Chương 32: Áo choàng bị cởi ra

Phong chủ Thiên Độc Phong mỉm cười đi vào phòng bếp: "Tiểu Ly Nhi, ngươi nấu món gì ngon thế?"

"Sư phụ, ta đã săn được hai con gà lửa, nấu chín rồi, chút đem cho sư tổ một ít." Lạc Ly bận rộn công việc trước mắt trả lời.

"Đã lâu không ăn thịt linh thú, sư phụ về sau có lộc ăn rồi." Phong chủ Thiên Độc Phong cười tươi, làm nhưng người chưa từng nhìn thấy nụ cười của hắn đều sẽ phải khϊếp sợ. Hóa ra đại lục người đệ nhất về "độc" cũng sẽ cười.

Lạc Ly lấy ra phần đủ cho nàng và sư phụ ăn ra, xào thêm hai loại rau, nấu phần còn lại của gà lửa một lúc để ngon hơn. Đến lúc đó đem cho sư tổ đưa đi. Rau thì để ăn xong rồi xào, nếu để rau xào lâu, linh khí sẽ giảm bớt mà hương vị cũng không ngon.

Cơm trưa hai thầy trò cùng nhau ăn, Thiên Độc phong phong chủ trước kia cũng không phải người coi trọng đồ ăn. Nhưng hiện giờ hắn hiểu ra, không phải hắn không chú ý mà trước kia không có người có tài nghê nấu ăn nấu. Nhà mình tiểu đồ đệ tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại có tài nấu nướng không thể chê được.

Trong thâm tâm nghĩ rằng là nàng sau khi không còn cha mẹ, nàng chính mình chịu khổ lần mò ra tới, trong lòng đối với nàng càng thêm thương sót.

Sau khi ăn trưa xong, Thiên Độc phong phong chủ nói với Lạc Ly: “ Người đưa đồ ăn cho sư tổ đi, Nhận tiền bảo sư tổ Kiểm tra trong người linh căn xem là chuyện gì xảy ra.”

“Sư phụ, còn một điều nữa ta vừa phát hiện.” Lạc Ly nghĩ tới việc mình không có đài sen, nên nghĩ tốt nhất nên nói trước với sư phụ.

"Có chuyện gì vậy?"

"Tôi đọc một số sách về tu luyện trong thư viện và phát hiện ra rằng sau khi một người ngưng tụ Nguyên Anh, một đài sen sẽ xuất hiện. Tuy nhiên, ta chỉ ngưng tụ ra nguyên anh mà không có đài sen." Lạc Ly đem chính mình tình huống nói với sư phụ.

Thiên độc phong phong chủ trước nói đã nghe cô nói rằng nguyên anh của cô đã được ngưng tụ sau khi chết một lần. Không ngờ cô chỉ ngưng tụ ra nguyên anh mà không có đài sen..

"Có ảnh hưởng đến tu luyện của ngươi không?" Thiên Độc phong phong chủ chưa từng nghe qua tình huống như vậy.

"Không ảnh hưởng. Nếu ta không đọc sách biết phải có đài sen thì ta cũng không biết chính mình khác người như vậy." Lạ Ly nói một cách thực tế.

"Sẽ không ảnh hưởng đến tu luyện của ngươi, sự tình hẳn là không nghiêm trọng, lát nữa ta sẽ hỏi sư tổ của ngươi." Thiên Độc phong phong chủ không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có thể hỏi sư phụ của mình khi nào. Tình huống không rõ ràng, hắn không muốn để cho tiểu đệ tử lo lắng.

Quả nhiên, vẻ mặt bình tĩnh của Thiên Độc phong phong chủ khiến Lạc Ly yên tâm, cảm thấy ít nhất không phải chuyện không thể giải quyết được.

Sau khi dọn dẹp xong, cô xào phần rau còn lại cho sư tổ, lấy thịt gà lửa ra, cho cơm linh vào hộp thức ăn, hộp này là cha mẹ nguyên chủ để lại cho cô. Cha mẹ nguyên chủ rất yêu chiều cô, mỗi lần ra ngoài đều dùng loại hộp đựng thức ăn có thể duy trì linh lực này để mang về cho cô những món ăn ngon, trước đây không biết, nhưng bây giờ cô mới biết thứ mà cha mẹ cô mang đến cho cô là linh đồ ăn.

Có thể thấy được cha mẹ nguyên chủ đã bỏ ra bao nhiêu công sức cho cô và cố gắng hết sức để giúp cô tang lên linh lực.

Thầy trò hai người một người ngự không mà đi, một người cưỡi đại bàng, cùng nhau lần nữa lại tới chỗ sư tổ ngọn núi.

"Sư tổ, ta tới rồi." Lạc Ly vừa bước vào cửa sân liền hô lên.

Bên trong vang lên tiếng cười sảng khoái: “Nha đầu tới rồi, vào nhanh đi sư tổ có đồ cho ngươi.”

“Mỗi lần tới đây đều nhận được đồ tốt, từ nay về sau nhất định phải đến đây mỗi ngày.” Lạc Ly mở cửa sân, để sư phụ đi vào trước, sau đó nàng xách hộp thức ăn đi vào.

“Tại sao ngươi cũng ở đây?” Thiên Hà sư tổ khi nhìn thấy đồ đệ của mình liền hỏi.

Sắc mặt của Thiên Độc phong phong chủ cứng đờ, ta không phải đệ tử yêu thích nhất của ngươi sao? Như thế nào sau khi có nha đầu này ta liền thất sủng?

“Muốn sư phụ cho nha đầu này kiểm tra linh căn.” Thiên Độc phong phong chủ ho nhẹ để che giấu sự khó chịu của mình.

"Vậy ngươi cũng không cần tới a." Thiên Hà sư tổ nhìn thấy hộp thức ăn trong tay Lạc Ly, ánh mắt sáng lên, "Nha đầu, ngươi làm đồ ăn sao?"

“Hôm nay con đi săn hai con gà lửa nên nấu hai món gửi cho sư tổ ăn thử.” Lạc Ly đem hộp đồ ăn tới trên bàn.

Nàng cũng không hỏi, xem sư tổ cho nàng cái gì, đem thức ăn bày ra cho Thiên Hà sư tổ ăn cơm trước.

Thiên Hà sư tổ nhiều năm không ăn cơm, ngửi được mùi thức ăn, hai mắt sáng lên: "Nha đầu, ngươi nấu ăn quả nhiên không tệ!"

"Hay ăn nên cân nhắc làm chút đồ ăn. Theo thời gian, ký năng nấu nướng cũng tốt lên." Lạc Ly cũng không hề khiêm tốn,chính mình làm đồ ăn, nàng vẫn là có tin tưởng, ít nhất là chưa có ai ăn qua nàng làm đồ ăn mà không hài lòng.

Thiên Hà Sư tổ ngồi xuống, cầm đũa lên nếm thử, gật đầu nói: "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên sư tổ ăn linh thực ngon lành như vậy."

Ăn thêm một chút: "Này, trong đó có thảo dược à?"

“Vâng, ba loại thảo dược được đưa vào để loại bỏ tạp chất trong thực phẩm, thức ăn linh như vậy sẽ không tạo ra tạp chất trong cơ thể và sẽ không ảnh hưởng đến việc tu luyện.” Lạc Ly giải thích nói.

“Nha đầu trước kia liền đối với dược thảo thực hiểu biết a?”

“Vâng, thích liền cân nhắc, không có người dạy con, cho nên con nghiên cứu Bách Thảo thư, cho nên đối với dược tính của Bách Thảo giải thích rất rõ ràng.”

"Hiểu biết cũng không phải liền biết dùng, ngươi có thể kết hợp tốt như vậy tác dụng dược hiệu, bởi vì ngươi đã học y học, đúng không?" Thiên Hà sư tổ nói chắc chắn.

Lạc Ly bị sốc. Quả nhiên, một lão tổ tông của tông môn, thông qua một bữa cơm liền đem nàng áo choàng đều cởi xuống.

“Quả thực, cha mẹ con thấy con thích nên tìm cho con tới một ít y thư, nguyên bản nghĩ chờ con mười tuổi năm ấy liền đưa con tới Tiên Vân Tông. Nhưng chính là năm ấy cha mẹ con đột nhiên xảy ra chuyện liền trì hoãn, thẳng đến năm nay tông môn lại chiêu sinh, con mới đến. Nhưng mà này ba năm, con ở trong nhà tuy rằng không học luyện đan, nhưng là đem cha mẹ cho con y thư nghiên cứu rất kỹ.”Lạc Ly nói nửa thật nửa giả.

Cô không nói dối, trong nhẫn quà quả thực có một cuốn sách y học mà cha mẹ nguyên chủ đã tìm cho cô, nhưng nguyên chủ cũng đã đọc qua, nhưng không có nghiên cứu kỹ, vừa lúc cho nàng lý do.

“Đưa sách cho sư tổ xem.” Thiên Hà sư tổ nói.

Lạc Ly ý niệm vừa động, hai cuốn sách về y học xuất hiện ở trên bàn.

Thiên Hà sư tổ liếc nhìn cuốn sách mới tinh, nhướng mày. Cuốn sách này mới quá, hình như không được đọc thường xuyên.

Đôi mắt anh nheo lại khi nhìn thấy tựa đề cuốn sách, nha đầu này không biết hai cuốn sách này quý giá đến mức nào sao?

Lạc Ly nhìn thấy ánh mắt của sư tổ, lập tức hiểu ra, nhanh chóng giải thích: “Sư tổ, trí nhớ của con rất tốt, hầu như đọc một lần là có thể nhớ được, cho nên không cần thiết thường xuyên đọc sách. chỉ cần đọc nó trong tâm trí của là được.



Thiên Hà sư tổ cùng đệ tử nhìn nhau, khóe miệng giật giật, đây là cái loại gì yêu nghiệt. Thiên phú tốt liền tính, trí nhớ còn tốt như vậy, ông trời cũng quá bất công đi.

Tuy nhiên, như vậy yêu nghiệt nha đầu liền tính nhà mình, vẫn coi như là ông trời còn có mắt.

Sau khi ăn xong món ngon, Thiên Hà sư tổ cầm lấy hai cuốn sách đọc xong, nói với cô: "Nha đầu có cha mẹ tốt a, này hai cuốn sách y học không không phải đơn giản sách y học."