Chương 2

Kỷ Kiều kịp phản ứng lại, nhận ra cái tròn tròn kia là máy phiên dịch, cậu trúc trắc mở miệng nói lời cảm ơn với mọi người, sau đó lại lâm vào trầm mặc.

Cậu hiểu ra chính mình là xuyên qua, khϊếp sợ rất nhiều, càng nhiều hơn nữa là cảm giác mê mang và bất an, bởi vì cậu thật sự không biết Lam Tinh có phải là địa cầu hay không. Cậu có chút co quắp mà dựa vào xe ba bánh, rũ mắt suy tư xem mình nên giải thích như thế nào.

Nhưng dáng vẻ này của cậu ở trong mắt các thú nhân là dáng vẻ đáng thương khiến người phải đồng tình, trực tiếp xác định cậu chính là người Lam Tinh, Dylan trấn trưởng liền chủ động thu lưu thanh niên tóc đen không nhà để về này.

Cho đến ngày hôm sau, Kỷ Kiều mới hiểu được, Lam Tinh là một viên hành tinh nhỏ xa xôi của Liên Bang. Có nền văn minh sáng tạo cực độ tương tự với địa cầu. Nhưng mà trước đó không lâu nó đã nổ mạnh, rất nhiều người Lam Tinh chỉ có thể bị bắt rời đi cố thổ trước khi nó phát nổ, rất nhiều tinh tặc nhắm ngay những con dê béo chạy nạn này.

Ở mọi người trong mắt, cậu đại khái chính là kẻ xui xẻo bị tinh tặc cướp sạch sau đó vứt bỏ ở trên phi thuyền chạy nạn.

Kỷ Kiều nhẹ nhàng thở ra, không tiếp tục giải thích thêm, bởi vì có nguyên nhân như vậy tựa hồ càng có sức thuyết phục hơn là nói bản thân xuyên qua.

Thú nhân tinh hệ cùng Liên Bang thuộc về quan hệ đồng minh, nơi này gọi là Kim Diệp Tiểu trấn, ở vào thú nhân chủ tinh - Cách Lan Đốn E khu. Bởi vậy ở tại nơi này, Kỷ Kiều không có bất luận khả năng bị uy hϊếp nào, cậu rất là cảm kích Dylan tiên sinh đã thu lưu mình.

Bất quá đối với người xứ khác đột nhiên vào ở, không ít trấn dân vẫn là giữ thái độ xem trước.

Một ít lão ông lão bà luôn thích đi bộ dưới ánh nắng tươi đẹp sau giờ ngọ, trải tấm lót dã ngoại lên mặt cỏ, ghé vào cùng nhau khắc nghiệt chọn lỗi sai.

Công kích chính sách mới của Cách Lan Đốn, cười nhạo chấp chính quan của tinh khu bị đầu trọc, truyền nhau xem ảnh xấu của quý tộc đánh nhau với nghị viên bình dân trong buổi họp nguyên lão, lại ngụm khẩu trà nóng tiếp tục đĩnh đạc mà bình luận mọi người ——

Tỷ như thú nhân con thỏ là là cái máy đóng cọc vô tình, chuột lang nước tiên sinh là thằng đần, chó vàng tinh lực tràn đầy cả ngày chạy tới mức thở hồng hộc.

Mà Kỷ Kiều mới tới, là tên ngốc cưỡi chiếc xe đồ cổ vừa xấu vừa rách.

Cho đến một ngày, bọn họ biết được cái xe ba bánh kỳ quái là công cụ mưu sinh của thanh niên, thì từ đó về sau hàng đêm đều khó ngủ, nửa đêm thường xuyên xoay người ngồi dậy phiền muộn muốn tát miệng mình 2 cái vì đã lỡ lời.