Chương 5: Lê Khả (1)

Tuần kế tiếp, bầu không khí giữa Ngô Hiện Yêu và Lê Khả tĩnh lặng dị thường. Ngoại trừ lúc cần thiết, bình thường hai người đều không nói chuyện.

Không phải Lê Khả không muốn nói chuyện.

Mà là vẻ mặt lãnh đạm của Ngô Hiện Yêu khiến hắn chùn bước. Lê Khả chưa bao giờ biết lấy lòng một người khó đến vậy.

Ngô Hiện Yêu cô từ nhỏ đã có thói xấu này.

Bề ngoài nhìn có vẻ cởi mở, nhiệt tình nhưng thực ra bên trong lại rất lạnh lùng và tàn nhẫn. Mọi người có thể làm bất cứ điều gì trước khi làm cô khó chịu.

Nhưng một khi đã khiến cô cảm thấy không thoải mái, thì cho dù một giây trước người này cùng cô có bao nhiêu thân thiết, giây tiếp theo nói không quan tâm liền thật không quan tâm. Nhưng người ta cũng không có phớt lờ mình, nói chuyện với cô thì cô đều sẽ trả lời lại nhưng sẽ không nói thêm gì khác. Làm người ta cảm thấy khó chịu trong lòng lại không thể nói ra.

Bây giờ Lê Khả đang phải chịu đựng sự khó chịu này.

Lê Khả không rõ tại sao lại như vậy, cậu cảm thấy rất ấm ức.

Lê Khả từ nhỏ đã biết chính mình quá mức xinh đẹp . Đối với con trai, xinh đẹp và soái là hai chuyện khác nhau.

Đặc biệt là đối với một cậu bé, quá mức xinh đẹp không phải là điều tốt.

Cha mẹ Lê Khả bận rộn công việc nên từ nhỏ cậu đã ở cùng với bảo mẫu*. Bảo mẫu sẽ không tận tâm chăm sóc đứa trẻ như cha mẹ chúng. Khi còn nhỏ, do có lần không được gặp cha mẹ suốt một tháng nên Lê Khả giận dỗi không ăn cơm, bảo mẫu cũng không dỗ cho cậu ăn, sẽ tự động cho rằng cậu không đói.

(*bảo mẫu: người chăm sóc trẻ)

Để thu hút sự chú ý của ba mẹ, Lê Khả thấy chỉ có lúc mình bị bệnh mẹ mới có thể về nhà ở cạnh cậu một đêm. Nên có khi hai ngày ba ngày đều không ăn cơm.

Bởi vậy, Lê Khả trở nên gầy hơn so với những nam sinh cùng tuổi.

Vì bề ngoài của mình, Lê Khả từ nhỏ đã thu hút các bạn nữ. Các thầy cô cũng sẽ đặc biệt ưu ái cậu. Nhưng mọi chuyện đều là ở trước khi Lê Khả bị các nam sinh khác bắt nạt.

Bởi vì các bạn nữ đều thích Lê Khả, nên bọn họ dù mới vài tuổi cũng đã biết ghen ghét. Vì thế tụ tập cùng nhau xa lánh Lê Khả.

Vứt đồ chơi của cậu,

Nhốt cậu trong nhà WC,

Bỏ sâu vào quần áo cậu ...

Mà những giáo viên thiên vị Lê Khả trước đó cũng dần mất kiên nhẫn sau mỗi lần xử lý các vụ bắt nạt. Đặc biệt là khi cha mẹ của Lê Khả phát hiện con trai mình bị bắt nạt, họ đã đến trường học. Bởi vậy sau khi giáo viên bị trừ mất tiền lương, Lê Khả không chỉ chịu đựng sự bắt nạt của bạn học mà còn phải nghe giáo viên chất vấn những câu như “Tại sao các bạn chỉ bắt nạt mình em, em có thể kiểm điểm lại bản thân được không? Trứng không nứt, ruồi bọ không bu*. ’

(* Trứng không nứt, ruồi bọ không bu: được hiểu như câu "Không có lửa làm sao có khói")

Những câu như vậy còn đau hơn là nắm đấm đấm vào thân.

Loại chuyện này sẽ không kết thúc sau khi tốt nghiệp tiểu học mà sẽ như vào một tầng địa ngục khác khi lên sơ trung.

Nhận thấy chuyện này chỉ có thể dựa vào bản thân, Lê Khả ăn uống bình thường trở lại. Nhưng cậu cũng không phải là người có sức ăn lớn, hơn nữa đang trong giai đoạn tuổi dậy thì phát triển chiều cao, vóc người cũng dần chênh lệch so với bạn bè cùng trang lứa, đôi chân dài khiến ai cũng phải ghen tị, nhưng vì dinh dưỡng bị dùng để phát triển chiều cao nên Lê Khả càng ngày càng gầy. Cậu cũng đã bắt đầu tập thể hình nhưng một người cũng không thể thắng được nhiều người.

Dù đỡ hơn nhiều so với khi còn bé nhưng vẫn có những người giống như tên to con đến quấy rầy cậu.

Lê Khả rất ghét mấy tên nam sinh ngu ngốc trong đầu chỉ có chuyện yêu đương này, lại càng ghét đám nữ sinh ngu xuẩn chỉ biết nhìn mặt.

Miệng thì nói thích cậu, giống như thích cậu thì gu của họ sẽ trở nên cao cấp hơn người khác.

Đặt cậu tại một vị trí bị cô lập .

Chờ tới lúc cậu bị đánh, một đám bắt đầu kêu lên tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.

Tại sao lại xảy ra?

Là bởi vì các ngươi gây ra chứ sao.