- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Bấm Đốt Tay, Nay Anh Ắt Gặp Đại Nạn
- Chương 45: Ác quỷ tới đòi mạng
Bấm Đốt Tay, Nay Anh Ắt Gặp Đại Nạn
Chương 45: Ác quỷ tới đòi mạng
Ban đầu cậu bé không hiểu, ngây ra nhìn chăm chú vào bóng dáng sau lưng của Nhan Khuynh, một lát sau, cậu bé chợt phản ứng và dáng vẻ như có suy nghĩ về điều gì đó.
Bên ngoài bệnh viện, bà chủ lo lắng Nhan Khuynh khó chịu trong lòng nên khẩn trương mở miệng khuyên cô vài câu.
“Bé Nhan à, em đừng để trong lòng làm chi, mấy chuyện bạo lực gia đình chính là như vậy. Nếu cô ta không giữ vững lập trường thì người ngoài như chúng ta cũng không giúp ít được gì đâu.”
“Chị từng gặp qua chuyện này sao?”
“Đã từng, lúc chị và anh rể em mới kết hôn cũng từng gặp một lần, cô gái đó… Haizz! Có bầu, bị đánh tới xảy thai, ầm ĩ ồn ào kéo lên toà, cuối cùng không những không ly hôn còn đi theo người đàn ông kia về nhà. Anh chị chuyển nhà được hai ba năm, anh rể em dẫn khách đến bên đó xem phòng, nói vẫn thấy hai vợ chồng kia, em có đoán ra chuyện thế nào không hả?”
“Không ly hôn?”
“Đúng vậy, còn có con nữa chứ, chỉ là sức khỏe không tốt, sau đó chị nghe nói cô ta chết vì khó sinh.”
“Vậy tại sao bọn họ không ly hôn?” Nhan Khuynh thật sự không hiểu, yêu mù quáng đến mức từ bỏ mạng sống? Mà còn là yêu thứ cặn bã khốn nạn?
“Không dính líu gì đến tình yêu.” Bà chủ cũng hết sức thổn thức và vươn tay vuốt tóc Nhan Khuynh: “Không phải người phụ nữ nào cũng đều biết rõ bản thân muốn gì và thời điểm những tên cặn bã khốn nạn đó mới kết hôn khẳng định cũng đều vô cùng dịu dàng săn sóc. Kết quả chờ sau khi bại lộ gương mặt thật thì tất cả đã trễ rồi.”
“Có công việc sẽ có chút tự tin, không có chẳng phải giống như con chim bị nhốt trong l*иg sao? Còn thêm con cái nữa, nếu nhà mẹ đẻ có lập trường, ít nhất cũng có thể giúp một tay nhưng mấy tình huống giống thế này thì hơn phân nửa đều thuộc hàng thượng hạng.”
“Em thử nghĩ lại xem, một người phụ nữ bơ vơ một mình, không tiền không công việc không có chỗ đặt chân. Dưới tình huống này mà ly hôn, dù toà án có phán giao quyền nuôi con cho phía nhà gái thì cô ấy cũng nuôi đâu có nổi, còn để lại cho người đàn ông bạo lực gia đình thì thật sự xong đời. Cho nên vì thế mà có rất nhiều người làm gì thì làm cũng sẽ không ly hôn.”
“Thì ra là thế.” Nhan Khuynh nghe xong cũng chỉ im lặng, chẳng qua cuối cùng vẫn bồi thêm một câu: “Nhưng cô này khẳng định sẽ ly hôn.”
“Làm sao mà em biết được hả?” Bà chủ cũng không coi trọng, người hàng xóm này của Nhan Khuynh là loại phụ nữ yếu đuối điển hình không có chủ kiến, chỉ là khổ thằng bé thôi.
Nhan Khuynh cười vô cùng tự tin: “Chị yên tâm, trễ nhất vào sáng ngày mai, dù cô ta không muốn thì tên cặn bã kia cũng sẽ quỳ khóc cầu xin ly hôn!”
“Thần kỳ như vậy sao?”
“Đúng vậy!” Nhan Khuynh gật đầu: “Bởi vì sống sót quan trọng hơn tất cả.”
Nhan Khuynh biết đó là một đứa trẻ thông minh, chắc chắn cậu bé đã nhận ra ám chỉ sau cùng đó của cô.
Bà chủ lại run lập cập, mặc dù là ban ngày nhưng những lời nói lạnh nhạt bất thình lình bắn ra của Nhan Khuynh vẫn khiến cô hoảng sợ. Thậm chí cô còn có cảm giác, buổi tối hôm nay nhất định còn sẽ xảy ra chuyện nữa.
————————————————
Về phần người đàn ông kia, hắn ta cho rằng đã hòa một ván với Nhan Khuynh nên rất hả dạ.
Đương nhiên, ở bệnh viện không thể lại đánh người phụ nữ tiếp nhưng không gây trở ngại đến sự hưởng thụ quả ngọt sau khi thắng lợi, một khi về đến nhà muốn làm gì mà chả được, nghĩ thế, tên khốn đó vô cùng sung sướиɠ dẫn người phụ nữ đi. Còn cô ta… Cũng đã sớm chết lặng.
Có lẽ vì tâm trạng không tốt nên hắn ta không có tay đấm chân đá, thậm chí rửa mặt xong rồi lên giường ngủ ngáy o o.
Nhưng đến nửa đêm, hắn ta lại có cảm giác bức rức, hình như trong phòng có tiếng xé vải dệt, rẹt rẹt, thỉnh thoảng còn có tiếng đồ vật bị di chuyển nện xuống nền nhà.
“Có chuột à?” Đây là phản ứng đầu tiên của người đàn ông, hắn ta nhẹ nhàng đi đến phòng bếp tìm kiếm nơi phát ra tiếng động, kết quả lại phát hiện con trai mình ở trong phòng khách.
Đứa nhỏ trước mắt như bị điên, khóe miệng cười độc ác đầy ma quái, một tay cầm dao dùng sức cắt một cái đầu người giả không biết từ nơi nào lòi ra, một dao một dao cắt đứt phần sọ não rồi khoét đào đôi mắt còn băm nát con mắt.
Hắn ta mở to mắt, theo bản năng ngừng thở, thậm chí cảm giác đứa trẻ này không phải con của hắn mà là ác quỷ tới đòi mạng.
Đặc biệt là tròng mắt kia, trong bóng tối lóe ra ánh sáng xanh nhìn rợn người, hắn ta lại thích xem phim kinh dị, khung cảnh này làm hắn liên tưởng đến đám búp bê quỷ ăn thịt người trong phim.
Thật là đáng sợ! Bắp chân của hắn bắt đầu phát run nhưng trời hỡi, vào đúng lúc này, cậu bé không nắm chặt nên trượt tay rơi cái đầu giả bị cắt thành từng miếng kia xuống đất và nó lăn nhanh như chớp về phía phòng ngủ của hắn ta.
- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Bấm Đốt Tay, Nay Anh Ắt Gặp Đại Nạn
- Chương 45: Ác quỷ tới đòi mạng