Nghe nói đồ ăn ở công trường không được ngon lắm? Vậy thì trùng hợp rồi, tôi đang bán cơm hộp ngay cổng công trường đây! Tám tệ hai món mặn một món rau kèm canh hầm bổ dưỡng, một hộp cơm đầy ắp cơm trắng chắc chắn sẽ no bụng. Hôm nay có món gì? Xôi nếp viên, mướp đắng xào thịt băm, bí ngòi xào. Hôm nay trời nóng bức, uống thêm chút chè đậu xanh giải nhiệt nào. Lấy một phần nhé? ... Ban đầu chỉ định mở một quầy cơm hộp nhỏ kiếm tiền nuôi sống gia đình, nhưng mở mãi, quầy cơm hộp nhỏ trước cổng công trường đã trở thành tiệm cơm nhanh họ Từ, rồi bất tri bất giác, tiệm cơm nhanh họ Từ lại trở thành Tập đoàn Ẩm thực Từ Thị, công việc kinh doanh từ thành phố Hải Thị mở rộng ra tỉnh Hải Dương rồi lan ra toàn quốc... Ở đây, tôi xin đính chính một chút! Việc món thịt kho tàu của Từ Thị nổi tiếng, tôi thừa nhận là có dùng một chút thủ đoạn nhỏ, nhưng nó có thể nổi tiếng khắp cả nước thì tôi thật sự không ngờ tới! Còn về việc giúp đỡ người khuyết tật có việc làm, có cuộc sống mới, đó chỉ là trùng hợp, thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi! Còn nữa! Chuyện hỗ trợ nông nghiệp, xóa đói giảm nghèo gì gì đó thật sự chỉ là vì mục tiêu đôi bên cùng có lợi, thật sự không phải là do tôi có tấm lòng cao cả đâu! Nhưng nếu mọi người nhất định phải trao tặng cho tôi danh hiệu "Doanh nghiệp tiêu biểu xóa đói giảm nghèo" hay "Chủ nhiệm danh dự của thôn", tôi cũng sẽ không từ chối đâu! À! Cái gì? Từ gia thôn trở thành địa điểm du lịch nổi tiếng, sáng sớm ra bờ biển ngắm bình minh, buổi sáng bắt cá thòi lòi trên bãi bồi, buổi chiều ra khơi ăn hàu sống, buổi tối ngâm mình trong suối nước nóng trên biển, ngẩng đầu nhìn trời sao lấp lánh, cuộc sống vui vẻ như thần tiên, điều này thì giải thích thế nào đây? Chuyện này thật sự không thể giải thích rõ ràng trong một hai câu được, đáp án đều nằm trong truyện cả, mời các bạn độc giả hãy đón đọc nhé ~