Chương 3: Tha tâm thông??

Mặc dù có năm linh căn, nhưng nguyên chủ bình thường tu luyện một ít hỏa hệ linh căn cùng thủy linh căn làm chủ. Mặt khác tứ linh căn làm phụ, nhưng là bởi vì linh căn quá nhiều dẫn đến tu luyện hiệu quả không tốt.

Không biết bây giờ việc tu luyện sẽ có hiệu quả như thế nào khi các căn linh được kết hợp thành một, ngũ hệ linh căn không biết nên tu luyện như thế nào?

Lạc Ly ngồi xếp bằng, hai tay xếp thành hình bông hoa, hấp thu linh khí và bắt đầu tu luyện, bông hoa vàng trên đầu Nguyên Anh bay lên, linh khí nàng hấp thu vào đan điền. Được bông hoa hấp thụ trực tiếp và chuyển hóa thành linh lực và tích trữ. Như vậy cứ theo chu kỳ này tiếp tục, linh lực sẽ được tích trữ ngày càng nhiều.

Nghĩ đến sức mạnh hỏa hệ, ngón tay búng một cái, một quả cầu lửa nhỏ có kích thước bằng ngọn nến bay ra ngoài, dừng trên tảng đá, đốt tảng đá hơi xém đen. Ngón tay lại búng cái nữa, những giọt nước nhỏ tụ tập xung quanh cô.

Lạc Ly vô cùng vui vẻ. Nguyên chủ lấy ngũ linh căn tư chất tốt hơn một chút hỏa linh căn cùng thủy linh căn làm chủ tu luyện. Tuy nhiên chỉ có thể tu luyện từng cái, nhưng hiện tại nàng có thể cùng nhau tu luyện.

Phải chăng điều này có nghĩa là các linh căn khác như kim, mộc và thổ tam hệ linh căn cũng có thể tu luyện cùng nhau?

Ý niệm vừa động, một hơi thở sự sống quấn quanh đầu ngón tay chỉ với một cái búng nhẹ, hơi thở sự sống rơi xuống một ngọn cỏ dưới đá tuy sức sống không nhiều nhưng đám cỏ dại lập tức trở nên mạnh mẽ hơn và dường như phát triển chiều cao một chút.

Đây là điều mà nguyên chủ trước đây không thể làm được, phải chăng điều này có nghĩa là linh căn của cô ấy bây giờ đã hợp nhất? Chỉ cần cô ấy tu luyện, linh căn của cô ấy sẽ được củng cố và sức mạnh của tất cả các linh căn khác sẽ tăng lên như nhau.

Nói cách khác, khi linh căn khác có giác ngộ, cô ấy có thể tập trung tu luyện một cái khác hệ linh căn. Khi linh căn đó đề cao, mặt khác các linh căn khác cũng đồng thời được đề thăng.

Đây quả thực là bởi vì trong họa có phúc a. Chỉ cần nàng nỗ lực đủ nhiều, sức mạnh của ngũ hành sẽ mạnh mẽ như nhau.

Hừ, nhìn tương lai ngũ hành lực lượng của nàng cũng mạnh mẽ như nhau, ai dám nói ngũ hành linh căn là phế vật.

Chỉ với một cú búng tay, một đạo kim hệ công kích lao về phía tảng đá bên cạnh cô. Oành một tiếng, tảng đá bị sức mạnh của cô tạp ra một cái hố sâu một mét.

Ngay sau đó một đạo thổ hệ lực lượng bay ra, và một lá chắn thổ hệ nhỏ được hình thành trước mặt cô tuy sức phòng thủ không mạnh nhưng đó là do trình độ tu luyện hiện tại của cô vẫn còn quá thấp.

Lạc Ly sử dụng năm hệ sức mạnh liên tục một cách không mệt mỏi cho đến khi cô có thể chuyển đổi chúng một cách thành thạo. Để có thể hữu dụng trong chiến đấu một cách thành thạo. Mãi cho đến khi cô cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình đã bị tiêu hao quá nhiều, cô mới dừng lại.

Quả nhiên là thượng cổ công pháp sau khi vượt qua cấp độ đầu tiên, lợi ích đã trở nên rõ ràng. Tuy nhiên, cô cũng hiểu rằng nếu muốn sử dụng sức mạnh của ngũ hành thì cô cần phải có sự hỗ trợ của linh lực mạnh mẽ chống đỡ. Điều đó có nghĩa là cô cần phải càng tiêu tốn thời gian nỗ lực tu luyện.

Nhưng nàng không cao hứng đến mức không biết gì. Bàn Cổ Hoa Khai công pháp còn có hai cấp độ đang chờ cô vượt qua. Cấp độ tiếp theo là khi cô đột phá đến đấu vương cấp bậc.

Chính nàng trong thời gian ngắn sẽ không thể đạt đến đấu vương cấp bậc vậy nên trước hết không nghĩ đến. Đây là nơi hoàng gia thí luyện, linh khí nồng đậm hơn so với bên ngoài nhiều. Nếu không ra được ngay thì liền không lãng phí thời gian. Nàng ngồi xếp bằng và bắt đầu hấp thu linh khí để tu luyện.

Lạc Ly chính mình không thể nhìn thấy, sau khi cô bắt đầu tu luyện, trên đầu cô có một vòng xoáy linh khí, hấp thụ linh khí trong cõi bí cảnh và chảy về phía cô, mặc dù nó không rõ ràng như khi cô ngưng tụ ra nguyên anh trước đây. Nhưng người ở bí cảnh cũng có thể nhìn thấy, có thể cảm nhận rõ ràng linh khí đang chảy về một phương.

Đã ba ngày tu luyện trôi qua. Mười người còn lại trong bí cảnh nhìn nhau, rõ ràng là những người duy nhất còn lại. Tại sao cuộc tuyển chọn vẫn chưa kết thúc?

Một người trong số họ nói: “Chắc chắn có ai đó đang trốn ở đâu đó mà chúng ta không thể tìm thấy.”

“Chúng ta nên làm gì đây?” Một người khác lo lắng nói.

Họ đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy người thứ mười một. Họ cũng không biết có bao nhiêu người đang ẩn náu.

Mười người lập tức rút lui, cảnh giác nhìn những người khác, không cần phải nói, bọn họ cũng biết, vì không tìm được kẻ ẩn náu nên chỉ có thể tiêu diệt một trong mười người.

"Mười người chúng ta bình thường là bạn bè, gia tộc đều có lợi ích lẫn nhau, đừng dùng thủ đoạn, tùy theo tu vi và thực lực của chúng ta mà đi, người thấp nhất chủ động bỏ quyền đi ra ngoài, như thế nào?" Có người ý kiến lên.

Những người khác lập tức đồng ý. Chỉ có người có tu vi thấp nhất mới không nói nên lời. Đều đã đi tới bước này, không cam lòng a.

Nhưng nhìn vào ánh mắt của chín người đang nhìn mình, hắn biết rằng việc chủ động từ bỏ quyền còn có chút tử tế. Nếu không, họ thực sự ra tay thì có thể họ sẽ không để hắn còn sống mà thoát ra ngoài. Không ai muốn đắc tôi gia tộc sau lưng hắn. Mà chỉ có người chết mới giữ được bí mật.

Người chết bên trong bí cảnh, sau khi ra ngoài không biết là ai đã gϊếŧ hắn.

Đây là cái gọi là bạn bè, trước mặt lợi ích căn bản không có chút nào tình bạn. Tuy rằng lần này hắn không có được lệnh bài, nhưng cũng là dạy cho hắn một bài học, để tương lai hắn biết cách đối xử với những cái gọi là bạn bè này.

Nếu không lấy được lệnh bài nhập môn, hắn vẫn có thể đến Thanh Vân Tông tham gia tuyển chọn. Hắn vẫn có cơ hội tiến vào Thanh Vân Tông, nhưng sẽ khó khăn hơn chút. Không cần thiết ném mạng ở đây.

"Chỉ có thể như vậy thôi, chúc mừng các ngươi." Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn nói lời chúc mừng rồi lập tức bóp nát tấm cứu mệnh bài trong tay, lo lắng nếu không kịp thì chín người còn lại sẽ đổi ý.

Quả nhiên, trước khi rời đi, hắn nhìn thấy trên mặt chín người còn lại đều có vẻ tiếc nuối.

Lại loại thêm một người, chín người còn lại trong lòng cầu nguyện chỉ ẩn giấu một người. Nếu không, bọn họ cũng chỉ có thể tìm ra thêm một người.

Đúng lúc họ đang lo lắng thì chín người đó đã biến mất.

Lạc Ly đang say mê tu luyện, cảm thấy hơi thở của mình có gì đó không ổn nên nhanh chóng ngừng tu luyện và đứng dậy. Trước mắt ánh sáng nhoáng lên. Khi cô mở mắt ra, cô nhìn thấy một đoàn người, mà nàng theo mặt khác chín người thiếu niên thiếu nữ đứng đối diện nhau.

Đây là đã rời khỏi khu thí luyện hoàng gia sao?

Cả chín người đều nhìn cô.

"Người này là ai? Làm ra thảm trạng như vậy, cô ta trốn ở đâu? Nhìn không ra cô ta bộ dạng như thế nào."

Lạc Ly có chút mơ hồ. Người gần nàng rõ ràng không hề mở miệng nói, làm sao nàng có thể nghe được anh ta nói chuyện?

"Chết tiệt, nhìn cũng chẳng ra gì, lại khiến bọn họ phải chủ động loại một người nhà."

Miệng hắn vẫn không nhúc nhích, nhưng Lạc Ly vẫn có thể nghe thấy anh nói, trong đầu lóe lên một ý nghĩ: “Đây là tha tâm thông sao?”

Sau đó cô nhìn tám người còn lại thì thấy cô gái đã ép chết nguyên chủ cũng nằm trong số chín người đó.

Ánh mắt cô gái gặp ánh mắt Lạc Ly miệng không hề cử động, nhưng cũng nghe thấy cô ta đang nói chuyện.

"Sao lại là cô ta? Lạc Ly phế vật đó còn chưa chết? Chẳng trách bọn họ dù có tìm kỹ đến đâu cũng không tìm được người. Từ vách núi không có đường lên, bọn họ không dám đi xuống." Nếu bọn họ đi xuống, bọn họ không thể đi lên được. Lạc Ly cũng thật may mắn a, sau này đừng rơi vào tay ta. Tuyệt đối không để nàng gả cho Nhϊếp Chính Vương."

Chính mình quả nhiên có thể nghe đọc được suy nghĩ của đối phương. Lạc ly cảm thấy chính mình có chút phiêu.Đây là bàn tay vàng trong làng chuyển sinh sao? Hahaha...