Dường như cô cảm thấy Hứa Vĩ rất tốt, mặc dù có những tin đồn không tốt về anh ấy nhưng đối với cô Hứa Vĩ lúc nào cũng dịu dàng hết.
Hôm nay Đinh Tiếu cố tình trang điểm một chút, tóc búi đuôi ngựa làm lộ ra gương mặt trắng noãn be bé của cô, tâm trạng vô cùng phấn khích đến trường.
Vừa bước ra khỏi cửa đã gặp Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam đang đi ở phía trước, cô liền nhanh chân chạy lại chỗ bọn họ gọi.
“ Lục Nhiên Thành! Tiêu Tuấn Nam đợi tôi ” Đinh Tiếu chạy theo hai người họ.
Nhưng Tiêu Tuấn Nam vốn không biết hai người ở gần nhà nhau, cậu liền gãi gãi đầu quay sang nhìn Lục Nhiên Thành đang nhíu mày vô cùng khó chịu.
“ Nhiên Thành! Cậu nghe tiếng của Đinh Tiếu gọi không? hay là tôi sợ cậu ta đến mức ám ảnh ra tiếng mất rồi ” Tiêu Tuấn Nam bình thường cãi không lại Đinh Tiếu còn bị cô đánh cho mấy cái vì tối ngày làm phiền Lê Tư Tư.
“ Ừ cứ cho là vậy đi ” Lục Nhiên Thành nhúng vai gật đầu.
Vẫn tiếp tục đi không có ý định đợi Đinh Tiếu, nhưng cô như vậy đã chạy đến kéo hai người họ lại rồi.
Cô vừa thở hồng hộc vì mệt, hai cái tên không có tình người này vậy mà không chịu đợi cô khiến cô chạy theo mệt như vậy.
“ Đinh.... Đinh Tiếu? sao cậu lại ở đây ” Tiêu Tuấn Nam một phen hốt hoảng trợn tròn mắt nhìn Đinh Tiếu, vậy là cậu ta không nghe nhầm thật sự là Đinh Tiếu gọi sao?
“ Nhà tôi ở đây chứ sao, hai người tôi gọi như vậy mà không nghe à, có phải muốn chết không? ” Đinh Tiếu đánh vào người Tiêu Tuấn Nam một cái.
Lúc này Lục Nhiên Thành ở kế bên nhìn cô, nhàn nhạt lên tiếng “ Chân ngắn nhà cậu, còn không mau đi nhanh lên sắp trễ học rồi ” cả đêm thức học cậu tưởng hôm nay Đinh Tiếu đã không dậy nổi đến lớp rồi, thật không ngờ lại hào hứng như vậy.
Cô đứng thẳng người lên nhìn Lục Nhiên Thành “ Balo tôi nặng như vậy làm sao đi nhanh được hả, cậu đừng ỷ vào cậu cao hơn một tí liền ăn hϊếp tôi ”.
“ Được được, tôi không ăn hϊếp cậu mau đến lớp thôi đừng bắt chúng tôi trễ học giống cậu ” Lục Nhiên Thành bài ra vẻ mặt ngây ngô gật đầu nhạt nhẽo nói.
Tay cậu còn nắm lấy balo của cô kéo lên trên để cô bớt cảm thấy nặng, cái tên nấm lùn này không biết mang hết bao nhiêu tập sách mà có thể nặng đến thế này chứ.
Cả ba người bọn họ đi đến trường, Tiêu Tuấn Nam vẫn chưa hoàn lại hồn, Lục Nhiên Thành vậy mà giúp Đinh Tiếu xách balo lên cho bớt nặng, còn lại là hàng xóm kế bên nhà nữa.
Đúng là không thể tin nổi, người bạn của Lục Nhiên Thành nhiều năm ở đây còn toàn bị cậu cho cậu ta xách họp balo để đi đánh bóng chuyền, vậy mà cậu lại đi giúp Đinh Tiếu.
Thật khiến Tiêu Tuấn Nam ông đây ganh tị nói không nên lời.
Đinh Tiếu vừa đến trường đã vội chạy nhanh vào lớp cất balo rồi chạy đi mất, khiến Lục Nhiên Thành càng khó chịu hơn, cô chẳng phải ham học lắm sao, vừa mới cất balo đã chạy đi mất rồi.
“ Tư Tư! Cậu mau giúp tớ xách balo với ” Tiêu Tuấn Nam vừa nhìn thấy Lê Tư Tư đã phan vãn với cô nàng rồi.
Lê Tư Tư khó hiểu nhìn Tuấn Nam, nhưng người tốt bụng như cô tất nhiên không từ chối rồi “ Được! tớ xách balo giúp cậu ”.
Vừa nghe cô nàng nói Tiêu Tuấn Nam đã đổi ý, không để tiểu công chúa của ông đây giúp ông xách balo hộ như vậy được, như vậy thì quá mất mặt rồi.
Cô nàng không thấy Tiêu Tuấn Nam đưa balo liền khó hiểu “ Cậu sao vậy? ”
“ Không sao! không sao mau vào lớp thôi ” Tiêu Tuấn Nam xua tay nói với cô nàng xong liền nắm tay Lê Tư Tư kéo vào lớp học khiến hai má của Tư Tư đột nhiên đỏ ửng lên vì ngại.
Nhưng cô nàng không thoát khỏi tay của Tiêu Tuấn Nam được, cả lớp biết chuyện Tiêu Tuấn Nam thích Tư Tư nên cũng không cảm thấy lạ lẫm gì.
Vấn đề là trong đầu bọn họ đặt ra câu hỏi hai người này đã chính thức yêu nhau rồi sao?
Chắc là không đâu vì Tư Tư chăm học như vậy chắc là không yêu sớm đâu.
Tiểu công chúa học giỏi xinh đẹp trong lòng bọn họ nhất định phải độc thân đến năm cuối mới phải, chỉ là Tiêu Tuấn Nam quá khích nên mới nắm tay cô nàng thôi.