Chương 3

Amon mang địch ý cực lớn, vào thời điểm bạn đem con mèo kia tiến vào cửa, nó giống như điên rồi đá văng con mèo bay ra ngoài cửa. Sau đó gắt gao ôm lấy bạn phát ra âm thanh nức nở.

Một đôi mắt đen nhuận không chớp nhìn chằm chằm bạn, đuôi mắt đều là nước mắt ấm nóng. Nó cầu bạn không cần vứt bỏ nó!

A ~ nguyên lai là nó sợ chủ nhân có sủng vật mới sẽ bị vứt bỏ a, thì ra là do có lòng ghen tị. Bạn sờ sờ mái tóc của Amon kiên nhẫn dỗ dành, tỏ rõ thái độ bạn chỉ yêu thích nó mà thôi. Do bất đắc dĩ mới phải đem con mèo nhỏ kia mang về nhà, rất nhanh sẽ đem nó tặng cho người khác.

Bạn không có nhìn đến ánh mắt giăng đầy căm hận cùng ghen ghét của Amon.

Con mèo kia rất sợ Amon.

Mỗi khi con mèo nhỏ muốn tiếp cận bạn, Amon sẽ hung hăng đem nó đá ngã lăn trên mặt đất, sau đó tiếp tục ủy khuất ở trong ngực bạn làm nũng.

Lúc này bạn bắt đầu có chút phiền não vì du͙© vọиɠ chiếm hữu của Amon. Bạn cùng Amon trò chuyện, muốn hắn về sau cùng mèo nhỏ có thể ở chung với nhau thật tốt. Vào lúc này Amon liền sẽ dùng đôi mắt ướŧ áŧ đen bóng nhìn bạn, khóe mắt bắt đầu ẩm ướt, phát ra tiếng nức nở ủy khuất.

Ôi trời ạ! Bạn đã từng nói, Amon là con chó bạn yêu nhất! Mỗi lần nó nhìn bạn như vậy, bạn liền không nỡ trách tội nó!

Bạn vẫn như cũ không có phát hiện sự đố kỵ của Amon ngày càng tăng cao, ánh mắt giờ đây đã tràn đầy sự tăm tối đáng sợ.

Cũng không phát hiện lông tóc của mèo nhỏ bị nhổ mất một mảng to, trên thân cũng phủ đầy dấu vết xanh tím.

Nhưng bạn cũng biết tình hình hiện tại nếu kéo dài cũng không phải biện pháp tốt. Bạn chuẩn bị qua mấy ngày nữa sẽ đem mèo nhỏ tặng cho người khác.

Đêm đen vạn vật dường như rơi vào giấc say, bạn có chút mơ mơ màng màng phát hiện Amon không còn bên cạnh. Cửa phòng chiếu vào một chút ánh sáng qua khe hỡ, bạn bất động thanh sắc di chuyển đến phòng khách.

Amon dùng một con dao sắc bén chém một phát vào bụng của mèo nhỏ. Amon nửa quỳ trên mặt đất, từng chút từng chút huy động lưỡi dao chém trên thân thể con mèo, máu thịt be bét một mảng. Trong cổ họng nó phát ra tiếng cười bén nhọn đầy dữ tợn.

Sau đó như là nhận ra cái gì, quay đầu lại nhìn bạn.

Amon trên người toàn là máu, biểu tình trên mặt hung ác, vẫn còn nguyên vẹn nụ cười dữ tợn. Nó duy trì tư thế nửa quỳ bò đến bên chân bạn, ôm chặt lấy eo bạn, dùng đầu tóc mềm mại cọ vào người bạn, lộ ra một nụ cười hồn nhiên.

“ Chủ nhân, chỉ cần có ta thôi là tốt rồi!”.

Bạn thừa nhận bạn đã bị cảnh tượng này làm cho ghê tởm cực kỳ, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi khiến người buồn nôn, mà Amon thế nhưng mang vẻ mặt thỏa mãn vùi đầu trong lòng ngực bạn.

Bạn phát hiện bạn không còn thích Amon như vậy nữa, cái cảnh tượng này thật sự làm người quá ghê tởm. Trên người Amon dính đầy chất lỏng màu đỏ sền sệt dán vào người bạn khiến bạn cực kỳ khó chịu.

Nhưng bạn cũng không có giáo huấn Amon, rốt cuộc các bạn mới thật vất vả thành lập cảm tình cùng nó.

Bạn đem thi thể mèo nhỏ bỏ vào túi nilon sau đó ra ngoài ném đi. Thời điểm trở về liền phát hiện Amon đã đem vết máu trong nhà rửa thật sạch sẽ, ngồi xổm ở cửa chính chờ người trở về.

Bạn sống yên ổn được mấy ngày, lại bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn đối với sự dính người của Amon.

Bắt đầu từ lúc Amon ngoan ngoãn bạn đã không cần giáo huấn trấn định Amon nữa, Amon cũng thực ngoan ngoãn ăn cơm. Có đôi khi bạn bị nó làm phiền muốn ném nó ra lại phát hiện căn bản không thể bắt ép nó quá mức. Bạn thực tức giận, nhưng thời điểm bạn giáo huấn Amon nó vẫn như cũ không rên một tiếng, tiếp nhận cơn trút giận của bạn.