đó được nói ra từ miệng của một đứa có lịch sử tình trường viết hai trang không hết. Tài tán gái của nó phải nói có thể mở lớp dạy được. Chính vẻ ngoài đẹp trai, nhà giàu, hài hước đã có thể khiến nhiều đứa con gái đổ gục ngay lần nói chuyện đầu tiên rồi. Đã vậy còn thêm tính dẻo miệng, biết đánh vào tâm lí con gái của nó thì có nhiều người yêu và yêu nhiều người cũng là chuyện dễ hiểu.
Bỗng Huy Đức, giơ tay nói lớn:
“Thầy ơi em muốn đọc một câu ca dao em đã sưu tầm, gửi một bạn nữ trong lớp ạ”
“Được, hay lắm chàng trai, em đọc đi”
Huy Đức đứng dậy, vừa sửa lại áo ngay ngắn, vừa gằn giọng như ông lớn phát biểu, nhìn thẳng vào mặt Thư Huyền:
“Gặp em anh nở nụ cười
Vắng em anh lại giọt rơi giọt đầy”
Nói xong thì cả hai đứa đều đỏ mặt úp mặt xuống bàn , thầy và cả lớp được trận cười. Đây là cách thánh đào hoa tỏ tình hả, quá công khai rồi đấy, như này chẳng khác gì công bố với cả thế giới Thư Huyền là của Huy Đức, dù cậu không đồng ý thì ai cũng biết là tôi yêu cậu rồi. Tình yêu học trò thật thú vị, thầy còn đùa thêm:
“Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người
Nắng mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng”
(Tương tư - Nguyễn Bính)
Tôi không ngờ Huy Đức manh động như vây,quả không hổ danh thánh đào hoa mà Nhưng từ ngày quyết theo đuổi Thư Huyền, Huy Đức học tập tiến bộ hẳn, nó nói rằng không được thua Thư Huyền quá xa. Thư Huyền đăng kí lớp học thêm toán văn, nó không đam mê nhưng cũng đi theo học. Hằng ngày đứng chờ cách nhà Thư Huyền một đoạn để được đi học cùng con bạn tôi, nhiều lúc đi với tụi nó thấy mình thật lẻ loi.
Chưa cưa đổ được Thư Huyền nhưng đã nói cho cả thế giới biết nó yêu con bạn thân của tôi để mọi người ủng hộ, quả là chiến thuật không tồi.Đến lớp ngày nào cũng bánh mì và sữa milo đặt dưới học bàn Thư Huyền, ai làm gì con bạn của tôi nó cũng đứng ra bảo vệ. Thư Huyền ngồi làm bài tập, nó làm được 2 câu thì nằm xuống bàn ngắm Huyền Huyền, rồi sau đó lại giở trò không hiểu bài để được bạn tôi chỉ.
Nỗ lực của Huy Đức đã thành công rồi, tôi chắc đến 90% là con bạn có tâm hồn mỏng manh của tôi đã đổ từ lâu rồi, chỉ là nó không nói ra thôi. Chứ Thư Huyền mà tôi biết nếu không thích ai nó sẽ tìm mọi cách để tránh người đó nhất có thể, nhìn nó nhẹ nhàng vậy nhưng quyết đoán lắm đó. Tôi hi vọng Huy Đức có thể xóa bỏ nỗi sợ yêu đương của Thư Huyền.
Suy cho cùng thì hai con bạn thân của tôi đã có người đón người đưa rồi, còn tôi, thôi đừng để ý đến tôi nữa.
- 🏠 Home
- Tình Cảm
- Hiện Đại
- Bạn Cùng Bàn, Chúng Ta Làm Bạn Hơi Lâu Rồi Đấy!
- Chương 8: Màn tỏ tình không ngờ trước