Chương 3: Chăm chỉ làm việc ác

[Keng, chúc mừng chủ nhân bán thành công mười ổ bánh mì.

Chúc mừng chủ nhân đã tự giác nộp 10 lượng bạc cho hệ thống.

Chúc mừng chủ nhân nhân thắng cấp cửa hàng lên cấp 2. Mở khóa thành công vòng quay nhân viên.]

Tên tiệm: Tiệm bánh mì Tráng Dương (cấp 2)

Chủ tiệm: Trương Quân

Nhân viên: 0

Điểm tài sản: 0

Kho vật phẩm: nguyên liệu làm bánh mì

Hiệu ứng buff: ăn bánh mì có thể tráng dương.

Mặt của Quân lúc này xám tro, cậu thật muốn liều mạng với cái hệ thống này, mẹ nó đã ý đặt tên tiệm, bây giờ còn nuốt luôn số bạc mà cậu mới kiếm được, gian thương, hệ thống này nhất định là lưu manh.

Quân vừa rỉ máu vừa nhấn vào chỗ "vòng quay nhân viên" mà hệ thống mới mở ra.

Giao diện bên trong cũng rất đơn giản. Cậu chú ý vào dẩu "?" bên góc phải giao diện. Khi ấn vào thì thấy để dòng chữ.

[Chú thích: vòng quay chia làm ba khu, khu đầu thuộc về hạ cảnh giới (đoán thể, hậu thiên, tiên thiên, khu hai trung cảnh giới (tông sư, đại tông sư, nhất đại tông sư), khu ba thượng cảnh giới (sơn đỉnh, võ thánh).

Tùy theo số lần quay mà chủ nhân có, để có thể lựa chọn khu thích hợp. Số lần quay được nhận bằng cách dùng điểm tài sản để đổi. 1000 điểm tàn sản = 1 lần.

Cảnh báo: vui thôi đừng vui quá, hãy kìm chế lại bản thân đúng nên lúng sâu vào.]

Quân nhìn thấy dòng cảnh báo thì hơi cứng đờ, không ngờ hệ thống còn có lương tâm như thứ

Nhưng đúng con mẹ nó là gian thương nha. Thì ra tiền mà cậu bán bánh mì sẽ được chuyển hóa làm điểm tài sản. Dựa theo phẩm chất mà đến xem được bao nhiêu điểm.

Khi đủ số điểm tài sản sẽ có thể thăng cấp. Hệ thống lo lắng chủ nhân thiểu năng, nên lần đầu tự động nâng cấp, mở ra chức năng, còn tặng kèm một lần quay.

Trên màn hình có ba khu có màu sắc khác nhau. Quân thử ấn vào khu hai nhưng hệ thống cảnh báo cấp không đủ.

Khu một bên trong giao diện chính là mẹ nó rất đơn giản, chỉ có một cái chìa khóa chính là số lần quay, cùng một dòng chữ lớn ở chính giữa, [Ấn vào để quay]. Quân lúc đầu đây còn tưởng là trí năng vượt thời đại, nhưng rõ ràng điện thoại của cậu còn nhiều chức năng hơn cái này.

Nhưng hệ thống lúc nào cũng giả chết, cậu cũng không hỏi được gì từ nó. Chỉ đành bán mạng làm công, sau này mạnh hơn sẽ tìm hiểu kỹ càng.

[Keng, chúc mừng chủ nhân rút được nhân viên "A Thất", cảnh giới tiên thiên.

Chúc mừng chủ nhân mở ra hiệu ứng mới:

Nhân viên trung thành: độ trung thành nhân viên là 100%.

Chủ tớ cùng tiến: khoảng cách 5 mét xung quanh tiệm bánh, chủ nhân chân chính vô địch.]

Quân lúc này cảm thấy xung quanh có cảm giác kì diệu, dường như cậu chính là chúa tể ở đây, cậu biết chính mình trong khu vực tiệm bánh rất mạnh, nhưng không biết mạnh tới đâu, dù sao cũng không thể phá hủy xung quanh nơi này nha, vô địch chỉ có trong phạm vi 5 mét.

"Nếu tăng cấp cửa hàng, có lẽ linh vực sẽ rộng hơn, nếu như bao phủ toàn bộ Linh cảnh, chẳng phải...".

Quân nghĩ tới thôi đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cậu cảm thấy mình bây giờ là nửa cái người vô địch, chỉ cần làm ăn tốt lên là được.

Con đường sao này không thể cẩu đạo, cầu an ổn phát dục được, phải trang bức đánh mặt, giả dạng cao nhân. Quân thầm than trong lòng:

"Vì cái gì phải bắt ta làm như vậy đây, vì cái gì ép ta trở nên vô địch."

Trong khi Quân đang đắm chìm trong ảo mộng, thì bên ngoài có tiếng la hét.

"Mở cửa, mẹ nó, chủ quán đâu."

Quân nghe tiếng kêu thì giật mình trở về hiện thực, sau đó chạy ra ngoài, nhìn thấy một nhóm bốn người.

Bốn người ăn mặc đều là cùng lại y phục màu xanh. Quân lấy làm thắc mắc, nay mẹ nó ngày gì gặp đệ tử môn phái nhiều như thế.

"Đại gia, có chuyện gì?".

"Hừ, còn hỏi, nơi đây chính là thuộc Lam Xà phái bọn ta, ngươi mở quán ở đâu, có được sự đồng ý môn phái ta chưa?"

Nhìn thấy tên này nói chuyện phách lối như thế, ba tên kia khuôn mặt cũng hung ác, căn bản là Quân chưa từng nghe tới cái gì là Lam Xà phái, chắc có lẽ là một môn phái cấp 1 hạng bét nào đó.

"Đại gia, tôi từ nơi khác đến, không biết rõ quy định ở đây lắm nha."

Một tên trung niên khác ra phụ họa:

"Bây giờ thì biết rồi đó, mau giao nộp tiền mở quán cùng tiền bảo hộ phí xã hội ra đây."

Nhìn tên trung niên này ăn nói lưu lót như thế, lại còn phí bảo hộ xã hội, vô sỉ như thế, Quân thật muốn một tay chụp chết mấy tên tiểu quái này, nhưng mà bọn chúng còn chưa bước vào lĩnh vực nha.

"Đại gia, hay là mọi người vào trong chơi một chút, tôi sẽ đưa tiền cho."

Bốn tên kia nghe vậy thì nhìn nhau, thấy tên chủ quán này biết điều, lại nhìn không giống người tập võ, không thể lật ra gió to sóng lớn nào.

Mắt thấy bốn tên tiểu quái này sắp bước vào lĩnh vực, trong lòng Quân cười thầm không ngừng.

"Cuồng đồ to gan, ban ngày ban mắt dám hϊếp người như thế."

Bốn người trung niên kia còn có cả Trương Quân nhìn về hướng giọng nói.

Trước mắt bọn họ là một thanh niên, tướng mạo nhìn ổn, không quá nổi bật, ăn mặc bình thường.

Tên trung niên kia cùng Trương Quân ăn ý nổi giận cùng nhau nói ra một câu:

"Ngươi là ai? Vì sao đến phá đám?"

Hả?

Trung niên cùng Quân nhìn vào nhau, người trước thì nổi giận do tên này đến cả trở bọn hắn làm ăn, còn người sau thì nổi giận do tên này phá đám cậu thử cảm giác vô địch ở lĩnh vực.

"Ta là A Thất, tương lai chính là nhân viên của tiệm này."

Hả?

Quân hơi ngạc nhiên, thì ra đây là cách hệ thống sắp xếp nhân viên đến, cậu còn tưởng hệ thống xảy ra bug rồi. Cậu có chút tò mò về hệ thống, nếu nhân viên triệu hồi đều là người sống ở thế giới này, như vậy làm sao hệ thống lại khiến cho bọn họ trung thành 100% như thế.

Bốn tên kia gặp Quân ngạc nhiên thì nói:

"Ngươi làm biểu cảm ngạc nhiên làm mẹ gì, rõ ràng là người của ngươi, thì ra muốn dụ chúng ta vào trong để ám hại chúng ta."

"Đúng là hắc điếm mà".

Quân sắc mặt đen lên, rõ ràng các ngươi mới là kẻ xấu, nếu không phải hạng người chăm chỉ làm chuyện ác, làm sao đi tới chỗ cửa hàng nhỏ này của ta để thu bao kê.

"Hừ, còn dám mắng chữi ông chủ của ta". A Thất tốc độ bằng mắt thường không nhìn thấy, nhanh như vũ bão tiến tới gần bốn người.

Bốn người ánh mắt hoảng sợ.

"Tiên thiên đại năng."

Ở phụ cận Diễn Châu thành, các môn phái đa phần đều là rác rưỡi, chỉ cần cảnh giới hậu thiên liền có thể làm chưởng môn một phái nhất lưu.

Mà chưởng môn Lam Xà tông bọn họ chỉ có cảnh giới Hậu thiên đỉnh phong. Mà người thanh niên này tạo cho bọn họ cảm giác còn mãnh liệt hơn chưởng môn nên có thể dễ dàng đoán ra.

Quân cũng là kinh sợ, tốc độ này có thể so với viên đạn hình người, đây còn mới chỉ là tiên thiên, nếu là trung cảnh giới còn có thượng cảnh giới sẽ thế nào, cậu tin rằng lời đồn về võ giả có thể dời non lắp bể là không hề vô căn cứ.

A Thất đơn giản xử lý xong bốn tên tiểu quái liền đi tới gần trước mặt Quân cúi đầu xuống nói:

"A Thất đến muốn, xin ông chủ bớt giận."

Lúc này khi A Thất bước vào lĩnh vực, Quân mới nhìn thấy bảng thuộc tính của hắn:

Tên: A Thất

Cảnh giới: Tiên thiên đỉnh phong

Chức vụ: nhân viên phục vụ.

Bảng thuộc tính còn đơn giản hơn so với Quân. Cậu bước tới gần A Thất đỡ cậu đứng dậy.

"Ha ha không sao, nhưng mà làm sao chú em biết ta ở đây mà đến?".

Quân cố ý thăm dò xem, hệ thống làm thế nào mà cho "nhân viên" một thân phận.

A Thất nghe ông chủ gọi mình là "chú em" nên hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó liền nói:

"Ta thật ra sống trong núi sâu, tự nhiên hôm nay có cảm ứng, liền tới đây nhận việc."

"Ồ."

Thật quá mẹ nó qua loa, cái gì tự nhiên có cảm ứng, cái mẹ gì còn chắc chắn sẽ làm nhân viên ở đây, rõ ràng chúng ta chưa hề gặp nhau lần nào, cậu khai trương cũng không thông báo cho ai, Quân âm thầm cho hệ thống 2 sao.

"Ông chủ, bây giờ chúng ta xử lý bốn tên này thế nào?".